TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 553: Quan hệ giữa tôi và cô

Nguyễn Cao Cường không ngờ cô ta sẽ suy nghĩ nghiêm trọng như vậy, anh ta nhíu mày lại: “Tôi công khai thân phận của Vân Nhi chính là hủy hoại con đường ngôi sao của cô?

Chẳng lẽ Vân Nhi còn không quan trọng bằng con đường ngôi sao của cô sao?”

“Anh đừng có so sánh Vân Nhi với sự nghiệp của tôi, hai cái này không thể so sánh với nhau được” Sắc mặt Đào Hương Vi không chút thay đổi n: “Nhưng lời nói vừa rồi của cô có nghĩa là ‘Vân Nhi không quan trọng như vậy” Ánh mắt Nguyễn Cao Cường vẫn nặng nề như cũ, nếu đã như vậy, anh ta sẽ xem xét để cô hoàn toàn rút khỏi cái vòng giải trí đó”

“Nếu anh cứ nhất định hiểu theo cái dạng đó thì tôi cũng không có cách nào cả” Cô ta quay mặt đi Một bóng đen phủ xuống trước mặt cô, không biết anh ta đã đi đến trước mặt cô ta từ lúc nào, cằm của cô ta hơi đau, bị bàn tay to lớn của anh nắm chặt.

Khuôn mặt đẹp trai tinh tế của Nguyễn Cao Cường tiến đến trước mặt cô ta: “Tại sao cô lại sợ hãi công khai thân phận của Vân Nhi như vậy? Tôi thấy không phải là cô sợ bị hủy hoại con đường ngôi sao, mà là sợ bí người khác biết về mối quan hệ giữa tôi và côi”

Đào Hương Vi mím chặt môi đối mặt với anh ta, cô ta không trả lời, sự im lặng của cô ta đã nói cho anh ta biết, anh ta đã đoán đúng.

“Chẳng lẽ anh muốn người khác biết anh là kim chủ của tôi?” Cô ta lạnh lùng giễu cợt lại.

Đôi mắt phượng của Nguyễn Cao Cường khẽ nheo lại: “Kim chủ? Cô coi tôi là kim chủ?”

“Không phải sao?” Nếu không thì mối quan hệ kỳ lạ giữa bọn họ là gì?

“Tất nhiên là không phải!” Nguyễn Cao Cường thật sự muốn bổ đầu cô ta ra xem bên trong đầu cô ta đang suy nghĩ cái gì?

Anh ta đã nói lâu như vậy rồi, tại sao cô ta còn không hiểu?

“Tôi nói muốn cùng cô làm giấy đăng ký kết hôn, cô sẽ là vợ của tôi, tôi làm chồng của cô!” Không phải kim chủ gì cả.

“Đó là anh nói, tôi vẫn chưa đồng ý” Hô hấp của cô ta hơi run lên, cô ta sẽ không để bị anh mê hoặc nữa, ai biết có một ngày anh ta sẽ nói với cô ta là chúng ta ly hôn đi, sau đó nhãn tâm rời khỏi cô ta.

“Cô không đồng ý? Cô thà làm tình nhân của tôi cũng không muốn làm vợ của tôi?” Anh ta dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chằm vào cô †a.

Trong lòng Đào Hương Vi hiện lên một tia sỉ nhục, nhưng ngoài mặt lại thản nhiên cong môi lên: “Tôi cảm thấy như vậy rất tốt, chờ khi anh chán tôi, tôi có thể rời đi bất cứ lúc nào”

Ngay từ khi mới bắt đầu, cô ta chưa từng nghĩ là sẽ ở bên anh ta lâu dài.

Trái tim Nguyễn Cao Cường co rút lại, ánh †a siết chặt lấy cảm của cô ta, gần như là nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô nghe rõ cho.

tôi, tôi muốn cưới cô là vợ, cả đời cả kiếp này cô đừng hy vọng có thể rời khỏi tôi! Tôi còn muốn cho tất cả mọi người biết mối quan hệ của tôi với cô, biết Vân Nhi là con gái của tôi!”

