TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 561: Anh ấy là một người tốt

“Cái này… Quá là trùng hợp rồi?” Mẹ Tạ không thể tin được là Cốc Nam Ninh chính là vệ sĩ tư nhân của ngài Henry.

Lúc ở lễ kỷ niệm thành lập trường, Mẹ Tạ đã được biết ngài Henry là một doanh nhân thành đạt và là một người đàn ông tốt, rất nhiệt tình làm từ thiện và giúp đỡ những trẻ em ở những vùng khó khăn.

Nếu như Cốc Nam Ninh bảo vệ một người như vậy, Mẹ Tạ cũng không khó tiếp nhận công việc của anh ấy như vậy.

“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy thật trùng hợp” Lâm Hương Giang cũng cảm thán, sau đó giống như tùy ý nói tiếp: “Cách đây một đoạn thời gian, Cốc Nam Ninh mặt mũi u sầu nói với Henry về chuyện của anh ta và Tạ Phương Lan, cong hỏi chúng ta xem làm thế nào để giảm bớt mối quan hệ giữa căng thẳng giữa hai mẹ con, anh ta không muốn Tạ Phương Lan vì anh ta mà cắt đứt quan hệ với người đã dưỡng dục mình…”

Cô nhìn vẻ mặt Mẹ Tạ một cái rồi mới nới tiếp: “Sau đó Henry có hỏi anh ta vì sao cha mẹ Phương Lan lại không tiếp nhận anh ta?

Anh ta nói trình độ của anh ta thấp, công việc cũng không tốt, mẹ Phương Lan sợ cô ấy đi theo anh ta sẽ phải chịu khổ, sợ anh ta xảy ra chuyện gì, Tạ Phương Lan sẽ phải làm quả phụ”

“Ban đầu Henry cũng muốn giúp anh ta, chỉ là nghe anh ta nói các người ghét bỏ trình độ anh ta thấp, công việc không tốt, anh ấy.

nhất thời cũng không biết phải làm như thế nào, chúng tôi đang nghĩ không biết có nên đăng ký một khóa học trực tuyến cho anh ta hay không, sau đó thi lấy cái bằng cấp tốt hơn, nhưng về vấn đề phương diện…. Henry cho rằng anh ta là một vệ sĩ vô cùng tốt, thực sự không thể nghĩ ra công việc gì khác cho anh ta”

Lâm Hương Giang nói xong thì thì nhìn thẳng vào Mẹ Tạ, nửa đùa nửa thật nói: “Tôi còn có một ý tưởng, nếu các người cho rằng làm vệ sĩ của Henry là nguy hiểm, vậy thì để cho anh ta đến làm vệ sĩ của tôi, tuyệt đối không có bất cứ nguy hiểm gì, bà thấy thế nào?”

Mẹ Tạ nghe cô nói nhiều như vậy, không thể không hiểu là cô đang nói giúp cho Cốc Nam Ninh, hy vọng bọn họ tiếp nhận Cốc Nam Ninh.

Bà ta thở dài một hơi, có chút đau thương nói: “Điều làm tôi khổ sở bây giờ là làm sao.

Lan lại có thể vì một người đàn ông mà cắt đứt quan hệ với chúng tôi? Chúng tôi nuôi dưỡng con bé bao nhiêu lâu, chẳng lẽ còn kém một người nó vừa mới quen chưa được bao lâu?” Từ đầu đến cuối bà ta không thể nuốt trôi được việc này.

“Tôi có thể hiểu được tâm trạng của bà, tôi cũng là mẹ, nếu chuyện này mà xảy ra ở trên tôi cũng rất khí để chấp nhận, Phương Lan đã lớn rồi, cô ấy có quyền lợi lựa chọn hạnh phúc của mình, nếu như cô ấy yêu phải người đàn ông tội ác tày trời, người làm cha mẹ đương nhiên sẽ trăm phần trăm phản đối, nhưng Cốc Nam Ninh thì không phải như.

vậy, anh ta là một người đàn ông tốt và rất có trách nhiệm, nếu không chúng ta đã không mời anh ta làm vệ sĩ”

“Tôi tin tưởng cô, cũng tin tưởng cách làm người của ngài Henry, thế nhưng là..” Mẹ Tạ vấn còn đau lòng về hành vi của con gái mình.

Lâm Hương Giang nhìn ra ý nghĩ của bà ta, cô nói tiếp: “Như vậy đi, nếu như bà có thể tiếp nhận Cốc Nam Ninh, chúng tôi sẽ xem xét đề cao trình độ của anh ta, còn về phương diện công việc sẽ đổi thành làm vệ sĩ cho tôi, sau đó tôi sẽ đặt một phòng ăn, làm trung gian cho các người, để các người gặp mặt ăn một bữa cơm, mọi người có lời gì thì nói hết ra, đến lúc đó chẳng những con gái bà nhận lại bà mà bà còn được tặng thêm một người con rể để mang về, như vầy không phải là chuyện rất tốt sao?”

Nghe cô nói như vậy, những chuyện vốn dĩ đã hỏng bét cũng trở nên không còn tệ như vậy nữa.

Thật ra Mẹ Tạ cũng có chút hối hận, bà ta không nên nhất thời nóng giận đuổi con gái đi, sau khi Cha Nam trở về biết được chuyện này còn mắng cho bà ta một trận.

Dù sao thì đó cũng là con gái duy nhất của bọn họ!

“Anh ta có bãng cấp hay không cũng không quan trọng, dù sao anh ta chỉ là một người vệ sĩ, có học vị cao cũng chẳng có tác dụng gì, nếu các người đã cho anh ta làm vệ sĩ thì tôi cũng tin tưởng anh ta là một, hiện tại tôi chỉ mong công ăn việc làm của anh ta ổn định, tôi không hy vọng về sau Tạ Phương Lan sẽ phải làm quả phụ” Mẹ Tạ nói Lâm Hương Giang hiểu ý của bà ta: “Vậy thì cứ dựa theo lời tôi nói, để anh ta làm vệ sĩ cho tôi, tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm gì, như vậy thì các người có thể tiếp nhận người con rể này rồi chứ?”

“Điều này…. có phải là đã gây phiền phức.

cho hai người rồi không? Không phải ngài Henry cần người bảo vệ sao?” Mẹ Tạ cũng hiểu rằng răng, làm một ông chủ lớn, không thể không có vệ sĩ ở bên cạnh “Không phiền không phiền, vệ sĩ bên cạnh anh ấy không phải chỉ có mỗi Cốc Nam Ninh, hơn nữa nhiều khi anh ấy cũng không cần Cốc Nam Ninh bảo vệ, dù sao anh ấy cũng không làm chuyện nguy hiểm gì” Lâm Hương Giang ười nói.

Mẹ Tạ nghe vậy thì yên tâm: “Nếu như cô có thể giúp chúng tôi được chuyện này thì cô chính là ân nhân của nhà chúng tôi”

“Bà quá khách khí rồi, thật ra tôi chỉ muốn giúp Cốc Nam Ninh, anh ta là người tốt, tôi không muốn anh ta độc thân cả đời, khó khăn lắm anh ta mới tìm được người trong lòng, chúng tôi hy vọng anh ta được hạnh phúc”

Lâm Hương Giang nói Cốc Nam Ninh là người có thể tin được cho nên Mẹ Tạ cũng từ từ tin tưởng cô.

Công việc vệ sĩ tư nhân nghe có vẻ khá hấp dẫn, nhưng mà đối với người bình thường bọn họ, bọn họ không muốn con gái mình yêu đương với loại người này, nhưng con gái của bà ta cứ khăng khăng phải gả cho anh ta, bây giờ đã hiểu được cách làm người của anh ta, Mẹ Tạ có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Vài ngày sau, dưới sự trợ giúp của Triệu Húc, Tạ Phương Lan hòa với cha mẹ, nhà họ Tạ cũng chấp nhận người con rể là Cốc Nam Ninh, cuối cùng chuyện này cũng có một cái kết cục viên mãn.

Vào ngày này, nhà họ Tạ bởi vì để cảm ơn cho nên đã mời Lâm Hương Giang với Hà Tuấn Khoa đến nhà mình làm khách.

Lâm Thanh Dương cũng đi theo.

Trên đường tới nhà họ Tạ, Hà Tuấn Khoa nhìn người phụ nữ ở bên cạnh: “Không ngờ em thật sự giải quyết được chuyện này, Cốc Nam Ninh quả thực nên cảm ơn em”

“Anh †a không chỉ cảm ơn tôi, người anh ta nên cảm ơn nhất chính là anh, anh ta là vệ sĩ lợi hại nhất bên cạnh anh, thế mà anh lại có thể đồng ý nhường cho tôi, thật sự là gáo vàng múc nước giếng bùn”

Để Cốc Nam Ninh làm ï cho cô đúng là lãng phí, dù sao thì hệ số mỉm cười mà cô gặp cũng không cao bằng anh.

“Làm sao? Hối hận? Vậy thì tôi sẽ vụng trộm triệu hồi anh ta đến, dù sao người nhà họ Tạ cũng đâu có biết” Hän trêu ghẹo ni “Như vậy sao được? Như vậy quá không trung thực.” Lâm Hương Giang không đồng ý.

“Cha ơi, mẹ ơi, hai người nên để thầy làm vệ sĩ cho con đi, như vậy mới là thích hợp nhất” Lâm Thanh Dương chen vào nói.

“Cũng được, về sau để Cốc Nam Ninh làm vệ sĩ cho con, ngày ngày đưa đón con đi học.”

Lâm Hương Giang nói.

“Vậy thì không cần đâu, con có tài xế, để một người vệ sĩ hàng đầu như thầy đưa đón con đi học chính là đang coi thường thầy ấy”

“An toàn của con quan trọng hơn, cứ quyết định như vậy đi, đẻ Cốc Nam Ninh đi theo con” Lâm Hương Giang cảm thấy trẻ con càng lớn càng khó quản, có đôi khi cô ấy không biết cậu bé đang làm gì.

Để Cốc Nam Ninh đi theo cậu bé cô mới có thể yên tâm một chút.

Lâm Thanh Dương có chút hối hận, để thầy đi theo cậu bé bất cứ lúc nào, đây không phải là đang giám sát sao?

Ba người đến nhà họ Tạ, Cốc Nam Ninh tới sớm hơn một chút, anh ấy mặc một bộ vest chỉnh tề, thân hình cao lớn cường tráng, trông rất có cảm giác an toàn “Tổng giám đốc Khoa, mợ chủ” Cốc Nam Ninh đứng ở cổng đón bọn họ.

“Cốc Nam Ninh, anh đã trở thành người nhà họ Tạ rồi sao? Còn thay bọn họ ra đón chúng tôi luôn?” Lâm Hương Giang trêu chọc.

“Vậy thì còn phải cảm ơn sự giúp đỡ của mợ chủ” Cốc Nam Ninh thành thật cảm ơn.

“Tiện tay mà thôi, không cần khách khí, đúng rồi, một lúc nữa anh đừng gọi anh ấy là tổng giám đốc Khoa, gọi anh ấy là ngài Henry”

Lâm Hương Giang nhỏ giọng nói.

Cốc Nam Ninh nhìn Hà Tuấn Khoa một cái, sau đó gật đầu: “Tôi đã hiểu rồi”

Bình luận

Truyện đang đọc