QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Thế nhưng, thật sự chính là nàng ta!  

Vị lục y thiếu nữ này chính là một trong những mười hai vị Thú Vương của Thiên Phạt sâm lâm, Xà Vương! Cũng là vị chủ quản vạn độc chi vương, là một vị vương giả cực kỳ đáng sợ trong Thiên Phạt sâm lâm, Xà Vương Thiên Tầm!  

Quân Khương Lâm thật có chút bất ngờ, bởi vì Mai tôn giả lại không phái ra người mạnh nhất là Thú Vương Hạc Vương Hạc Trùng Tiêu, mà lại phái ra Xà Vương! Chẳng lẽ Xà Vương Thiên Tầm lại có bản lĩnh thắng được Hạc Vương sao? Hoặc là dùng độc để chiến thắng? Quân Khương Lâm nghĩ một lát sau đó cảm thấy khả năng này không lớn.  

Phải biết rằng Xà Vương mặc dù là độc vương, vạn độc chi vương, thế nhưng đối thủ của nàng chính là một trong những bát đại chí tôn được đại lục công nhận! Mà một khi đã đạt tới trình độ huyền công bậc này, mặc dù không thể nói là bách độc bất xâm, chư tà bất nhập cảnh giới, thế nhưng dùng độc căn bản cũng không có tác dụng gì.  

Nói thêm một chút nữa, bất kì một cao thủ nào trong bát đại trí tôn cũng đều đa mưu túc trí, kinh nghiệm chiến đấu hết sức phong phú, bọn họ đối với sự uy hiếp của đám độc vật đều biết rõ, chỉ sợ không đợi địch nhân xuất thủ, bản thân đã sớm nghĩ cách khắc phục rồi.  

Cho nên, mặc dù có tuyệt độc trí mệnh cũng có tác dụng gì? Mặc dù những thứ độc này trong truyền thuyết có đề cập tới tiếp xúc là vong mạng, thế nhưng đối với chí tôn cấp cường giả mà nói hiệu lực cũng chỉ thường thường mà thôi!  

Đại lục sau một hồi khẩn trương thương nghị, liền phái ra một người hắc ảnh đi ra, đứng đối diện với Xà Vương. Không ngoài dự đoán của Quân Khương Lâm, phương diện đại lục đã phái ra chính là lãnh huyết chí tôn Lệ Vô Bi!  

Người này đúng là người trong dự liệu của Quân đại thiếu, nhưng Lệ Vô Bi ở trong lòng Quân Khương Lâm thật ra không phải là nhân tuyển tốt, người tốt nhất chính là Ưng Bác Không, lấy một thân tuyệt độc của đối thủ, tối lợi hại chính là dùng kỹ năng tốc chiến tốc thắng, càng linh hoạt càng tốt.  

Tổng hợp lại những điều này chính là ưu thế của Ưng Bác Không, không ai có thể hơn được, huống chi Ưng Bác Không còn có phi ưng thân pháp, đối phó với Xà Vương đúng là thiên địch! Ưng ăn xà!  

Điểm này Quân Khương Lâm có thể nghĩ đến, đám người của đại lục Thạch Trường Tiếu cũng muốn để Ưng Bác Không xuất chiến, thế nhưng bọn họ lại không dám liều lĩnh, thế cục lúc này đã rõ ràng, ba trận thắng thua, đại lục đã thua một trận, nếu như thất bại thêm một lần nữa. Vậy trận thứ ba cũng khỏi cần đánh nữa.  

Mà Ưng Bác Không lại không vừa mắt với phụ tử Lệ Tuyệt Thiên, hắn rõ ràng là có quan hệ mật thiết với Quân đại thiếu, lần này Quân gia xuất chiến, quân đội có thể nói là gần như trở ra toàn bộ, về phương diện có hòa hảo với thiên phạt hay không, trong lòng mọi người ở đây đều rõ.  

Dựa vào vận khí sao? Ba trăm người đều có vận khí tốt như vậy sao? Toàn bộ đều được ông trời chiếu cố? Chỉ có kẻ ngu mới tin chuyện này.  

Tuy tất cả mọi người đều tin tưởng Quân gia, tin tưởng Ưng Bác Không sẽ không bởi vì lợi mà bán đứng đại lục, thế nhưng nếu vạn nhất thì sao? Ai có thể gánh được trách nhiệm này? Cho nên liên quân đại lục đều không muốn đi trên sợi dây thép, đều lựa chọn Lệ Vô Bi xuất chiến!  

Cũng phải nói, bàn về huyền công, hắn so với Ưng Bác Không còn hùng hậu hơn.  

Song phương đã tuyển xong người xuất chiến, liên quân đại lục chí tôn đứng thứ năm đấu với thiên phạt Thú Vương vạn độc Xà Vương, Thiên Tầm!  

Đúng lúc này, đột nhiên Thiên Phạt sâm lâm từ đối diện lóe lên một thân ảnh, chỉ để lại một đạo tàn ảnh, giống như tia chớp hướng về bên này, chạy tới trước mặt Quân Vô Ý cùng Đông Phương Vấn Tình, sau đó bắt được Quân Khương Lâm ở giữa hai người, sau đó giống như hành vân lưu thủy cực tốc lui về, chỉ lưu lại một chuỗi tàn ảnh!  

Trên chiến trường bỗng xuất hiện hai đạo tàn ảnh thật dài, xếp thành một hàng gần như song song, tựa như là đội hình thẳng tắp do binh sĩ đứng nghiêm, sau đó biến mất!  

- Thiên tiên hóa thân, ngàn thiên huyễn ảnh! Thiên Địa Tù Lung!  

Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong đồng thời kinh hô. Đối với thủ đoạn vô cùng cao thâm của người đứng đầu thiên phạt, tự đáy lòng hai người dâng lên cảm giác khiếp sợ! 

Bình luận

Truyện đang đọc