TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 602: .Jess tự sát

.Jess thật sự không sợ chết mới đồng ý đấu súng với Hà Tuấn Khoa.

Ngược lại, Lâm Hương Giang rất khâm phục lòng trung thành của anh ta với Sở Khả Vy, nếu như cô ấy ở dưới suối vàng biết được, có lẽ cũng rất vui mừng.

“Anh đang bị thương, tôi sẽ nhường anh ba chiêu” Hà Tuấn Khoa thấy thế là công bằng.

Jess cười lạnh đáp: “Bớt làm bộ làm tịch đi, tôi sẽ không khách sáo đâu” Dứt lời, anh ta bắt đầu ra tay với Hà Tuấn Khoa.

Bên bờ đất trống gần đó, tất cả mọi người lùi sang một bên để nhường chỗ cho hai người họ.

Lâm Hương Giang biết bản lĩnh của Hà Tuấn Khoa không tệ, nhưng bây giờ anh đang ngồi trên xe lăn di chuyển bất tiện, còn phải đối phó với mỗi đòn tấn công của .Jess.

Jess dùng phương thức đánh cận chiến, mỗi lần ra tay đều hết sức tàn nhãn, hơn nữa còn nhảm vào chỗ hiểm của Hà Tuấn Khoa.

Sau ba chiêu, Hà Tuấn Khoa bắt đầu đánh trả.

Lúc đầu, Lâm Hương Giang có chút lo lắng, mãi đến khi cô thấy Hà Tuấn Khoa ra tay, cô rốt cuộc mới hiểu cái gì gọi là người mạnh mẽ thực sự.

Người đàn ông cô thích sẽ không làm cô thất vọng, mặc dù anh đang ngồi trên xe lăn nhưng vẫn có thể ứng phó rất thoải mái, chẳng những có thể tránh thoát đòn tấn công của Jess mà còn đánh trả lại anh ta Sở dĩ Jess bằng lòng đấu với Hà Tuấn Khoa là vì thấy anh đi đứng bất tiện. Ngay cả khi anh ta bị thương do trúng đạn, chỉ cần di chuyển đủ nhanh, anh ta cũng có cơ hội giết được đối phương.

Tuy nhiên, giờ phút này… anh ta hơi khẩn trương.

Miệng vết thương của anh ta ngày càng nặng, máu không ngừng rơi xuống, nếu cứ tiếp tục thì không những chẳng giết được Hà Tuấn Khoa mà còn mất mạng trước.

Anh ta nhất thời sơ suất bị Hà Tuấn Khoa đánh một quyền, anh ta khuyu một chân xuống đất liên tục thở hổn hển.

Không được, anh ta phải đánh chiêu độc hơn, tốt nhất là có thể lấy mạng Hà Tuấn Khoa chỉ trong một chiêu!

Sau khi hít sâu một hơi, anh ta đứng dậy tới gần Hà Tuấn Khoa, trong mắt thoáng qua một tia u ám.

Lâm Hương Giang ở bên cạnh hồi hộp quan sát, cô tưởng rằng .Jess sắp thua rồi, không ngờ anh ta còn có thể đứng lên.

Đột nhiên một tia sáng sắc lạnh lóe lên, là ánh sáng sắc bén của dao găm.

Jess thấy đánh không lại, anh ta bắt đầu muốn giở trò. Lúc đến gần Hà Tuấn Khoa, anh †a móc cây dao găm mang theo bên mình ra, thẳng tay đâm xuống!

“Tuấn Khoa, cẩn thận!” Lâm Hương Giang hét to, cô liều mạng xông lên muốn ngăn cản 4ess.

Hà Tuấn Khoa đã sớm có phòng bị, anh nắm lấy cổ tay Jess, không thấy rõ anh đã đoạt con dao như thế nào, chỉ nghe thấy tiếng cổ tay Jess bị bẻ gấy!

“Á!” Jess đau đến quỳ gối xuống.

Lúc Lâm Hương Giang đến gần, cô thấy Hà Tuấn Khoa đâm .Jess một dao gọn gàng mà linh hoạt Máu bắn tung tóe, mùi tanh bắt đầu tràn ngập, Jess đau đớn kêu lên.

Lâm Hương Giang giật mình hoảng sợ, cô không bước tiếp lên nữa, cảnh tượng này quá tàn nhẫn. Trước nay cô biết Hà Tuấn Khoa không phải là người lương thiện, anh cũng là một người tàn nhắn.

Là cô không thể thích ứng với tình cảnh này mà thôi…

Khi anh xuống tay, thậm chí sắc mặt không hề thay đổi như thể giết người đối với anh mà nói là một chuyện rất bình thường, có lẽ anh đã quen rồi.

Một dao kia của anh chưa thực sự muốn lấy tính mạng .Jess, chỉ làm anh ta ngã xuống đất không có cách nào đánh trả thả thôi.

“Anh thua rồi!” Hà Tuấn Khoa vứt cây dao dính máu trong tay, bình thản nói.

Jess biết mình đã thua, tuy nhiên trong mắt anh ta tràn đầy khuất nhục và không cam lòng Anh ta không ngờ mình không đánh thắng nổi một người què!

Chỉ có thể nói là anh ta quá coi thường Hà Tuấn Khoa, anh là một đối thủ vô cùng mạnh, nếu không sao Mộ Dung Bạch nói khâm phục anh chứ.

“Ha ha ha.” Jess chợt ngẩng đầu lên cười lớn, khóe miệng có máu chảy ra, trông hết sức thảm thiết “Cô cả ơi, là tôi vô dụng. Tôi không thể báo thù thay cô, vậy tôi chỉ có thể dùng cái chết để đền tội!” Jess nói xong, đột nhiên nhặt lên cây dao mà Hà Tuấn Khoa vừa vứt, không chút do dự đâm vào và kết thúc tính mạng của chính mình!

Bình luận

Truyện đang đọc