Đào Hương Vi chỉ nhìn anh ta và không nói gì.

“Còn nữa, tôi không cho răng con đường ngôi sao của cô sẽ bị hủy nếu chúng ta công khai mối quan hệ, bây giờ cũng có rất nhiều ngôi sao công bố mình đang yêu đương, chẳng lẽ cứ làm ngôi sao là không được yêu đương hay kết hôn sinh con sao?” Nếu thật sự là như vậy thì còn ai muốn vào ngành giải trí nữa.

“Hoàn cảnh của tôi khác với những người khác” Trước đây cô ta luôn xuất hiện dưới công chúng với tình trạng độc thân, bây giờ lại đột nhiên lòi ra một đứa con gái như thế, đây không phải là đang lừa gạt công chúng sao?

“Chẳng có gì mà không giống cả, cô cũng đâu phải ngôi sao chạy theo lưu lượng, không phải cô nói cô theo phái diễn xuất sao? Cô quay hai ba bộ phim diễn xuất đăng lên mạng, còn ai dám nói gì cô?”

Anh ta hoàn toàn không cho rằng đây là chuyện lớn lao gì: “ơn nữa, nếu như cô thật sự không đi nổi con đường này nữa thì có thể rút lui về, không phải tôi không nuôi nổi hai mẹ con cô”

Đào Hương Vi lạnh lùng liếc anh ta, anh ta đang ước gì chuyện đó xảy ra, ước gì cô ta lập tức rút lui khỏi giới giải trí.

Cô ta hạ giường xuống, kéo chăn lên che kín người: “Anh đi đi, tôi muốn nghỉ ngơi” Cô ta không nói nổi với anh ta nữa Anh ta không những không rời đi mà còn cúi xuống, hai tay chống sang hai bên cô, đôi mắt phượng sâu thẳm nhìn chăm chú vào cô ta, giọng điệu hơi trầm xuống: “Thời gian sẽ cho cô thấy tình cảm của tôi đối với cô” Dứt lời, anh ta cúi xuống hôn một cái lên trán cô ta.

Hơi thở nhẹ nhàng của người đàn ông phả qua chóp mũi của cô ta, trái tim của Đào Hương Vi khẽ thắt lại.

Trái tim của anh ta? Trái tìm của anh ta còn có cái gì?

Lâm Thanh Dương thần thần bí bí đi đến trước mặt Hà Tuấn Khoa: “Cha, con thấy gần đây cha cũng không có việc gì, chắc là cha không cần chú Cốc Nam Ninh đi theo bảo vệ đâu nhỉ?”

Hà Tuấn Khoa quay đầu lại nhìn về phía cậu bé, hơi nhíu mày nói: “Làm sao? Cha đã để cho anh ta làm thầy của con rồi, bây giờ con còn muốn bắt cóc anh ta để anh ta làm vệ sĩ cho con luôn sao?”

“Con không có ý đó.”

“Vậy thì con muốn làm gì?” Hà Tuấn Khoa buồn cười nhìn con trai.

Lâm Thanh Dương ho nhẹ nói: “Con muốn cho thầy ấy nghỉ vài ngày, thầy ấy với cô giáo Tạ Phương Lan của con đang yêu với đương nhau, cha cho bọn họ thời gian để hẹn hò đi”

Hà Tuấn Khoa cảm thấy rất là ngạc nhiên: “Con nói anh ta đang yêu đương sao? Cha không tin” Bằng sự hiểu biết của hẳn với Cốc.

Nam Ninh, anh ấy sẽ không dễ dàng yêu đương.

“Thật đó ạ! Cha không cho thầy ấy nghỉ, thầy ấy không có thời gian hẹn hò, điều này sẽ ảnh hưởng đến chuyện chung thân đại sự của thầy ấy, chẳng lẽ về sau cha sẽ tìm vợ cho thầy ấy sao?”

