TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 478: Hủy khuôn mặt của cô

Trong phòng bệnh chỉ có một chiếc giường, Hà Tuấn Khoa nắm ở trên đó.

Lâm Hương Giang đã nói, vì giường quá nhỏ để năm cùng nhau, vậy thì anh năm ở trên giường, coi như là ngủ cùng nhau.

Giường khác cũng đã được chuyển qua, cùng năm bên cạnh anh, cô nhẹ nhàng vươn tay thì có thể nằm chặt tay anh.

Bây giờ, họ đang nằm tay nhau.

Cô không hiểu tại sao mình đột nhiên trở nên phụ thuộc vào anh như vậy, sợ rằng anh sẽ biến mất ngay khi cô vừa mở mắt.

“Em đi ngủ đây, ngủ ngon” Cô nghiêng đầu nói với anh.

‘Ngủ ngon” Hà Tuấn Khoa nắm lấy tay cô rồi hôn lên mu bàn tay cô.

Anh lặng lẽ quan sát cô, cho đến khi cô ngủ say, tay họ vẫn nằm lấy, anh mới từ từ nhắm mắt lại Khi chuẩn bị ngủ, Hà Tuấn Khoa ngửi thấy một mùi lạ.

Anh muốn mở mắt ra để xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng một cơn bưồn ngủ ập đến khiến anh chìm vào giấc ngủ sâu.

Sau khi vệ sĩ ở cửa phòng ngửi được mùi kì quái, xïu xuống mà không hề có dấu hiệu gì.

Jess đẩy Sở Khả Vy đang ngồi trên xe lăn xuất hiện, cô ta lạnh lùng liếc nhìn mấy tên vệ sĩ đang ngất xỉu trên mặt đất, nhếch mép khinh thường.

Nhưng hai tên vệ sĩ này, sao có thể ngăn cản cô ta được?

“Mở cửa, đẩy tôi vào” Cô lập tức ra lệnh cho.

Jess ‘Vẻ mặt của Jess bưồn bã, không biết cô ta định làm gì, nhưng đó chắc chắn không phải là chuyện tốt, vì hôm nay cô ta đã yêu cầu anh ra ngoài mua xăng và đưa lại cho cô ta.

“Cô cả, vết thương của cô vẫn còn rất nghiêm trọng, nếu cô muốn gặp anh Henry, tôi sẽ cho anh ấy đến phòng khám của cô là được rồi, tại sao cô lại đích thân đến đây và hành hạ mình như thể này?” Jess cố gắng thuyết phục cô quay lại.

Sở Khả Vy cảm thấy vết thương rất đau, theo ý kiến của bác sĩ, hiện tại cô ta nên nằm trên giường bệnh để điều trị, hoàn toàn không thể rời khỏi giường.

Nhưng cô ta không thể chờ đợi được nữa, khi nghĩ đến việc Henry ở cùng Nguyễn Cao Ánh, cô †a ước gì mình có thể giết chết Nguyễn Cao Ánh , cướp anh ấy về ngay lập tức.

“Nói lời vô dụng làm gì? Đẩy tôi đi vào!” Cô ta chịu đựng cơn đau của vết thương mà hét lên một cách lạnh lùng.

.Jess không còn cách nào khác đành mở cửa, sau đó đẩy cô ta vào.

Sở Khả Vy vừa bước vào phòng liên nhìn thấy hai cái giường nãm cạnh nhau, vì cả hai đều đã ngủ say còn nắm tay nhau!

Nếu một chiếc giường không đủ lớn thì họ sẽ kê chúng lại, có thế nào cũng nhất quyết phải ngủ cạnh nhau!

Cảnh này châm chọc vô cùng, hai mắt của Sở Khả Vy, hận ý cùng lửa giận trong lòng cuồn cuộn dâng lên, cơn ghen tị kịch liệt tràn ngập trong lòng cô ta.

“Vô sỉ! Quá không biết xấu hổ!” Cô ta nhịn không được mà chửi rủa.

Theo ý kiến của cô ta, Henry đã là chồng của cô ta, hiện tại Lâm Hương Giang là một người phụ nữ tỉ tiện quyến rũ chồng cô ta!

“Jess, đi tách bọn họ ral” Sở Khả Vy tức giận ra lệnh.

Lâm Hương Giang và Hà Tuấn Khoa đều ngửi thấy mùi của thuốc mê, họ cũng hôn mê như vệ sĩ ở cửa.

.Jess tuân theo mệnh lệnh và đi đến tách đôi bàn tay họ đang nắm lấy nhau ra.

Sở Khả Vy đẩy đến bên cạnh Lâm Hương Giang, cô ta nhìn chäm chäm vào khuôn mặt trong sáng của Lâm Hương Giang mà không hề chớp mắt.

Cô ta thực sự không thể nhìn thấy khuôn mặt này có gì đặc biệt, mặc dù trông nó cũng đẹp hơn người phụ nữ bình thường một chút.

Đối với bác sĩ phẩu thuật thẩm mỹ hàng đầu như cô, gương mặt của Lâm Hương Giang không đủ tiêu chuẩn, nếu muốn phẫu thuật thẩm mỹ thì gương mặt của cô ta phải sửa rất nhiều.

Nhưng bây giờ, cô ta không có ý giúp Lâm Hương Giang phẫu thuật thẩm mỹ, càng không muốn giữ lại gương mặt này để biến mình thành cô.

“Đưa cho tôi con dao” Sau khi nhìn chăm chăm vào mặt Lâm Hương Giang một lúc, cô ta đột ngột nói với Jess.

Dường như Jess đoán được cô ta muốn làm gì, do dự mà khuyên nhủ: “Cô cả, tôi đưa cô về phòng bệnh, có một số việc không hay lắm đâu…”

“Câm miệng! Chuyện của tôi khi nào thì đi lượt anh nói vậy?” Sở Khả Vy thiếu kiên nhẫn lạnh lùng quát, sau đó vươn tay ra với anh ta: “Đưa cho tôi!”

Vẻ mặt của Jess khó xử : “Cô cả…” Nhưng đây là điều cô ta muốn “Tôi nói đưa dao cho tôi!” Hạ Khả vy tức giận nói Jess không muốn cô tâ tức giận nên chỉ có thể đưa cho cô ta một con dao sắc bén: “Cô cả.

“Câm miệng!” Sở Khả Vy trực tiếp cắt đứt những gì Jess nói.

Cô ta nghiêng người sát vào trước mặt Lâm Hương Giang và nhìn chấm chäm vào khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt của cô, rõ ràng cô ta cảm thấy khuôn mặt của cô không được ưa nhìn, nhưng cô ta lại đang ghen tị một cách khó hiểu “Bây giờ tôi sẽ phá hủy gương mặt của cô, tôi muốn muốn nhìn xem, đến lúc đó Henry còn muốn cần cô nữa không?” Sở Khả Vy mỉm cười lạnh lùng.

Không biết cô có cảm thấy nguy hiểm hay không, hoặc là ngửi phải số lượng thuốc mê không nhiều lắm, lúc này đã từ từ tỉnh táo lại.

Lâm Hương Giang vừa mở mắt ra liền nhìn thấy một con dao sắc bén kề sát trước mặt, hai mắt cô đột nhiên mở to, nhìn kỹ hơn, cô nhìn thấy khuôn mặt Sở Khả Vy, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng và kỳ quái.

Lâm Hương Giang cho rằng mình đang năm mơ, phản xạ có điều kiện thò tay đẩy đối phương ra: “Cút đi!”

Sở Khả Vy bắt lấy được tay của cô, giểu cợt nhìn cô: “Sao cô tỉnh lại? Thật là quá xui xẻo, chỉ cần tỉnh lại là cô đã cảm thấy đau rồi”

Lâm Hương Giang nhìn thấy con dao trên tay cô ta, có chút thở gấp, “Cô định giết tôi?”

