QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

"Ài, các ngươi nếu có mặt ở đó, thấy được ta tại chỗ bỏ mình mà nói, chẳng phải là sẽ liều mạng xông lên sao? Như vậy chỉ làm tăng thêm thương vong vô nghĩa mà thôi." 

"Từ miệng kẻ khác nhận được tin ta chết hoặc là thất bại, không tận mắt thấy việc kích động như vậy, có thể các ngươi sẽ không khó chịu lắm! Giao tình nhiều năm như vậy, Hải Trầm Phong ta chỉ có thể làm tới mức này này thôi." 

Hải Trầm Phong như đinh đóng cột nói xong, xoay người lại, mặt hướng vào tường, khoanh chân ngồi xuống, không nói thêm gì nữa. 

- Hải huynh đệ… 

Kim Phong Liệt kêu một tiếng, đột nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng trầm trọng. Lần đầu tiên trong lòng có sự lo lắng: "Lần này mời Hải huynh đệ xuất thủ, là đúng hay sai? Hải huynh đệ có gặp nguy hiểm hay không?" Từ xưa tới nay với lòng tin tất thắng vào Hải Trầm Phong, làm cho hắn trước giờ căn bản không hề lo lắng gì, cảm thấy chỉ cần Hải Trầm Phong đồng ý ra tay là mọi việc đều sẽ thuận lợi. Hắn cũng chưa từng nghĩ đến, Hải huynh đệ giống như thần linh trong lòng của hắn sẽ thất bại hay không! 

Hải Trầm Phong không nói gì nữa, Kim Phong Liệt cúi đầu thở dài một tiếng, trong lòng cảm thấy nặng nề lui ra ngoài. 

Quân Khương Lâm vừa mới mở mắt, liền cảm giác được sự khác thường trong viện, mặc áo đi ra ngoài, trời chỉ mới tờ mờ sáng. 

Giữa tiểu viện, hơn hai trăm tên đại hán chỉnh tề xếp hàng trong sân, người nào người nấy thân hình thẳng tắp, thấy được Quân Khương Lâm đi ra, mọi người đồng loạt hai chân đều đứng thẳng lên, cùng nói: 

- Thiếu gia, chúng ta đã trở về! 

Quân Khương Lâm nở nụ cười, trông thấy hơn hai trăm tên đại hán hùng tráng này, nhìn từng người từng người xong, trong lòng Quân Khương Lâm hi vọng bước đầu tiên về năng lực của bọn họ, chính là bộ dạng này. 

- Thành quả thế nào? 

Quân Khương Lâm mỉm cười hỏi. 

- Báo cáo thiếu gia, lần này ra ngoài dã luyện, từ trong đại viện đi ra có tổng cộng ba trăm người, trên đường rời bỏ đội ngũ có hai mươi bảy người, ở trong Thiên Phạt sâm lâm hi sinh mười chín người, quân số tổng cộng giảm đi bốn mươi sáu người. Đám người còn lại tổng cộng là hai trăm năm mươi bốn người, toàn bộ đều ở đây! Trong đó có một trăm ba mươi người đột phá Cửu phẩm, tiến nhập vào Ngân huyền sơ giai, tám mươi bốn người đề thăng tới Ngân phẩm trung giai rồi, ba mươi sáu người tới Ngân phẩm đỉnh phong, còn có bốn người khác đột phá tới Kim phẩm huyền khí! Nhiệm vụ liệp sát huyền thú của thiếu gia yêu cầu, toàn bộ hoàn thành! 

Một tên đại hán từ trong đám người đi ra, cao giọng bẩm báo. Trong thanh âm tồn tại sự kích động không thể che giấu. Chính bọn hắn biết điều này đối với bản thân bọn họ mà nói, chính là sự tiến bộ vô cùng lớn! 

- Tốt lắm! 

Quân Khương Lâm tán dương nói: 

- Các người làm được còn tốt hơn một chút so với dự đoán của ta. Mấy ngày nay trở về đây, mỗi người có từng cảm thụ được biến hóa trên người mình? Cùng trước kia có phải có điểm bất đồng không? 

Quân Khương Lâm vừa nói ra những lời này, nhất thời hơn hai trăm người đều xấu hổ nở nụ cười, nghĩ lại thì những người này ban đầu chính là ở Quân gia ăn không chờ chết, đâu có thể dự đoán được bản thân mình cũng có thể tiến bộ như vậy. Mà tiến bộ như vậy, tất cả đều là nhờ vào vị thiếu gia trước mặt này dùng tử vong hình thức huấn luyện ra! Bọn họ bây giờ, so với thời điểm ở đại viện Quân gia, thực lực đâu phải chỉ là tăng cao gấp đôi mà thôi? 

- Phải nhớ kỹ, mỗi một thành tựu của bất cứ người nào, đều là bị thúc ép ra! Chỉ cần tiếp tục thúc ép, sẽ có thể khai thác tiềm lực vô cùng vô tận trong cơ thể! Người nhu nhược cũng có thể trở thành dũng sĩ! Nhưng mà nếu không có nhẫn tâm thúc ép bản thân, chỉ có thể giống như là gỗ mục, từ từ thối rữa, dũng sĩ cũng sẽ trở nên nhát gan hơn cả gười nhu nhược! 

Quân Khương Lâm trầm giọng nói: 

- Thành tựu bây giờ của các ngươi, thật sự rất cao sao? Ta nói cho các ngươi biết, những việc này chẳng qua là bước khởi đầu của các ngươi mà thôi. Bởi vì thành tựu cao nhất của các ngươi hiện nay mới chỉ đạt được Kim phẩm huyền khí, nhưng, trên đời nhiều Ngọc phẩm, Địa Huyền, Thiên Huyền, Chí tôn Thần Huyền như vậy! Bọn họ có thể đem mình thúc ép cao độ như vậy, ta rất kỳ quái là các ngươi lẽ nào lại không làm được? Người, đều là hai con mắt một cái miệng! Chí tôn Thần Huyền cũng không phải là quái vật ba đầu sáu tay! Vì vậy con đường trước mắt các ngươi vẫn còn rất dài, rất xa. Dục tốc bất đạt, hiện nay các ngươi không cần yêu cầu quá cao, các ngươi chỉ cần càng ngày càng thúc ép bản thân hơn nữa, một ngày nào đó, các ngươi sẽ phát hiện, bất tri bất giác các ngươi đã đạt tới một cái độ cao mới mà từ trước tới giờ có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến! 

- Rõ! Mong thiếu gia chỉ bảo. 

Mọi người sắc mặt đồng thời nghiêm nghị. 

Trước khi tiếp nhận sự huấn luyện của thiếu gia, kẻ nào cũng không để thiếu gia vào mắt. Khi huấn luyện, mọi người lại là kinh nghi bất định (ngạc nhiên không tin), cho đến bây giờ khi hoàn toàn dựa theo phương pháp của hắn, ở trong sơn lâm cũng nhờ tuân thủ chặt chẽ theo lời chỉ bảo của hắn mới mấy lần tránh khỏi đại nạn, hiện tại hai trăm năm mươi bốn người này, đối với Quân Khương Lâm đều đã tâm phục khẩu phục. 

- Các ngươi đi tìm tam thúc đi, xem người bố trí nhiệm vụ của các ngươi như thế nào. 

Quân Khương Lâm phất tay.

Bình luận

Truyện đang đọc