QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Tuy nhiên, Quân tam gia cũng chắc chắn, với thực lực của Độc Cô huynh muội, dù cho phát hiện chính Quân tam gia xuất thủ, bọn chúng cũng sẽ không biết hai chân của hắn đã khỏi hẳn! Ngay dưới mặt đất chỗ Quân Vô Ý rời đi, một dấu chân thật to còn lưu lại, lam quang vẫn còn ẩn hiện trong đó! Hầu như đồng thời, khi thân ảnh Quân Vô Ý vừa thoát ra khỏi tiểu viện, linh khí xung quanh đột nhiên điên cuồng ép thẳng xuống, cuối cùng xoay tròn cực nhanh hóa thành một mũi tên, nhắm thẳng huyệt Bách Hội của Quân Khương Lâm mà đâm xuống. Cùng lúc đó, trong ý thức hải của Quân Khương Lâm, Hồng Quân Tháp "ông" lên một tiếng, cả thân tháp trong nháy mắt biến to gấp mấy lần, kim quang b ắn ra cuồn cuộn, vô số luồng linh khí tinh thuần kết lại với nhau, hình thành một đạo bạch quang khí thế vô địch, từ trong cơ thể Quân Khương Lâm muốn đâm ra ngoài, vị trí cũng chính là huyệt Bách Hội của Quân Khương Lâm! Thân thể bất động của Quân Khương Lâm đột nhiên run rẩy kịch liệt, một trận co quắp hiện ra trên khuôn mặt hắn, với việc bị linh khí "nội công ngoại kích" bởi Hồng Quân Tháp và thiên địa linh khí, huyệt Bách Hội của hắn đột nhiên được đả thông, từ đó như mở ra một cái thông đạo cực lớn, lượng linh khí nghiêng trời lệch đất như tìm được đường thoát, gào thét mà tiến thẳng vào cơ thể Quân Khương Lâm! Hồng Quân Tháp sau khi phát ra lượng linh khí khổng lồ đả thông huyệt Bách Hội của hắn, lập tức trở về, sau đó như trường kình hấp thủy (cá voi uống nước), đem tất cả thiên địa linh khí đang cuồn cuộn tiến vào hấp thu toàn bộ, linh khí khổng lồ tụ tập trong thiên địa lúc nãy lớn vô cùng, lập tức biến mất vô tung, nhưng diễn biến trong cơ thể của Quân Khương Lâm vẫm không dừng lại, Hồng Quân Tháp vẫn tiếp tục hấp thu linh khí, sau khi thôn phệ, lại tiếp tục chờ đón đợt thiên địa linh khí thứ hai ào ạt đổ vào, lại tiếp tục thôn phệ, lại hấp thu, lại thôn phệ... như vậy liên tục không ngừng! 

Con báo con nãy giờ nằm trong lòng Quân Khương Lâm, thật ra mà nói, linh khí thoát ra từ trên người Quân Khương Lâm cũng đã đủ lắm rồi, huống chi đây chính là linh khí tinh thuần nhất trong toàn bộ thiên địa, hơn nữa lại được Hồng Quân Tháp tinh lọc thêm một lần nữa nên con vật nhỏ bé này đạt được ích lợi vô cùng to lớn! Giờ phút này, toàn thân tuyết trắng của nó bắt đầu phát ra quang mang chói lọi, nó đau đớn kêu lên hai tiếng "ô ô", nhưng tựa hồ là nó ý thức được đây chính là một đại cơ duyên nên mạnh mẽ cắn răng mà chịu đựng. Xương cốt toàn thân nó bắt đầu kêu lên răng rắc vỡ vụn, sau đó, toàn bộ lông mao trên người nó rụng xuống, chỉ còn lại một viên thịt tròn đỏ rực, không ngừng rung rẩy một cách thống khổ. Ngay sau đó, dù dùng tốc độ của mắt thường cũng thấy được, trên người nó từ từ mọc ra một lớp lông mao mới trắng như tuyết, càng ngày càng dài, cơ hồ còn muốn dài hơn bộ lông cũ một chú...t 

Sau khi xương cốt cả người nó ngưng vang lên tiếng vỡ vụn, Tiểu Bạch Bạch mới chậm rãi thả lỏng thân thể, từ từ mở mắt, đem bốn chân chống xuống người Quân Khương Lâm mà đứng lên. 

Nó mừng rỡ như hài tử năm sáu tuổi, hết nhìn cơ thể mình rồi lại nhìn Quân Khương Lâm, sau đó cuối đầu le cái lưỡi nhỏ xíu li3m li3m bộ lông mới của mình, vẻ mặt tỏ ra thỏa mãn vô cùng. 

Khi cơ thể Quân Khương Lâm phát sinh biến hóa, linh khí trong thiên địa vận động hỗn loạn nghiêng trời lệch đất, toàn bộ các siêu cấp cường giả trong Thiên Hương Thành đều khiếp sợ nhìn ra cửa sổ, hiện tượng dị biến náo loạn thiên địa to lớn như thế, mọi người làm sao không kinh hãi cho được! Toàn bộ các cao nhân không hẹn mà cùng phá tung cửa sổ, phi thân ra ngoài, cả đám kinh hoàng nhận thấy cả một dòng suối linh khí thật lớn đột nhiên tiêu thất vô tung (biến mất không dấu vết), đều hít vào một ngụm lãnh khí: Tột cùng là cảnh giới gì mà có khả năng làm ra náo loạn kinh thiên động địa như thế này? 

Vô hình chung, xung quanh phương viên mười dặm của phạm vi hình thành dòng suối linh khí khổng lồ, trong tư tưởng của các cường giả, tự nhủ đây là cấm địa của một người đặc biệt! Cho dù là cường giả chí tôn Thần Huyền cũng không có gan dò xét khu vực của một người có thực lực kinh khủng như thế! Trong lòng tất cả mọi người ai cũng hiếu kì vô cùng, nhưng cuối cùng không ai có can đảm là người đầu tiên tiến tới! Đây chính là một cái uy áp ngạo thiên địa! Dưới uy áp này, ngay cả chí tôn Thần Huyền đỉnh phong cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi! 

Bên trong Thịnh Bảo Đường! 

Một lão giả râu tóc bạc trắng phá tan cửa sổ, lẳng lặng đứng trên mái nhà của Thịnh Bảo Đường, cách đó một chút có hai người bạch y nhân đứng bên cạnh, chính là Mộ Tuyết Đồng và Tiêu Hàn. 

- Công lực như thế này, sớm đã vượt trên cấp độ chí tôn Thần Huyền rồi....! 

Cửu trưởng lão vẻ mặt khiếp sợ pha lẫn nét buồn bã: 

- Thật là nghĩ không ra Thiên Hương Thành này lại có cường giả kinh khủng như thế tồn tại! 

Hai người Tiêu Hàn kinh ngạc hỏi: 

- Cửu trưởng lão, người này chẳng lẽ cường đại tới mức đó sao? Lẽ nào phía trên chí tôn Thần Huyền còn có cảnh giới cao hơn!? 

- Cường đại? 

Cửu trưởng lão nhẹ nhàng lắc đầu, sắc mặt và nhãn thần vô cùng ngưng trọng: 

- Hai chữ cường đại không đủ để hình dung thực lực của người này... 

Trong mắt Cửu trưởng lão lóe lên một tia sợ hãi rồi nhanh chóng biến mất. 

Mộ Tuyết Đồng, Tiêu Hàn nghe xong đồng thời biến sắc!

Bình luận

Truyện đang đọc