"Quân Khương Lâm, chính là mối họa lớn nhất của Tam Đại Thánh Địa chúng ta!" Mạc Vô Đạo thâm trầm nói.
Tri kỷ gia nhập phiếu tên sách công năng, phương tiện ngài lần sau từ tấu chương tiếp tục đọc. Thích tiểu thuyết dị thế Tà Quân, duy trì tác giả phong Lăng Thiên hạ, liền đầu TA một phiếu đi!
Hề Nhược Trần cười lạnh một tiếng: "Lời này cũng không phải của riêng một nhà bổn tọa hay việc nói chuyện giật gân, nếu như thật sự cho hắn cơ hội trưởng thành, như vậy hạn diệt vong của Tam Đại Thánh Địa sắptới!"
" Với phong cách hành sự của người này hiện tại, chắc chắn sẽ không bận tâm đ ến cái gì mà Đoạt Thiên Chi Chiến. Sự thực, hắn vốn là một người vô pháp vô thiên! Thiên hạ thương sinh, an nguy đại lục hoặc là những điều có thể làm cho người khắp thiên hạ kiêng dè, chỉ riêng với hắn lại không tác động"
" Bởi vì trong mắt hắn, thiên hạ lê dân trăm họ với chuyện vặt cũng không có khác nhau bao nhiêu! Cho nên chuyện Tam Đại Thánh Địa đối phó hắn là thế tất nhiên, có thể thấy trước!"
Hô Diên Ngạo Bác hãn hữu mới từ bỏ dáng điệu lỗ mãng của hắn, vẻ mặt cực kì nghiêm nghị, trầm giọng nói: "Nói như vậy thì Quân Khương Lâm này có thể nói phải một kẻ giang hồ bẩm sinh hàng đầu hiện nay!"
" Phải biết rằng mấy thứ này không phải cứ có người dạy là có thể lĩnh hội được! Cho dù là người từng trải, nếu không có hơn mười năm tôi luyện, hơn nữa còn vô số lần đổ máu để giáo huấn thì cũng chưa chắc có thể đạt tới trình độ thế này. Còn Quân Khương Lâm lại phảng phất giống như không có thầy cũng biết, so với chúng ta là những người từng trải mấy trăm năm có khi còn quen thuộc hơn!"
Mạc Vô Đạo nhẹ nhàng ngước mắt chậm rãi nói "Những lời này không tệ! Quân Khương Lâm trời sanh chính một kẻ pha lẫn máu giang hồ, lại có cơ hội may mắn sinh ở nhà thế gia. Nhưng chúng ta phải muốn thừa nhận, Quân Khương Lâm nhiều nhất chỉ vài năm nữa là có thể sẽ mang đến cho ba nhà chúng ta tai họa ngập đầu!"
" Bởi vì chúng ta từng đối phó với nữ nhân của hắn, hơn nữa không chỉ một lần! Đây là một hận thù khó có thể hóa giải, đối với một người cực đoan tự đại lại cực kỳ vì người của mình như Quân Khương Lâm mà nói, đó tuyệt đối là thù lớn không thể xóa nhòa!"
Mạc Vô Đạo tiếp tục " Phải biết rằng, hắn đã vì một Quản Thanh Hàn, khi đó còn không tính là nữ nhân của hắn liền dám đối diện chống lại Huyết Hồn Sơn Trang! Đó là vết xe đổ!"
Hắn từ tốn nói một câu làm cho Hề Nhược Trần cùng Hô Diên Ngạo Bác đồng thời cảm thấy nặng nề.
Hề Nhược Trần thở dài một tiếng "Bất luận kẻ nào cũng có nhược điểm, Quân Khương Lâm cũng không phải ngoại lệ. Mà nhược điểm của hắn lại nằm ở chỗ người nhà của hắn, nữ nhân của hắn! Đó chính là nhược điểm lớn nhất của hắn. Nhưng đồng thời hiện tại cũng lại là điểm mạnh nhất!
"Bởi vì nhiều dấu hiệu cho thấy, vị sư phó thần bí kia cũng ở nhà Quân gia! Mà điều này, cũng chính là chỗ e ngại lớn nhất của chúng ta! Chúng ta thậm chí không biết, sư phụ của hắn rốt cuộc là ai; có tu vi đạt tới trình độ thế nào, rốt cuộc đạt tới đẳng cấp gì. Càng hoàn toàn không biết lai lịch của hắn, bất cứ một điểm gì cũng không biết!"
