HUYỀN MÔN THẦN TOÁN BÓI QUẺ QUÁ LINH TOÀN KINH THÀNH CHẤN ĐỘNG

Quản mẫu bước đi loạng choạng, chân cũng như mềm nhũn ra, Khương Nguyên rất nhanh đã đuổi kịp.

“Quản phu nhân! Ta rất xin lỗi vì những lời mạo phạm của biểu tỷ ta với ngài! Nàng lớn lên ở vùng thôn dã, không hiểu quy củ, lại dám đánh đồng tính mạng của Quản cô nương và mã phu kia, quả thực vô tri đến buồn cười. Ngài chớ nên vì sự ngu dốt của nàng mà tức giận làm ảnh hưởng thân thể!” Sau khi Khương Nguyên bước tới liền vội vàng nói.

Quản phu nhân nhìn nàng ta: “Ngươi là…”

“Quản phu nhân không nhớ ta sao? Mấy năm trước chúng ta đã từng gặp nhau trong một nhã tiệc mà, lúc ấy ngài còn khen ta mấy câu nữa…” Khương Nguyên khéo léo nói, sau đó lại nói: “Vãn bối Khương Nguyên, trước đó đi theo cô mẫu sống ở Tiêu gia. Chỉ là sau khi cô mẫu bị bệnh liền trở về sống bên người phụ mẫu nên đã lâu rồi không ra ngoài.”

Quản phu nhân làm gì còn nhớ được Khương Nguyên hay là Tiêu Nguyên. Đối với bà ta mà nói, nữ nhi Tiêu gia thì còn đáng nhắc tới, nhưng chỉ là biểu cô nương thì…không cần phải quan tâm.

Tuy nhiên, sau khi đã trải qua một màn ban nãy, sự xuất hiện của Khương Nguyên lúc này cũng như thái độ cung kính của nàng ta quả thật đã làm cho Quản phu nhân cảm thấy thoải mái hơn một chút.

“Thì ra là ngươi.” Quản phu nhân nhẹ nhàng nói: “Có chuyện gì vậy?”

“Ta vừa nãy nghe biểu tỷ nói, trong lòng hổ thẹn không thôi nên cố ý tới đây để xin lỗi.” Khương Nguyên lập tức nói.

“Ồ, vậy vừa nãy lúc biểu tỷ ngươi nói ẩu nói tả, sao không thấy ngươi ra mặt phản bác?” Quản phu nhân lạnh lùng nhìn nàng ta: “Hay là hai tỷ muội các ngươi một người diễn vai thiện một người diễn vai ác, lấy ta ra làm trò cười?”

“Vãn bối sao dám chứ?” Khương Nguyên vội vàng nói, trong mắt lộ ra vẻ chân thành: “Tính tình biểu tỷ bướng bỉnh, lại được cô phụ thích, ngay cả cô mẫu ta cũng phải né tránh đụng tới…Ta đã ở Tiêu gia được mười năm rồi, biểu tỷ vừa trở về thì trong nhà không còn chỗ cho ta, việc này phu nhân cứ tìm hiểu là biết…”

Quản phu nhân lúc này mới nhìn thẳng vào nàng ta.

Ngoại hình này quả thực có kém hơn Tiêu Vân Chước một chút, nhưng cũng là một mỹ nhân thanh tú.

Tiểu nha đầu này tới đây lấy lòng bà ta chưa chắc đã có ý tốt, nhưng đương nhiên cũng là nhìn Tiêu Vân Chước không vừa mắt.

“Nhìn ngươi cũng không tồi. Quản thị chúng ta tuy ra không so được với Tiêu gia có tổ tiên dựa vào công tích để lập nghiệp, nhưng hiện giờ chúng ta có Quý phi nương nương ở trong cung, cũng không phải ai cũng có thể coi thường chúng ta! Hiện giờ ngươi lại hiểu chuyện như vậy, ta sẽ nhớ kỹ ngươi, chỉ là…nữ nhi của ta vừa mới đi, cũng không có thời gian lo lắng cho tiền đồ của người khác…”

Quản phu nhân không ngốc.

Nếu không có lợi ích gì thì làm sao tiểu nha đầu này vội vàng chạy tới lấy lòng bà ta cho được.

Lại còn tránh mặt tất cả mọi người.

Nhưng chỉ dựa vào mấy lời này thì sao có thể khiến bà ta giúp đỡ?

Trong lòng Khương Nguyên thả lỏng, nhìn Quản phu nhân, lập tức nói: “Có thể được phu nhân coi trọng, đó chính là phúc khí của vãn bối. Vãn bối từ nhỏ đã đi theo cô mẫu học quy củ, tuyệt đối sẽ không giống như biểu tỷ làm mấy chuyện hãm hại lừa gạt người khác. Nàng ta tuy nhìn bề ngoài là người tốt bụng, nhưng thực tế lại là người tham tài, chắc hẳn hôm nay La cô nương đã đưa cho nàng ta không ít bạc nên nàng ta mới có thể ra sức như thế…”

“Đường đường là tiểu thư Tiêu gia mà người đầy hơi tiền, thật khiến người ta buồn nôn!” Quản phu nhân chán ghét nói.

Nhìn dáng vẻ này, có vẻ như Khương Nguyên quyết tâm nhận được vài thứ tốt từ chỗ bà ta…

Chỉ là, chỉ mấy lời nói xấu về Tiêu Vân Chước thôi là chưa đủ tư cách.

“Ta thấy ngươi bây giờ cũng không còn nhỏ tuổi nữa, đã đến lúc nghị thân rồi phải không? Khương thị nhất tộc…ta cũng ít khi nghe nói, chắc là chức quan của phụ thân ngươi không cao, ngay cả Tiêu gia cũng không so được. Thân phận như thế tính ra cũng ấm ức cho ngươi, Trân Nhi nhà ta đã chết rất oan uổng, ngay cả thanh danh cũng bị hủy hoại, trong lòng ta rất đau buồn. Nếu như có một dưỡng nữ hiểu quy củ biết lễ nghi ở bên cạnh, ta cũng được an ủi phần nào, chỉ là…không có ứng cử viên nào tốt cả…” Quản mẫu giả ngu nói.

Trong lòng Khương Nguyên nhảy dựng.

Quản thị…nội tình chẳng ra sao.

Nhưng lại sinh ra một Quý phi nương nương!

Vị Quý phi nương nương này cũng rất khó lường, nghe nói dung mạo nàng ta khuynh quốc khuynh thành, xinh đẹp vô song!

Bình luận

Truyện đang đọc