TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 749: Vui vẻ

“Cảm ơn cô” Lục Hiên vui vẻ, không nghĩ tới cô lại đồng ý nhanh như vậy.

Đào Hương Vi thầm thở dài một hơi. Thật ra cô cũng không quá rất mở studio với Phạm Văn Đồng. Giống như Lục Hiên nói, cho dù bọn họ có thể mở studio được, nhưng muốn vận hành sẽ rất khó khăn.

Ngày hôm nay Lâm Hương Giang ôm con gái đến nhà họ Nguyễn Cao thăm mẹ. Có lẽ do cô thường xuyên đến thăm mẹ, cộng thêm mẹ vẫn được trị liệu, hôm nay tâm tình của mẹ đã ổn định hơn rất nhiều, đầu óc cũng tỉnh táo hơn không ít.

Dưới tàn cây lê hoa trong sân có một bộ bàn đá ghế đá, Lâm Hương Giang ôm con gái cùng mẹ ngồi bên cạnh bàn đá.

“Cháu tên Gia Bảo đúng không? Bà là bà ngoại của cháu, cháu gọi một tiếng bà ngoại cho bà nghe đi” Bùi Lăng Sen thấy Gia Bảo cứ như thấy được Lâm Hương Giang khi còn bé, yêu thích vô cùng.

“Mẹ, Gia Bảo còn chưa tới tuổi nói chuyện” Lâm Hương Giang có chút buồn cười nói.

Bùi Lăng Sen nhéo nhéo khuôn mặt tròn vo của Gia Bảo: “Bà ngoại chờ cháu, chờ khi cháu có thể gọi bà ngoại, bà sẽ làm cho cháu một lọ nước hoa.”

Gần đây bà ấy nghiên cứu chế tạo nước hoa lại có tiến bộ, điều chế ra rất nhiều mùi nước hoa đặc biệt.

“Mẹ, mẹ không định tặng cho con một lọ sao?” Lâm Hương Giang có chút ghen tị.

“Chính con không thể tự điều chế à?” Bùi Lăng Sen liếc Xéo cô.

“Biết thì biết, nhưng con muốn mẹ làm cho con”

“Như vậy sao? Con chờ đi, chờ khi mẹ làm cho Gia Bảo xong rồi lại làm thêm cho con”

“Mẹ, mẹ như vậy không phải là bất công quá sao?” Lâm Hương Giang đùa giỡn.

“Mẹ con vốn là người thiên vị như vậy” Bùi Lăng Sen cũng không sợ cô, nói.

Nguyễn Cao Cường vừa đi vào sân đã nghe được tiếng cười đùa của bọn họ và con nít. Hôm nay anh rỗi rảnh, cũng tới thăm mẹ một chút.

“Hai người đang nói chuyện gì vậy?” Anh đi tới.

Lâm Hương Giang quay đầu thấy anh, mâu quang khẽ biến. Những chuyện giữa anh và Đào Hương Vi gần đây không phải cô không biết.

Cô chưa từng hỏi là vì không tiện nhúng tay vào chuyện tình cảm của bọn họ, không nghĩ tới kết quả lại tới mức bết bát như vậy.

Thật ra cô đã từng nhắc nhở anh không chỉ một lần, không nên dùng phương thức như vậy để đối xử với Đào Hương Vi, nếu không sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ rời khỏi anh. Kết quả hôm nay là minh chứng tốt nhất.

Cô quan sát anh từ trên xuống dưới một lần, nhếch môi mỉm cười lại không nói chuyện.

Nguyễn Cao Cường thấy ánh mắt kỳ quái của cô, không khỏi hỏi: “Em nhìn anh với ánh mắt như vậy là sao?”

“Không nghĩ tới chuyện tình cảm của anh bết bát như vậy.

mà anh còn ưu nhã ung dung tới thế, cứ như không bị đả kích chút nào.” Cô chậc lưỡi than thở.

Bùi Lăng Sen nhìn con trai: “Cái gì mà tình cảm bết bát?

Con thất tình sao?”

Nguyễn Cao Cường thu liễm ý cười ngồi xuống bên cạnh Lâm Hương Giang: “Mẹ không cần nghe em ấy nói bậy, con không thất tình”

“Đúng là anh không thất tình thật..” Chẳng qua chỉ là anh bị người ta đá thôi, Lâm Hương Giang cười nói.

“Hai con tới vừa lúc lắm, gần đây mẹ dùng hoa tươi làm điểm tâm, mẹ sẽ đi lấy cho hai con nếm thử” Bùi Lăng Sen nói xong lại đứng dậy đi vào nhà.

“Gia Bảo, đến an ủi cậu con một chút đi, cậu con bị người phụ nữ mình yêu đá rồi” Lâm Hương Giang ôm Gia Bảo đưa đến trước mặt Nguyễn Cao Cường.

Nguyễn Cao Cường lạnh lùng trừng cô, giọng điệu rất không tốt: “Em không xát muối vào vết thương của anh sẽ thấy không vui?”

“Không phải không vui, mà em cảm thấy… người ngoài nói không sai, anh thực sự rất cặn bã”

“Có ý gì?” Anh lạnh mặt nhìn chằm chằm cô.

“Anh xem những chuyện anh đã làm với Hương Vi đi, vậy mà cô ấy lại có thể kiện anh tội cưỡng bức? Anh nói anh có phải cặn bã không?”

Nguyễn Cao Cường bưng ly lên uống một hớp nước, mặt không chút thay đổi nói: “Là cô ấy quá già mồm cãi láo”” Đến hiện tại anh còn cho rằng anh với cô có xảy ra quan hệ cũng là chuyện cực kỳ bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc