TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 939

Đào Hương Vi nhìn qua nhìn lại giữa hai người bọn họ, hai người này thật kỳ lạ, sao lại khách khí với nhau thế chứ?

“Không uống rượu thì tranh thủ lúc đồ ăn còn nóng thì ăn đi” Cô mong Nguyễn Cao Cường nhanh ăn tối xong thì mau chóng rời đi.

“Giám đốc Cường thử tài nấu ăn của tôi, tất cả là do tôi tự nấu, không ngon băng đầu bếp nhà anh, mong anh không chê” Hoàng Công Thành nói.

Nguyễn Cao Cường gắp thức ăn cho vào miệng, sau khi thưởng thức xong, nói: “Tiêu chuẩn nấu ăn tại nhà” Nghe ra không thể phân biệt được là khen hay chê.

Hoàng Công Thành chỉ cười mà không nói gì, nhưng lại gắp một miếng sườn cho Vân Nhi: “Nào, đây là món sườn xào chua ngọt mà cháu rất thích đấy” Sau đó gắp miếng thứ hai cho vào chén của Đào Hương Vị: “Đây cũng là món em thích ăn”

“Cảm ơn” Đào Hương Vi cảm thấy tối nay anh ta nhiệt tình hơn.

Thức ăn trong miệng Nguyễn Cao Cường đột nhiên không ngon nữa, thậm chí muốn nôn ra.

Bữa tối diễn ra khá suôn sẻ, ít nhất hai người đàn ông không xuất hiện tranh chấp nào.

Nhưng thần kinh của Đào Hương Vi cũng không thể thả lỏng được.

Sau bữa cơm, Vân Nhi dẫn Nguyễn Cao Cường vào phòng của cô, nói là muốn nhờ anh lắp ghép mô hình Đào Hương Vi không muốn làm phiền họ, dành không gian riêng cho hai cha con.

Cô rửa chén với Hoàng Công Thành ở trong bếp.

“Xem ra, Vân Nhi khá ỷ lại vào ba nó” Hoàng Công Thành nói.

Đào Hương Vi nhìn anh ta, gật đầu nói: “Ừ, tình cảm hai cha con bọn họ rất tốt. Dù sao trước đây, khi em còn ở trong nước đều nhờ anh ấy ở đây chăm sóc nó”

“Em… Tại sao em lại chia tay với anh ta?” Hoàng Công Thành không khỏi tò mò mà hỏi.

Động tác rửa chén của Đào Hương Vi dừng lại, trong mắt hiện lên một tỉa trốn tránh, giọng điệu bình tĩnh nói: “Nếu đã không có tình cảm với nhau thì không cần phải ở với nhau”

Giữa cô và Nguyễn Cao Cường không phải hai ba câu là có thể nói rõ được.

Hoàng Công Thành đột nhiên lại gần cô, nhìn thẳng vào mắt cô: “Thật sự là không còn tình cảm chứ?” Sao anh đôi lúc cảm thấy cô vẫn còn yêu Nguyễn Cao Cường?

Để chứng minh những gì mình nói là thật, cô không né tránh, nhìn thẳng vào anh ta: “Không còn là không còn, em đâu cần phải nói dối”

Lúc này, hai người nhìn đối phương chăm chú như vậy không lâu.

Lúc Nguyễn Cao Cường tới đúng lúc nhìn thấy cảnh đó, hai người dường như sắp hôn nhau vậy!

cũng cần cảm ơn nữa sao?” Hoàn Công Thành mỉm cười.

Bình luận

Truyện đang đọc