TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 702:

Vân Nhi “Em họ, em khỏe không, chị là chị họ của em đây, sao em có thể đáng yêu như vậy nhỉ?”

Đào Vân Nhi vừa gặp Gia Bảo đã cảm thấy rất thân thiết, chỉ nháy mắt đã muốn mình cũng có một cô em gái.

Hôm nay Lâm Hương Giang trang điểm cẩn thận cho Gia Bảo, trên người là một bộ váy công chúa, đỉnh đầu có vương miệng nhỏ, rõ ràng đây là công chúa nhỏ của cô và Hà Tuấn Khoa.

Gia Bảo trợn to đôi mắt tròn vo nhìn bọn họ, đột nhiên có nhiều người đến như vậy dường như đã hù dọa cô bé. Cô bé nhào vào trong lòng Lâm Hương Giang rồi lại len lén nhìn mọi người, khỏi phải nói dáng vẻ cô bé đáng yêu tới mức nào.

“Em gái, đừng sợ, chị ấy là Vân Nhi, còn đây là cậu mợ, đều người nhà” Hiện tại Lâm Thanh Dương đã tự mang trọng trách anh trai, ánh mắt cậu bé lập tức rơi xuống trên người Phạm Văn Đồng: “Vị này là…”

Bình thường cậu bé không theo đuổi minh tỉnh cũng không chú ý tới bất kỳ tin tức giải trí gì, đương nhiên cũng không nhận ra Phạm Văn Đồng.

Lâm Hương Giang mỉm cười không lên tiếng, chỉ nhìn xem Đào Hương Vi định giới thiệu Phạm Văn Đồng như thế nào?

Chẳng qua không đợi Đào Hương Vi mở miệng, Phạm Văn Đồng đã tự giới thiệu mình trước: “Chào bà Hà, tôi là Phạm Văn Đồng, bạn tốt của Vi Vi. Hôm nay tôi cũng đến chúc mừng cô và tổng giám đốc Khoa có được cô công chúa nhỏ đáng yêu như vậy”

Không thể không nói Phạm Văn Đồng đúng là người lăn lộn trong giới giải trí, quá biết nói chuyện có được không!

Nhất là vừa mở miệng đã gọi Lâm Hương Giang là bà Hà, xưng hô như thế này thật khiến người ta khó có thế chán ghét anh.

Còn nữa, anh không hề ngạo mạn tự ca ngợi mình là vua màn ảnh và vân vân, chỉ nói mình là bạn của Đào Hương Vĩ Nếu người ta đã đến ăn mừng, đương nhiên cô cũng không lý nào lại đuổi anh đi Phạm Văn Đồng vừa dứt lời đã đưa hộp quà trên tay tới: “Đây là quà tôi và Vi Vi cùng chọn cho công chúa nhỏ, hy vọng công chúa nhỏ có thể thích”

Lâm Hương Giang không nhận lấy ngay mà nhìn về phía Nguyễn Cao Cường, nhìn xem người ta hiểu chuyện cỡ nào.

“Cảm ơn, đã khiến hai người phải tốn kém rồi” Cuối cùng Lâm Hương Giang vẫn nhận quà. Dù sao người ta cũng đã nói là người ta và Đào Hương Vi cùng tặng.

Nếu như ban nấy sắc mặt Nguyễn Cao Cường chỉ hơi u ám, vậy lúc này mặt anh đã lạnh lẽo đến kỳ cục.

Đào Hương Vi đã dẫn kẻ Phạm Văn Đồng không có chút liên quan gì đến cũng thôi đi, rõ ràng còn cùng anh ta chọn quà tặng?

Bọn họ lấy danh nghĩa gì để tặng? Lẽ nào chỉ là quan hệ bạn bè bình thường thôi sao?

Một luồng phãn nộ lạnh lẽo lập tức xông lên đầu. Anh bất ngờ mỉa mai lạnh nhạt nói: “Nơi này là phòng nghỉ dành cho khách quý, chỉ người nhà có quan hệ mật thiết mới có tư cách vào đây, một kẻ không quen biết như anh có phải nên đi ra rồi không?”

Phạm Văn Đồng thấy gương mặt kéo căng của Nguyễn Cao Cường, cộng thêm thái độ muốn đuổi anh ta đi một cách vô lý như thế, không những không giận trái lại còn nở nụ cười: “Đúng không? Thế nhưng bà Hà đây còn chưa có ý đuổi tôi đi, huống chỉ tôi còn đi chung với Vi Vi”

Nguyễn Cao Cường lạnh lùng nhìn chăm chằm anh, anh không cần cường điệu mãi việc anh tới đây cùng ai như vậy!

“Anh ấy là người tôi dẫn tới, anh không nên cố ý làm khó anh ấy” Rốt cục Đào Hương Vi thốt ra.

Nguyễn Cao Cường nghe vậy bất ngờ nhìn về phía cô, trong mắt có ngọn lửa lạnh lẽo không ngừng nảy lên, vô cùng khiếp người.

Trong lúc nhất thời ba người nhìn chằm chằm nhau, bầu không khí trở nên hơi căng thẳng.

Lâm Hương Giang cũng chưa lên tiếng, ngược lại cô có chút hăng hái nhìn bọn họ tranh giành tình nhân.

“Ba mẹ, hai người đang ồn ào gì vậy?” Đào.

Vân Nhi cảm giác được giữa hai người bọn họ có gì đó không đúng, nhưng lại không chắc chắn lắm.

Giọng nói của con gái kéo bọn họ về thực tế. Đào Hương Vi thở dài một hơi, không thể nảy sinh xung đột với Nguyễn Cao Cường ngay trước mặt con gái được.

“Không, ba mẹ rất bình thường” Nói xong cô lại lạnh lùng liếc Nguyễn Cao Cường, ám chỉ anh không nên cố tình gây sự.

Chẳng qua người đàn ông này rất quá đáng, cô chỉ dẫn một người bạn cùng tới chúc mừng mà thôi, anh hà tất phải nhằm vào.

không tha như vậy?

Vì con gái, cuối cùng Nguyễn Cao Cường vẫn đè nén tà hỏa trong lòng, vẻ mặt cũng trở nên hòa hoãn hơn.

Anh trực tiếp kéo con gái về bên người, không cho phép Đào Hương Vi tiếp xúc quá nhiều với con gái, là cô đã bỏ qua quyền nuôi dưỡng.

Đào Vân Nhi là đứa bé rất nhạy cảm, cô bé vẫn có thể nhận ra giữa ba mẹ có vấn đề.

Đột nhiên cô bé kéo Nguyễn Cao Cường đến bên cạnh Đào Hương Vi: “Ba mẹ, em họ rất đáng yêu, hai người không suy xét tới chuyện cho con một cô em gái sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc