THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Diệp Mặc còn chưa xem xong hết Thần niệm đệ nhất chuyển, một tiếng nổ vang truyền đến. Diệp Mặc đầu tiên là thu hồi ngọc giản lại, đồng thời thần thức quét ra.

Thứ đầu tiên mà Diệp Mặc nhìn thấy chính là Hàng ca, ba người khác cùng đội với y cũng đều đang có mặt ở đây. Tiếng động nổ tung vừa nãy là của hai Huyền tiên đang đánh nhau. Người đang đánh nhau chính là Hàng ca và một Huyền tiên hậu kỳ khác, sau lưng Huyền tiên hậu kỳ kia cũng có ba người, hiển nhiên là hai nhóm nhỏ vì thứ gì đó mà xảy ra giành giật.

Nhìn tình hình trận đấu, Hàng ca rõ ràng đã chiếm được ưu thế. Mà lúc này sáu người khác đều không can dự vào, hẳn là dùng hai người thi đấu này để giải quyết vấn đề. Trên thực tế Diệp Mặc cũng đã nhìn ra, trong ba người của nhóm bên còn lại kia có một người là Huyền tiên trung kỳ, tu vi hơi thấp. Nhóm bên này thực lực rõ ràng là mạnh hơn đối phương, Hàng ca còn đồng ý đơn độc tỷ thí với đối phương để quyết định cao thấp, có thể thấy Hàng ca này đúng là một người quang minh lỗi lạc.

Đối với loại đánh đấm này, Diệp Mặc chẳng hứng thú chút nào, hắn biết rõ cho dù là mình có muốn nghiên cứu Thần niệm cửu chuyển tới đâu đi nữa thì thảo nguyên Bình Phiêu cũng không phải là chỗ tốt. Muốn nghiên cứu cái này, chỉ có thể đợi sau khi rời khỏi thảo nguyên Bình Phiêu rồi tìm kiếm một nơi yên tĩnh thư thả bế quan mới được.

Diệp Mặc sau khi biết Thần niệm cửu chuyển của mình là công pháp thần thức, đã ra một quyết định chính là ở lại đủ một năm ở thảo nguyên Bình Phiêu. Nếu như có thể thăng cấp đến Top 50 trong bảng cống hiến Tông Phiêu - Thiên tiên, rồi sẽ đi đến Thanh Lôi tiên tuyền ở núi Thanh Lôi tu luyện. Nếu như không thể đạt tới Top 10 điểm cống hiến, hắn sẽ tìm nơi bế quan dùng Độ Ly Thiên Quả thăng cấp đến Huyền tiên viên mãn, sau đó độ kiếp thăng cấp lên Đại Ất tiên.

Sở dĩ hiện tại không thăng cấp lên Đại Ất tiên, là do Diệp Mặc biết rõ nếu bây giờ hắn đợi Độ Ly Thiên Quả trưởng thành, sau đó nuốt để thăng cấp lên Huyền tiên hậu kỳ, rồi lại độ kiếp thăng cấp lên Đại Ất tiên, vậy hắn sẽ không có cơ hội tiến vào danh sách Top 50 bảng cống hiến nữa rồi, ít nhất trong ngắn hạn là không có cơ hội.

Top 50 cống hiến Thiên Tiên chỉ có khoảng chừng một triệu điểm cống hiến, mà Top 50 của bảng cống hiến Đại Tiên đều là hơn trăm triệu, hơn trăm triệu điểm cống hiến, Diệp Mặc tự nhắc nhở bản thân trong ngắn hạn hắn căn bản là không làm được.

Thần thức của Diệp Mặc vừa mới định thu hồi thì lại trông thấy hai tiên nhân bay tới, đã rơi xuống chỗ Hàng ca và một Huyền tiên khác đang đánh nhau. Mà người này, Diệp Mặc vậy mà cũng quen biết, chính là Đại Ất tiên bảo hắn giao Độ Ly Thiên Quả ra khi hắn lấy được Độ Ly Thiên Quả, sau đó bởi vì Vụ Ma Điện mở ra nên tạm thời bỏ qua hắn, lại còn tạo ra kí hiệu thần thức trên người hắn.

Vốn là Diệp Mặc không định đi qua đó, nhưng nhìn thấy Đại Ất tiên này, Diệp Mặc lập tức liền thấy khó chịu. Lúc ấy gã này muốn tìm hắn gây phiền phức, còn dám tạo kí hiệu thần thức trên người hắn. Chỉ vì Vụ Ma Điện mở ra gã này mới không kịp ra tay mà thôi, bây giờ xuất hiện ở đây, Diệp Mặc sao có thể bỏ qua.

Nếu như không nhìn thấy gã Đại Ất tiên này thì thôi cho qua, nhưng nếu đã nhìn thấy rồi, bỏ qua cho gã này không phải là tính cách của Diệp Mặc. Diệp Mặc gần như chẳng thèm nghĩ ngợi, liền trực tiếp phóng Tử Đao ra, bay đến.

Hàng ca và một Huyền tiên khác đang đánh nhau ngay cái lúc Đại Ất Tiên này tới, thì đã ngừng đánh đấm. Cục diện ban đầu đôi bên còn căng thẳng đối lập với nhau, vì Đại Ất tiên này tới, lập tức liền đổi thành chĩa mũi nhọn vào gã Đại Ất tiên này.

- Không ngờ lại có một gốc Nê Liên, vận số của các ngươi không tệ, oh, phải là vận số của ta không tệ chứ.

Đại Ất tiên nọ liếc một cái liền nhìn thấy một gốc Nê Liên che dấu cực kỳ kỹ, chỉ có điều bây giờ gốc Nê Liên này đã lộ ra rồi.

Đại Ất tiên này nói xong gật gật đầu nói với đám người Hàng ca:

- Tốt rồi, Các ngươi đi hết đi, Nê Liên này ta lấy

- Dựa vào cái gì? Gốc Nê Liên này là chúng tôi phát hiện ra trước, cho dù là giành giật thì cũng là chuyện của tám người chúng tôi, tu vi cao một chút thì có thể ngang ngược như vậy sao?

Huyền tiên trung kỳ tu vi thấp nhất kia lập tức bất mãn nói một câu, hiển nhiên là nghĩ nếu như tám người cùng lên, cũng không thấy sợ đối phương hai người, cho dù là một Đại Ất tiên, nếu phe bọn họ bên này liên thủ lại, thì vẫn có cơ hội. Gã đã từng tận mắt nhìn thấy cảnh bốn gã Huyền tiên liên thủ giết chết một Đại Ất tiên, huống chi hiện tại bọn họ ở đây có tám người.

- Chỉ dựa vào phi kiếm của ta...

Đại Ất tiên này nói xong, giơ tay lên, một luồng hào quang trắng nhạt loé lên, hào quang màu trắng nhạt kia trong nháy mắt liền cắt qua cổ của Huyền tiên trung kỳ đang nói này.

Huyền tiên trung kỳ mới vừa nói này bản lĩnh hình như cũng không yếu, sau khi nhìn thấy ánh sáng trắng, lập tức liền muốn né tránh. Nhưng ngay sau đó gã phát hiện không gian chung quanh tựa như chậm lại. Gã chỉ có thể gắng sức di dời cái cổ của mình ra, nhưng phi kiếm kia đã chếch sang chẻ bả vai của gã ra.

Một dòng máu tươi phun ra, Huyền tiên trung kỳ kia sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt đến đáng sợ. Lúc này gã đồng bạn của gã cùng bốn người phe Hàng ca, không có một người nào dám đứng ra nói chuyện. Mà gã ngoại trừ vận công cầm máu ra, thậm chí ngay cả bả vai bị chẻ ra cũng không dám cầm lên

Đại Ất tiên trước mắt này không ngờ lại đáng sợ tới mức này, gã ngay cả một kẽ hở để đánh trả cũng không có. Khó trách sau khi Đại Ất tiên này nói xong, không người nào dám đứng ra phản đối.

- Ồ....

Đại Ất tiên kia thấy Huyền tiên trung kỳ này vậy mà lại tránh thoát được vận mệnh bị bêu đầu, kinh ngạc ‘ồ’ lên một tiếng, thu phi kiếm lại lạnh lùng nói:

- Xét thấy ngươi né được một kiếm, bổn tiên không so đo với thứ con sâu cái kiến như ngươi nữa. Bây giờ ta muốn lấy Nê Liên này đi, còn ai không đồng ý?

Trừ phi muốn chết, không ai dám nói không đồng ý.

Đại Ất tiên này cũng biết không còn ai dám nói, trừ phi không sợ chết.

- Ta không đồng ý.

Khiến cho Đại Ất tiên này kinh ngạc là hết lần này tới lần khác lại có người nói, hơn nữa còn đúng là ‘không đồng ý’. Nhưng ngay lập tức gã liền biết người nói không phải là tám người đối diện gã, mà đến từ bên hông.

Là người nào từ bên hông tới, mà gã lại một chút cũng không phát giác ra? Chỉ từ một điểm này, gã liền biết mình không phải là đối thủ của người mới đến này.

Đừng nói Đại Ất tiên này kinh ngạc không thôi, mấy người còn lại cũng đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào một luồng sáng màu tím rơi xuống.

- Là ngươi?

Đại Ất tiên kia hiển nhiên là nhận ra Diệp Mặc, quá trình Diệp Mặc cùng một Đại Ất tiên khác rời đi ở cửa Vụ Ma Điện, gã nhìn thấy rất rõ ràng. Hơn nữa Diệp Mặc chỉ một chiêu đã giết chết một Huyền tiên hậu kỳ, gã cũng nhìn thấy rất rõ ràng. Thậm chí tiếng nổ mạnh khi Diệp Mặc đánh nhau với một Đại Ất tiên khác kia, gã ở cửa Vụ Ma Điện cũng đều nghe thấy rồi.

Mà bây giờ Diệp Mặc có mặt ở chỗ này, vậy thì vận mệnh của Đại Ất tiên cùng hắn rời đi kia căn bản cũng không cần suy đoán nữa rồi, tuyệt đối cũng không khá hơn chút nào.

Lúc trước ở cửa Vụ Ma Điện, gã đã cực kỳ kiêng dè đối với Diệp Mặc rồi, hiện giờ Diệp Mặc lại chủ động tới, căn bản là không có bất kỳ ý nghĩ trốn tránh nào, sự kiêng dè trong lòng gã càng thêm sâu.

- Là cậu?

Hàng ca và ba đồng bạn đồng của y cũng đồng thời nhận ra Diệp Mặc, khí thế mạnh mẽ của Diệp Mặc, bọn họ cũng nhìn thấy rất rõ ràng.

Chỉ có bốn Huyền Tiên còn lại kia là không biết Diệp Mặc, bọn họ thấy người nói ‘không đồng ý’ là một Huyền tiên trung kỳ, nhất thời đều kinh ngạc không thôi nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc. Chẳng lẽ là vì Nê Liên, thật đúng là không sợ chết? Bọn họ không có đi qua Vụ Ma Điện, cũng không biết chuyện đã xảy ra ở quảng trường của Vụ Ma Điện, mới nghi ngờ không thôi.

- Hàng huynh, đã lâu không gặp.

Diệp Mặc đi tới cười tủm tỉm chắp tay với Hàng ca, đối với bốn người nhóm Hàng ca, Diệp Mặc vẫn rất có thiện cảm.

- Phải, phải, đã lâu không gặp...

Hàng ca vội vàng chắp tay đáp lễ, giờ phút này trong mắt y Diệp Mặc cũng không còn là một Huyền tiên trung kỳ không sợ chết như hồi đầu nữa rồi.

- Khụ khụ, thì ra là bạn bè...

Đại Ất tiên này nhìn thấy Diệp Mặc tới, sắc mặt lập tức liền trở nên rất là khó coi, gã đoán chừng mình không phải là đối thủ của Diệp Mặc. Bằng không, người ta dám kiêu ngạo như vậy sao? Nghĩ đến thời điểm lúc gã vừa mới trông thấy Diệp Mặc, Diệp Mặc cũng càn rỡ như vậy.

