HUYỀN MÔN THẦN TOÁN BÓI QUẺ QUÁ LINH TOÀN KINH THÀNH CHẤN ĐỘNG

Hôm nay Tống Thừa đi ra ngoài cũng mang theo thư đồng, lúc nàng đang bị hộ vệ chặn lại ở cách đó mười thước. Thư đồng này cũng tầm mười ba mười bốn tuổi, một đôi mắt thật sự rất trong veo, dáng vẻ cũng cực kỳ ngoan ngoãn.

Tống Thừa không ngờ Tiêu gia cô nương này lại không khách khí đến như vậy, vừa mở miệng liền hỏi chuyện riêng tư của hắn.

Chẳng qua Tam vương gia đang ở đây, nếu Tiêu Vân Chước hỏi thì chắc chắn đã được Tam vương gia đồng ý, cho nên Tống Thừa dứt khoát nói: “Đã từng đổi mấy lần, gia mẫu yêu cầu nghiêm khắc nên cứ cách một thời gian sẽ lại chọn lựa một thư đồng khác ở bên người ta hầu hạ bút mực.”

Tiêu Vân Chước gật đầu, sau đó ánh mắt có chút phức tạp lại nói: “Vậy…mấy thư đồng bị thay thế kia đi đâu rồi?”

“…” Tống Thừa sửng sốt một lúc.

Hắn cũng có chút khó hiểu, vì sao Tiêu cô nương lại quan tâm đến chuyện này như vậy?

Hắn vừa mới mở miệng trả lời vấn đề của đối phương là đã cho Tam vương gia mặt mũi rồi, cũng coi như làm đủ lễ nghĩa, nếu Tiêu gia cô nương là người hiểu chuyện thì không nên tiếp tục hỏi thêm nữa.

“Không biết vì sao Tiêu cô nương lại hỏi những chuyện này?” Tống Thừa lịch sự đáp, sau đó nói: “Ta và lệnh huynh cũng là bạn học, hắn cũng có biết chút ít về chuyện của ta.”

Tiêu Vân Chước dường như nghe không hiểu lời từ chối uyển chuyển này.

“Hôm nay thật sự đã mạo phạm Tống công tử, ta nghe nói mỗi lần Tống công tử khảo thí đều rất trắc trở, liền mặt dày muốn gặp một lần, muốn tìm hiểu nguyên cớ xem thử ra sao. Với tuổi của Tống công tử, theo lý mà nói, thư đồng bên người phải là người thành thục một chút, không ngờ lại là người còn nhỏ như vậy nên trong lòng mới sinh tò mò hỏi nhiều mấy câu.” Tiêu Vân Chước tiếp tục nói.

Bên người đại ca nhị ca của nàng cũng có thư đồng, thậm chí còn là mấy người, nhưng cũng chỉ nhỏ hơn bọn họ vài tuổi thôi.

Bình thường người ta chọn thư đồng thường phải chọn người thông minh, đi học cùng với thiếu gia, vừa có thể hầu hạ bút mực, lại có thể trò chuyện với thiếu gia khi đọc sách nhàm chán, nếu như chọn người thô kệch không biết chữ chỉ sợ không thể trò chuyện cùng, cũng không có trợ giúp gì cho việc học.

Sau khi thư đồng trưởng thành, gần như đều là tâm phúc.

Bởi vì từ nhỏ đã đi học cùng nhau nên kiến thức cũng khá nhiều, thư đồng của đại ca nàng bây giờ có thể đi theo các quản sự trong nhà học tập, tương lai có thể phụ tá đại ca chống đỡ gia nghiệp.

Bây giờ đại ca đã lớn tuổi, thư đồng bên người cũng đã đổi thành gã sai vặt và người hầu. Người trước phụ trách chạy việc vặt, người sau phụ trách bảo vệ, bọn họ có vai trò khác nhau nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng đổi thành người khác. Suy cho cùng thì để có thể bồi dưỡng ra một hạ nhân có thể dùng được cũng không dễ dàng.

Mà Tống gia này cũng thật kỳ quái, thư đồng còn chưa trưởng thành đã thay đổi, còn đổi thường xuyên như thế nữa.

“Tống Thừa, ta cũng thấy kỳ lạ. Ngoại hình các thư đồng nhà ngươi đều rất không tệ, liệu có phải ngươi có…đam mê ở phương diện kia không?” Tam vương gia nói thẳng ra, nói xong liền cảm thấy ngượng ngùng liếc mắt nhìn Tiêu Vân Chước.

Hình như ở trước mặt nữ hài tử, hắn không nên nói cái này.

Chẳng qua thư đồng của Tống Thừa rất không tệ, tuổi còn nhỏ…

Sắc mặt Tống Thừa lập tức đỏ bừng: “Tam vương gia! Tại hạ không phải là loại người đó!”

“Vậy tại sao ngươi lại tìm những thư đồng nhỏ tuổi như vậy để dùng? Với độ tuổi này của ngươi cũng bắt đầu kết giao với người ta rồi, mấy thư đồng nhỏ tuổi khi làm việc chắc chắn sẽ không làm tốt bằng mấy người lớn tuổi hoặc là người hầu, tại sao ngươi không đổi như thế? Ta nhớ mấy lần trước khi gặp ngươi…bên cạnh ngươi cũng vẫn luôn có một thư đồng kề cận…” Tam vương gia rất khó hiểu hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc