*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hoàng đế chậm rãi đứng lên khỏi long ỷ, chậm rãi bước tới vài bước, hai tay chắp sau lưng, chỉ cách Đường Nguyên có ba trượng:
- Đường Nguyên, ngươi thân là tôn tử của Trung Dũng Hầu, cho dù ngươi là một tên hoàn khố, tiếp tục ngu muội đi chăng nữa, nhưng tương lai sau này vẫn vinh hoa phú quý cả đời, tội gì cần phải thay người khác chịu tội? Chôn vùi đại tiền đồ của Đường gia, và của cả chính bản thân ngươi? Ngươi nghĩ đáng giá sao?
Tâm lý chiến! Tâm lý chiến trắng trợn!
Bất kỳ một hậu nhân củagia tộc nào, đối mặt với uy hiếp thế này đều không thể bình yên. Điểm này hoàng đế bệ hạ vô cùng tin tưởng! Vì thế, sau khi hắn nói ra những lời này liền chăm chú nhìn vào biểu hiện trên khuôn mặt của Đường Nguyên.
Tuy nhiên, hoàng đế bệ hạ tuyệt đối không thể tưởng được là, những bước này, Quân đại cao nhân đã có thể đoán ra, sớm đã diễn luyện vài lần với Đường bàn tử, mặc dù không có Quân đại cao nhân mặc dù không có cái gọi là vương khí ngập tràn của bậc hoàng đế, nhưng sát khí thì không thiếu chút nào, vì thế, một chút khí thế bá vương này cũng không làm gì được bàn tử.
Kỳ thật, nếu hoàng đế bệ hạ đang nhàn rỗi có nhiều thời gian, lấy tâm tính và tu dưỡng của Đường bàn tử, làm sao có thể là đối thủ của lão hồ ly này? Chắc chắn sớm hay muộn cũng lộ ra sơ hở, đến lúc đó, cho dù bàn tử có chuẩn bị kỹ càng mà tới thì cũng chống đỡ không nổi.
Tuy nhiên, hiện tai có đến cả ngàn người đang chờ hắn tại Hàm Hương Điện, hoàng đế bệ hạ vì muốn tốc chiến tốc thắng, làm ra cục diện thế này, không ngờ lại đạp trúng vào cái bẫy mà Quân đại cao nhân đã thiết kế hoàn hảo.
Vấn đề này, đối với Đường Nguyên mà nói, có thể so sánh thế này: Một học sinh trung học đội sổ, cơ bản cái gì cũng không biết, trước kì thi tốt nghiệp trung học có trong tay một bộ đề thi, lại bị người ta ép đọc tới đọc lui tới thuộc thì thôi, tới khi bước vào phòng thi mới phát hiện không ngờ đề thi này cũng chính là đề thi tốt nghiệp, hơn nữa còn giống như đúc...
" Lão đại quả thật là thần cơ diệu toán a!" Trong lòng Đường Nguyên âm thầm sùng bái!
Tiếp chiêu đi!
Đã có dự tính từ trước, bàn tử không hề bối rối chút nào, đối đáp trôi chảy, mỗi một lý do đều có tình có lý, không hề sơ hở. Nói đến lúc bị gia tộc trục xuất khỏi gia môn, bàn tử lại dựa theo kịch bản của "Quân đại đạo diễn" thiết kế, diễn ra tình cảm mãnh liệt, gào khóc kịch liệt, nước mắt tung hoành.
Một đống thịt béo mồ hôi văng tứ phía, nước mắt văng bát phương gào thét trước mặt mình, đây là loại cảm giác gì đây?
Hoàng đế bệ hạ thở dài; xem ra hôm nay không thể hỏi ra được điều gì từ tên Bàn Tử (mập) này rồi, tuy nhiên câu trả lời của hắn…Cũng thật sự là có chút rất lưu loát, điều này cũng có chút kì lạ đi. Có chút phiền não cùng mệt mỏi trở lại trên long ỷ ngồi xuống, nhíu mày trầm tư.