Diệp Mặc cười lạnh nói:

- Ta không nhớ từ khi nào thì chúng ta là bạn rồi, nhưng ta là người giữ chữ tín. Lúc trước khi còn chưa vào Vụ Ma Điện, ngươi đã bảo ta giao tiên linh thảo gì đó mà ta đào được kia ra, ta lại vẫn còn nhớ nè, bây giờ nhìn thấy Đại Ất tiên ngươi đây đã đến, ta vội vàng đưa tiên linh thảo đến tận cửa.

- Anh bạn nói đùa...

Đại Ất tiên này sắc mặt rất là khó coi, gã biết Diệp Mặc thủ đoạn độc ác, có thù tất báo. Tại quảng trường Vụ Ma Điện, hơn hai ngàn người, còn có cả Đại chí tiên ở đó, hắn cũng dám giết chết một Huyền tiên hậu kỳ đã đắc tội với hắn ngay tại chỗ. Mình cũng đã đắc tội với hắn, bây giờ xem ra là không tránh khỏi phải đánh một trận rồi. Nếu là người khác, đánh thì đánh, nhưng cái người tên là Mạc Ảnh này thì rất có khả năng là có thể giết chết Đại Ất tiên.

Bốn người Hàng ca trông thấy bộ dạng của Đại Ất tiên này, mặc dù có chút khó hiểu, nhưng lại vẫn có thể đoán được chút ít, mà bốn người còn lại kia căn bản là hoàn toàn ngớ ra. Một Huyền tiên trung kỳ dùng cái giọng điệu uy hiếp rõ ràng này nói chuyện với Đại Ất tiên, Đại Ất tiên này còn không dám nổi giận?

Huyền tiên trung kỳ bị chặt rơi một bên bả vai kia, vội vàng nhặt bả vai trên mặt đất lên, đồng thời nuốt vào mấy viên đan dược, nhân cơ hội bắt đầu khôi phục thương thế của mình.

Thấy Diệp Mặc chỉ cười lạnh, Đại Ất tiên này trong nội tâm thật sự là có chút phát lạnh. Diệp Mặc có thể giết một Đại Ất tiên khác, thì cũng có thể giết gã. Vì một gốc Nê Liên mà làm căng với loại người như Diệp Mặc, căn bản là không đáng. Huống chi, trong mắt gã Nê Liên cũng không đáng tiền.

Gã cũng đã là Đại Ất tiên rồi, Nê Liên tốt nhất cũng chỉ luyện chế được Thái Ất đan mà thôi, đối với gã không có bao nhiêu tác dụng.

- Nếu anh bạn đã không đồng ý, Nê Liên này ta cũng không lấy nữa, cáo từ.

Đại Ất tiên này nói xong, chắp tay, quay người muốn đi, những lời này đã là yếu thế cực kỳ rồi.

Bây giờ cho dù là Hàng ca cũng đã có chút nghi hoặc, bọn họ biết Diệp Mặc có thể giết gọn tu vi Huyền tiên hậu kỳ, nhưng muốn khiến cho một Đại Ất tiên kiêng dè như vậy cũng không đến nỗi này chứ? Hơn nữa, Đại Ất tiên lúc trước cùng Diệp Mặc rời đi cũng không chắc chắn là đã bị Diệp Mặc giết mà.

Diệp Mặc cười hắc hắc nói:

- Nê Liên là của ngươi hả? Hình như ngươi là kẻ đến sau mà.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

Đại Ất tiên này thoáng nhíu mày, đồng thời chuẩn bị tốt pháp bảo của mình, nếu thực sự không ổn, thì chỉ có đánh một trận thôi.

Nói xong gã càng không đợi Diệp Mặc trả lời, lại bổ sung thêm một câu:

- Ta và ngươi không thù không oán, anh bạn cần gì phải làm khó dễ tôi?

- Hắc hắc, kí hiệu thần thức trên người ta không phải là do ngươi làm sao? Đồ tốt thì ta có nhiều lắm, ghét nhất chính là bị kẻ trộm nhớ nhung...

Diệp Mặc cười hắc hắc, khí thế trên người tăng vọt, đã chuẩn bị động thủ.

Đại Ất tiên kia trên mặt từng trận xanh tím, đột nhiên lạnh lùng quát,

- Muốn đánh thì đánh, chẳng lẽ tưởng là Trịnh Bính Siêu ta sợ ngươi lắm sao?

Bình luận

Truyện đang đọc