“Tôi còn muốn cô chết ngay lập tức cơ, tuy nhiên trước đó, tôi muốn gương mặt này của cô”

Cái gì? Muốn khuôn mặt của cô?

“Tôi không biết thần kinh của cô thế nào nữa!” Lâm Hương Giang mạnh mẽ rút tay lại, nhưng ngay giây tiếp theo, con dao của Sở Khả Vy đã ở trước mặt của cô.

“Đừng nhúc nhích, nếu không dao của tôi sẽ rạch vào mặt cô.” Cô ta lạnh lùng đe dọa.

Nhất thời Lâm Hương Giang không dám nhúc nhích, lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm, “Cô đã làm gì anh ấy?” Cô phát hiện Hà Tuấn Khoa dường như đã hôn mệ, lúc ngủ bên cạnh cô cũng không có dấu hiệu tỉnh táo.

“Ha… lúc này vẫn quan tâm đến anh ấy sao?

Cô không cần lo lắng, tôi sẽ không làm gì anh ấy cả, cô lo cho mình trước đi đất”

Sở Khả Vy ra lệnh cho .Jess nắm lấy tay Lâm Hương Giang và kiếm soát cô.

“Cô muốn làm hỏng khuôn mặt của tôi?” Lâm Hương Giang đột nhiên hiểu ra mục đích của Sở Khả Vy.

“Đúng vậy, tôi chính là muốn phá hỏng khuôn mặt của cô. Tôi muốn biết Henry yêu khuôn mặt của cô đến nhường nào?”

Lâm Hương Giang nghe thấy lời nói đó thật nực cười, thấy con dao sắp bị xước trên mặt, cô vội vàng la lên: “Cô sai rồi! Rất sai là đằng khác!”

“Tôi đã sai ở đâu?”

“Anh ấy không phải yêu khuôn mặt của tôi, mà là chính bản thân tôi, ngay cả khi cô hủy hoại khuôn mặt của tôi hoàn toàn, cho dù tôi sẽ trở thành một con quái vật xấu xí đáng sợ, anh ấy sẽ vẫn yêu tôi, anh ấy đã từng nói rằng anh ấy quan +âm đến tôi, chứ không phải ngoại hình của tôi.”

Trong mắt Sở Khả Vy hiện lên một tia hận ý: “Không thể nào! Không có người đàn ông nào không yêu mỹ nữ, chỉ cần cô trở nên xấu xí, anh ấy nhất định sẽ khinh thường người!”

Cô không tin Hà Tuấn Khoa sẽ yêu Lâm Hương Giang nhiều như vậ “Tôi sẽ cho cô xem ngay!” Sở Khả Vy nói, giơ con dao trong tay lên nhẳm vào má cô.

Hơi thở của Lâm Hương Giang dừng lại, cô đột nhiên giơ chân lên và đá qua!

Sở Khả Vy đang ngồi trên xe lăn, khi cô đá qua, xe lăn lại lùi lại về sau “Cô cả..” Jess sợ cô ta ngã xuống, buông Lâm Hương Giang ra chạy qua giữ xe lăn.

Cú đá của Lâm Hương Giang vừa trúng ngay vết thương trên bụng Sở Khả Vy, miệng vết thương ngay lập tức rách ra, một dòng máu chảy ra…

Khuôn mặt hạ Khả Vy méo mó vì đau, thở không ra hơi, con dao trong tay không nắm chắc rơi xuống đất.

Lâm Hương Giang lập tức bật dậy khỏi giường, đã chuẩn bị phòng bị với cô ta “Nếu cô không muốn chết thì tranh thủ thời gian cút khỏi đây cho tôi!” Cô lạnh lùng hét lên với Sở Khả Vy.

Cô nhìn thấy bụng của Sở Khả Vy không ngừng chảy ra máu, nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sợ răng Sở Khả Vy sẽ không nhịn được nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc