TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 16 – Cô ta không phải người đàn bà đơn giản

Đối mặt với người đông thế mạnh, khí thế áp đảonhư vậy, Hà Tuấn Khoavẫn mặt không đổi sắc, ung dung bướcđến.

*Ba, con về rồi đây” Hà Tuấn Khoa ngồi đối diện vớiHà Phương Đông, cất tiếngchào hỏi, tiếp đó nhìn sang những người bên cạnh: “Chị dâu cũng ở đây à?” Liễu Thu Cúc là chị dâucủa hẳn, năm năm trước, anh cả hẳn xảy ra tai nạn xe cộ qua đời, cho nên hẳn mới trở về tiếp quản nhà họ Hà.

Sau khi anh cảbị tai nạn xe cộ, Liễu Thu Cúcvà Hà Tùng Nhân dọn ra ngoài ở, bảo là không muốn tiếp tục sống ở nhà cũ, sẽ gợi lại kỷ niệm đau lòng.

Hà Phương Đôngbày ra vẻ mặt nghiêm túcnhìn thẳng hẳn, giọng nói trầm trầm: “Đi đâu? Sao giờ này mới về?” Hà Tuấn Khoakhẽ nheo mắt, không khỏi có chút buồn cười, con có phải trẻ con nữa đâu, về nhà muộn thì ghê gớm lắm a?” Thật ra thì hắn hiểu rõ, đột nhiên cha hỏi đường đi nước bước của hän, bất quá là muốn hỏi hắn có phải đang ở với Lâm Hương Giang hay không mà thôi?

Hà Phương Đônggiận dữ hừ một tiếng: “Người đàn bà kia tên là Lâm Hương Giang đúng không? Côta phá hỏng buộc tiệc còn không chịu trách nhiệm, con còn thảcôta đi”

Liễu Thu Cúcđứng một bên đã ngứa mồm muốn chất vấn hắn từ đầu, vất vả lămHà Phương Đôngmới nói đến đề tài này, bà ta không nhịn được nói: “Tuấn Khoa, Lâm Hương Giang đó không phải người đàn bà tốt lành gì, năm năm trướccôta đã làm chuyện có lỗi tổn thương Tùng Nhân, bây giờ côta trở về đếnchắc chẳnlà muốn gây rối, chú phảitránh xa loại đàn bà này”

“Đúng vậy, Lâm Hương Giang không phải là người đàn bà đơn giản, năm xưa cháu không thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, ngu ngơ trở thành chị em thân thiết với cô ta, sau đó mới phát hiện côta bắt cá hai tay, vừa đu bámTùng Nhânvừa cặp kè với nhiều người đàn ông khác, cháu thực sự cảm thấy không đáng thay cho Tùng Nhân”

Phan Thanh Y uất nghẹn tiếp lời Liễu Thu Cúc, ngày kỷ niệm kết hôn của cô bị phá hỏng, trong lòng cô hận Lâm Hương Giangđến chết.

Nhất là Lâm Hương Giang đã hại cô mất khống chếở trước mặt nhiều người, hỏng bét hình tượng ưu nhã thanh cao mà cô cố công xây dựngtrong lòng mọi người, cô hận không thể bắt Lâm Hương Giang lập tức biến mất trên cối đời này!

Điều khiến cho cô sợ hãi là câu nói Lâm Hương Giang kề sát bên tai cô nói, chẳng lẽ Lâm Hương Giang phát hiện cái gì rồi?

Theo bản năng cô giơ tay lên xoa bụng, người khẽ run rẩy.

Hà Tùng Nhân không nói một lời, phát hiện cô đang run rẩy, cho rằngcô bị chọc giận, đau lòng ôm cô vào trong ngực võ nhẹ sau lưng an ủi.

Hà Tuấn Khoa nghe họnói những lời bất thiện với Lâm Hương Giangxong, cảm thấy vô vị: “Côấy là người ra sao thì có liên quangì đếntôi? Tối nay côấy là bạn gái tôi, bạn gái tôi bị người khác bức hiếp, dĩ nhiên tôi phải đứng.

về phía cô ấy” “Con không nghe họ nói sao, côta là người đàn bà lăng nhăng dâm đấng? Loại đàn bà này tiếp cận con thì có gì hay ho?” Hà Phương Đông tin lời giải thích của Liễu Thu Cúc, kiên quyết không cho phép con trai qua lại với người đàn bà như vậy.

*Các người có chứng cứ gì nói côấy lăng nhăng dâm đãng? Chẳng lẽ chỉ mở miệng ra nói thì có nghĩa là cô ấy có tội?” Hà Tuấn Khoatừ tốn nói.

*Có, có ảnhchụp có thể chứng minh!” Phan Thanh Y nhất thời cuống cuồng thốt lên.

“À? Vậy bức ảnh đó đâu ?” Hà Tuấn Khoa hỏi.

Phan Thanh Y sắc mặt trầm xuống, những bức ảnh kia từ lâu đã không còn nữa.

Năm năm trước, sau khi hôn lễ kết thúc, Hà Tùng Nhân muốn lấy lại những bức ảnh kia, nhưng máy chiếu bị hỏng, ngay cả chiếc usb chứa ảnh cũng phá hủy, nên hắn không điều tra ra được ai đã tung ra những bức ảnh này.

Lúc ấy trong hôn lễ quá nhiều người, không có ai chú ý đếnđiều này.

Bức ảnh duy nhất chứng minh Lâm Hương Giang bắt cá hai tay cứ thế biến mất.

Thấy họ không thể đưa ra chứng cứ, Hà Tuấn Khoa lãnh đạm nói: “Không còn chuyện gì khác, vậy tôi về phòng” “Đứng lại!” Hà Phương Đông đột nhiên quát khẽ.

Hà Tuấn Khoa quay đầu: “Ba còn có việc gì?

“Ngày mai lên công ty đuổi việc Lâm Hương Giang!” Hà Phương Đông ra lệnh.

Hà Tuấn Khoa cau mày : “Ba, côấy không làm gì chuyện sai, vô cớ sa thải, những nhân.

viên khác sẽ nghĩ như thế nào? Những chuyện không công bằngnhư vậy sẽ không xuất hiện ở tập đoàn Khoa Đăng”” Hắn dừng lại một chút, nói tiếp: “Nếu như ba chỉ muốn nói chuyện này, thì ba không cần nói nữa, ba nghỉ ngơi sớm một chút đi” Hắn nói xong xoay người đi thẳng lên lầu, cũng không để ý sắc mặt cha hắn khó coiđến cỡ nào.

“Mày… Ranh con hỗn láo! Muốn cha mày tức chết sao?” Hà Phương Đông gầm lên.

Liễu Thu Cúc liền vội vàng đứng lên vỗ về: “Ba, ba đừng nổi giận, đều là tại người đàn bà Lâm Hương Giang, Tuấn Khoaquen cô ta được.

bao lâu chứ? Đều tại cô ta làm hư!” “Con đã nói rồi, Lâm Hương Giang rất nhiều thủ đoạn, nếu không làm sao nhiều đàn ông lại mê muội vây quanh cô ta như vậy?” Phan Thanh Y đố thêm dầu vào lửa.

Hà Tùng Nhân từ đầu đến cuối không nói gì, chẳng qua là sau khi nghe thấy Phan Thanh Y nói vậy, sắc mặt càng khó coi.

Liễu Thu Cúc thấy Hà Phương Đông lo lắng, đột nhiên nghĩ đến thấyTuấn Khoa cũng lớn rồi, chỉ bằng mau chóng cho chú ấy lập gia đình, tránh cho chú ấy bị những đàn bà tâm địa mưu mô cám dõ”

Hà Phương Đông hừ một tiếng: ‘Ba mới là người muốn nó nhanh chóng kết hôn nhất đây, các con không phải là không biết, mấy năm nay, bên cạnhnó ngay cả một con ruồi cũng không cóiI” Liễu Thu Cúc suy nghĩ một chút nói: “Ba, hay là ba giao chuyện này cho con đi,conchắc chẳnsẽ giúp chú ấy tìm được một người vợmôn đăng hộ đối” “Con?” Hà Phương Đông có chút hồ nghỉ nhìn về phía bà ta.

Liễu Thu Cúc trong lòng đã có dự liệu: “Không phải người ta nói chị dâu cũng như mẹ sao? Mẹ không còn ở đây, chuyện hôn nhân của chú ýchắc chắnphải để chị dâu như con lo liệu” Hà Phương Đông trầm mặc một chút, chốc lát mới lên tiếng: “Cũng được, cũng tới lúc phải có người cầm cương ghìm nó lại”

Bình luận

Truyện đang đọc