Hề Nhược Trần cười khổ: "Cho tới bây giờ, chúng ta nhiều lắm chỉ là biết, có thể dạy dỗ ra đồ đệ như vậy, tất nhiên phải là một nhan vật kinh thiên động địa! Mà lần đó, chín mươi vị cao thủ của Tam Đại Thánh Địa đồng thời bị khí thế của hắn đè nén. Điều này chứng minh một điểm, năng lực của hắn sẽ còn cao hơn mức chúng ta phán đoán, tuyệt không kém một chút nào. Tu vi như thế, ta tự nhận là không có!"
"Cho nên, chúng ta biết rõ là rất khó xác định trước mắt để rồi không thể hành động thiếu suy nghĩ! Thậm chí không phải không thể, mà là không dám..." Mạc Vô Đạo đưa ra kết luận.
"Nói cách khác, mọi người hiện tại đều tiến thoái lưỡng nan. Tiến không được, lui lại thì chỉ có thể chờ chết?" Hô Diên Ngạo Bác nhăn đôi mày rậm rất không thoải mái tiếp tục "Chẳng lẽ Tam Đại Thánh Địa chúng ta mạnh mẽ như vậy bị chính một hậu bối bức đến mức độ như vậy?"
"Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là như thế!" Mạc Vô Đạo cùng Hề Nhược Trần đồng thời cười khổ.
"Vị sư phó thần bí của Quân Khương Lâm kia, các ngươi thử cân nhắc xem có thể là người của Phiêu Miểu Huyễn Phủ hay không?" Hô Diên Ngạo Bác đột nhiên cẩn thận hỏi.
"Ta nghĩ chưa chắc! Trong Phiêu Miểu Huyễn Phủ cũng có người có thể làm được như vậy. Nhưng dù sao đã mấy ngàn năm không hiện thân với nhân thế; nếu đúng là như thế, chỉ sợ cũng là nhân vật đứng đầu ngày trước của Phiêu Miểu Huyễn Phủ"
" Hơn nữa, với tốc độ tu luyện như vậy chỉ sợ đến người của Phiêu Miểu Huyễn Phủ cũng chưa chắc có thể làm được. Mà chân chính có khả năng làm được điều đó, tựa hồ cũng chỉ một người. Theo ta được biết, tựa hồ cũng chỉ có hắn mới có tốc độ thăng cấp nhanh đến đủ để kiêu ngạo như vậy" Trong mắt Mạc Vô Đạo lòe ra ánh sắc bén.
"Ai?" Hai người còn lại đồng thanh hỏi.
"Cửu U Thập Tứ Thiếu!" Mạc Vô Đạo làm bộ thốt ra từng từ, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra sự sợ hãi mãnh liệt! Dường như cái tên này bản thân nó đã mang theo một loại ma lực mãnh liệt khó có thể nói. Mặc dù ngay cả hắn thân làm cung chủ Độn Thế Tiên Cung cũng cảm nhận được tự đáy lòng run lên.
"Không sai!" Hô Diên Ngạo Bác cùng Hề Nhược Trần đồng thanh thở hắt ra "Cũng chỉ có tên yêu nghiệt kia, mới có thể làm được điều này!"
"Nhưng, Phiêu Miểu Huyễn Phủ cùng Cửu U bí cảnh kiềm chế nhau, đối đầu đã trên vạn năm. Hai nhà tranh đấu, cũng chưa bao giờ phát động trên thế gian. Nếu như chỉ suy đoán như vậy thì có phần không công bằng. Hơn nữa, ma đầu Cửu U Thập tứ Thiếu cũng chưa chắc có tính nhẫn nại như vậy mà đi dạy dỗ đệ tử"
Hô Diên Ngạo Bác lúc nói đến tên của "Cửu U Thập Tứ Thiếu" thì tựa hồ là phạm vào chỗ đau răng, nhe răng nhếch miệng trút ra một ngụm lãnh khí mới đủ sức để nói đầy đủ cái tên này.