Chương 206
“Lão Đại, ngài không phải là phát sốt đến hồ đồ sao? Hay là đầu óc bị tẩm nước!” Đường Nguyên trừng mắt nhìn hắn nói: “Đó là lô thuê bao của hai vị hoàng tử Nhị điện hạ, Tam điện hạ. Còn bên cạnh là của Đại hoàng tử. Ngay cả lô thuê bao của ba vị điện hạ này ngươi cũng không biết à?”
“Ách, lão tử vừa rồi không có để ý tới, mà ngươi vừa rồi mới nói cái gì? …” Quân Khương Lâm chớp chớp rồi trừng mắt nhìn hắn.
Suy nghĩ một hồi thì lúc này Đường Nguyên mới nhớ tới kẻ trước mặt này hình như từ ngày đến Thịnh Bảo đường tới giờ chưa có xuất hiện qua.
Chính mình gần đây cũng nhận được vài món đại nhân tình của bằng hữu. Nói lại quả thật đầu đuôi chẳng hợp nhau tí nào, không khỏi nhếch nhếch miệng, vỗ vỗ vào khuôn mặt đầy đặn của mình: “Là ta phát sốt đến hồ đồ, đầu óc bị tẩm nước!”
Quân Khương Lâm trừng mắt liếc hắn một cái, cũng biết là mấy tên này thuộc hạng lưu manh xảo quyệt. Đơn giản lại nhắm mắt dưỡng thần nhưng thực ra trong lòng lại quẩn quanh suy đi nghĩ lại. Hai tên tùy tùng sát thủ lại đi vào lô thuê bao của hai vị hoàng tử! Điều này … thật sự có chút cổ quái.
Liệu có thể liên quan đến vụ ám sát mấy hôm trước hay không?
Nếu đúng như vậy thì ông đây cứ phải hảo hảo tính sổ tụi bây rồi. Dù sao thì lão tử cũng bị dính hai kiếm, một cước mà vẫn chưa trả lễ. Lão tử dù sao cũng hai kiếp làm người, lại nếm quả lớn như vậy… Nhưng mà mấy ngày hôm trước ám sát là vị hoàng tử nào làm? Vạn nhất oan uổng người tốt thì sao? Có điều bây giờ không quan hệ, quanh đi quẩn lại thì đều là huynh đệ, có oan uổng thì cũng là kẻ thù cả!.
||||| Truyện đề cử: Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng |||||
“Tam thiếu gia, Lý Phong và Mạnh Hải Châu cùng với mấy lâu la cùng tới. Ngay lô thuê bao của Mạnh gia sát vách chúng ta” Đường Nguyên trầm giọng nghiến răng nghiến lợi nói mang theo vài phần lạnh lẽo: “Mấy cái thằng nhóc này sớm muộn gì lão tử cũng xử đẹp chúng bay!”
Từ khi biết cái ngày đó chính là mấy tên tiểu tử này bày kế hại mình ngay đến cả lão bà chưa cưới cũng thua cược, Đường mập liền nghiến nghiến hàm răng. Có điều gần đây kinh thành ngày càng rối loạn, lão gia tử đã cảnh cáo hắn cùng con cháu trong nhà không được gây chuyện với các thế gia công tử khác.
“Hả? Cách chỗ ta gần như vậy à …?” Quân Khương Lâm hắc hắc cười cười, đảo đảo tròng mắt cười gian xảo: “”Mập mạp, hôm nay nếu ngươi có thể đáp ứng ta một điều kiện, vậy ta khiến cho ngươi hôm nay hung hăng trút ra được một cơn giận dữ! Thế nào?”
“Chúng ta là huynh đệ, có cái gì mà khó nói cơ chứ, chỉ cần có thể trút cơn giận này ra, điều kiện gì ta cũng đồng ý!” Đường Nguyên lập tức tinh thần tỉnh táo nói.
“Hội đấu giá hôm nay, ta có mấy thứ nhất định phải có được. Nhưng lại không muốn cho người khác biết là ta đang cần chúng” Quân Khương Lâm gọn gàng dứt khoát nói: “Ta ra bạc, ngươi giúp ta hô giá, cho đến khi có được thì thôi. Chỉ cần ngươi làm xong, hôm nay ta liền làm cho mấy tên tiểu tử bọn chúng bị thủ hạ của ngươi hung hăng trượt chân, một hồi té ngã đùa chết mấy tên nhóc này!”
“Ngươi đang nói cái gì vậy?” Đường Nguyên tức giận: “Ngươi muốn gì, ta liền xuống dưới mua tặng ngươi là được. Hai ta là huynh đệ, nhà ngươi không duyên cớ lại nói như vậy? Làm bẩn cả tình anh em của chúng ta”
“Cái này không giống vậy, là huynh đệ cũng phải phân minh! Ta cũng không muốn chiếm tiện nghi của người khác, nhưng cũng chưa bao giờ cho ai chiếm tiện nghi của ta!” Quân Khương Lâm hừ một tiếng, những lời này hắn nói đúng là cách sống của hắn ở cả hai kiếp.
“Há há há, theo ngươi! Tất cả theo ngươi, chỉ cần trị tội được mấy tiểu tử này, cái gì ta cũng nguyện ý nghe theo ngươi!”
Quân Khương Lâm mỉm cười, ngưng tĩnh tinh thần thả thần thức tản ra bên ngoài. Trọng tâm của hắn chính là căn phòng ngay cạnh và lô thuê bao của hai vị hoàng tử. Hắn ngưng tụ khai thiên tạo hóa công, buông thần thức dò xét dao động bên trong không bỏ qua điều gì! Tuy rằng không nhìn thấy tận mắt nhưng so với nhìn thấy thì còn tốt hơn nhiều.