“Tại sao con lại lo lắng cho chuyện chung thân đại sự của anh ta như vậy?” Hà Tuấn Khoa có chút dở khóc dở cười, đứa bé này có vẻ quan tâm hơi nhiều rồi Lâm Thanh Dương nghiêm túc chững chạc nói: “Thầy ấy là thầy của con, tất nhiên là con phải suy nghĩ về hạnh phúc của thầy ấy rồi Hà Tuấn Khoa không phải loại ông chủ lạnh lùng vô tình, hẳn hơi gật đầu nói: “Nếu như anh ta đang thật sự yêu đương thì cha cho phép anh ta có thể nghỉ hẹn hò bất cứ lúc nào anh ta muốn, chỉ cần trước khi nghỉ xin phép với cha là được.”

“Tuyệt, cảm ơn cha! Để con đi nói với thầy ấy!” Lâm Thanh Dương vừa dứt lời là đã quay người chạy đi gọi điện.

Hà Tuấn Khoa bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra trong mắt con trai hẳn, cái người làm thầy kia còn quan trọng hơn cả người làm cha là hắn Lâm Thanh Dương lập tức trở về phòng gọi điện thoại, đầu tiên là gọi cho Cốc Nam Ninh: “Thầy ơi, trong khoảng thời gian này cha cháu sẽ ở nhà chăm sóc mẹ cháu, tạm thời không cần thầy phải bảo vệ. cha cháu cho thầy nghỉ, thầy có thể toàn tâm toàn ý làm chuyện của mình”

Ngay sau đó cậu bé lại gọi điện cho Tạ Phương Lan: “Cô giáo ơi, em nói cho cô biết một tin tức tốt, gần đây sư phụ của em rảnh rỗi, cô có thể tìm thầy ấy để hẹn hò”

“Thật sao? Cảm ơn em đã nói cho cô biết tin tức tốt này” Quả thực Tạ Phương Lan muốn rủ Cốc Nam Ninh ra ngoài chơi, nhưng mỗi lần rủ anh ấy đều nói phải sẵn sàng chờ lệnh của ông chủ bất cứ lúc nào.

Người đàn ông này cái gì cũng tốt chỉ là quá ngốc, cô ấy cũng không biết mình thích một người đàn ông cứng nhắc này ở điểm nào nữa?

Chẳng lẽ là ở cái lần anh ấy anh hùng cứu mỹ nhân đó? Hay là cảm thấy anh ấy là một người trung thực chất phát.

Nhưng cô ấy có thể chắc chắn, nếu như cô ấy có thể trở thành người phụ nữ trong lòng anh ấy, cả đời này anh ấy sẽ chỉ đối xử tốt với mỗi mình cô ấy.

Đúng lúc bây giờ là cuối tuần, Tạ Phương Lan không phải đi dạy, thế là cô ăn diện một chút chuẩn bị đi ra ngoài.

Mẹ Tạ từ trong nhà đi ra: “Tinh, con đi đâu vậy?” Bà ta thấy hôm nay con gái ăn mặc rất chỉnh tề, bình thường con gái của bà ta chẳng mấy quan tâm đến việc trang điểm, tại sao hôm nay lại…

Ánh mắt Tạ Phương Lan lóe lên, sau đó nói: “Dạ, hôm nay con có hẹn một người bạn đi chơi”

“Bạn nào? Nam hay nữ?”

“Mẹ, mẹ đang làm cái gì vậy? Con muốn đi mua sắm với bạn cũng phải báo cáo với mẹ sao?” Cô ấy đã hai mươi mấy tuổi rồi”

“Mẹ chỉ muốn nói với con là chiều nay mẹ đã hẹn cháu trai của dì Trần rồi, chính là cái người tiến sĩ vừa đi du học về đó, buổi chiều này chúng ta sẽ cùng đi ăn cơm, con nhớ đến đúng giờ” Mẹ Tạ trực tiếp ra lệnh.

Tạ Phương Lan nhíu mày: “Mẹ lại sắp xếp đối tượng xem mắt cho con?”

Kể từ năm thứ hai cô ấy đi làm, cứ một tháng mẹ cô ấy lại sắp xếp đối tượng xem mắt cho cô ấy một lần!

Bình luận

Truyện đang đọc