TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 929

“Chúng tao bỏ ra hai trăm sáu mươi tư triệu để mua nó về, nó đã là người nhà chúng tao, nếu mày đưa nó đi thì phải trả lại tiền cho chúng tao!” Người phụ nữ thấy mình không phải là đối thủ với những người hùng hổ trước mặt cho nên đòi hỏi chút tiền thì cũng không tệ.

“Mẹ, con không cần tiền, con cần cô dâu cơ!” Người thanh niên trên đầu còn chảy máu nhưng vẫn không cam lòng.

Đôi mắt sáng của Nguyễn Cao Cường trở nên lạnh lẽo: “Hai trăm sáu mươi tư triệu?” Con gái vàng bạc của anh ta lại chỉ đáng giá hai trăm sáu mươi tư triệu?

Nhìn hai mẹ con không biết sống chết này, anh ta cười lạnh: “Hai trăm sáu mươi tư triệu sao? Tốt, tôi sẽ cho các người phải nhớ kĩ con số này”

Dứt lời anh liếc mắt về phía Mộ Dung Bạch, không nói tiếng nào nhưng Mộ Dung Bạch đã hiểu ý anh ta.

“Vâng, tôi biết mình phải làm gì” Mộ Dung Bạch nói.

Nguyễn Cao Cường ôm chặt con gái, rời đi không hề ngoảnh đầu lại “Trả vợ cho tôi!” Người thanh niên muốn đuổi theo nhưng lại bị Mộ.

Dung Bạch tung một cước đạp xuống đất.

Nó thống khổ kêu lên: “Chúng mày…Đồ ăn cướp”

Từ trước đến nay, Mộ Dung Bạch vốn luôn ôn hòa nhã nhặn nay lai như yêu ma từ địa ngục, anh ta sẵng giọng, giãm mạnh lên ngực người thanh niên, cười hung ác: “Trò chơi mới chỉ bắt đầu thôi”

Người phụ nữ kia cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt: “Chúng mày muốn làm gì? Giết người à?”

“Không, giết người chán rồi, tao sẽ cho chúng mày nếm mùi đau khổ” Mộ Dung Bạch nhẹ nhàng nói ra những lời kinh hồn bạt vía.

Đào Hương Vi nhận được điện thoại của Nguyễn Cao Cường thì lập tức đến bệnh viện.

Trên hành lang bệnh viện, cô thấy Nguyễn Cao Cường đang đứng ngoài phòng bệnh, cô vội bước tới nắm lấy cánh tay anh: “Vân Nhi đâu? Con bé sao rồi Nguyễn Cao Cường nhìn cô, giọng trầm khàn: “Đang ở bên trong.

Bác sĩ đang điều trị cho con bé”

“Điều trị? Nó bị thương sao? Bị thương ở đâu?” Cô hỏi han liên tục, chỉ hận không thể vào thăm con.

Y tá đi ra nói: “Được rồi, người nhà có thể vào thăm”

Đào Hương Vi lập tức buông tay anh, vội vào phòng thăm con gái Nguyễn Cao Cường thu lại biểu cảm trên gương mặt sau đó cũng đi vào.

Bình luận

Truyện đang đọc