THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Ngay khi Diệp Mặc bị đánh bay ra ngoài, bốn người còn lại thậm chí dại ra. Cho dù là Gia Cát Trí Thần đánh giá Diệp Mặc cực cao, cũng hoàn toàn không ngờ trong khoảng thời gian cực ngắn Diệp Mặc đã có thể giết Văn Đức Thủy.

- Tất cả mọi người toàn lực xuất thủ, bằng không Văn Đức Thủy chính là vết xe đổ.

Gia Cát Trí Thần trên mặt không còn biểu tình cười dài như trước, sắc mặt sầm xuống, đồng thời một luồng hào quang màu xanh xuất hiện ở lòng bàn tay.

Trong hào quang màu xanh, một bức họa cuộn tròn như ẩn như hiện, Diệp Mặc tuy rằng đã bị thương, nhưng có thể rõ ràng cảm giác được cái bức họa cuộn tròn này tuyệt không đơn giản.

Bộc Dương Tư càng không nói lời nào, đưa tay vung một cái, một vòng bảo hộ đen nhánh đã ở bên cạnh gã vờn quanh, đồng thời trên đỉnh đầu có thêm một đôi Ma Quang Hàn Nha.

Ngao Si phóng ra một cái Chấn Lôi Tinh Vũ Kỳ, thần thức của Diệp Mặc đảo qua, cũng biết đây ít nhất là một cái pháp bảo gần đến Tiên Thiên. Khiến Diệp Mặc kinh ngạc là, pháp bảo cung chủ Nghiễm Nguyên Cung hắn kiêng kỵ nhất phóng ra chỉ là một thanh kiếm thần khí cực phẩm.

Thế nhưng bộ dáng bốn người hiển nhiên đã coi Diệp Mặc thành kình địch rồi, bốn ngườ phong kín tất cả lối đi của Diệp Mặc, Diệp Mặc căn bản ngay cả chỗ trống để chạy trốn cũng không có. Tử Đao trong tay Diệp Mặc, cùng 36 viên Lôi Hải Thần Châu vờn quanh bên người sau khi đã khiến bọn họ con ngươi đều muốn lòi ra.

Hai thứ pháp bảo này tuyệt đối sẽ không thấp hơn Tiên Thiên, Diệp Mặc tiện tay lấy ra hai món pháp bảo cấp bậc Tiên Thiên, có thể thấy được thứ tốt trên người Diệp Mặc, tuyệt đối không đơn giản chỉ có hai thứ pháp bảo này như vậy.

Bộc Dương Tư là người đầu tiên động thủ, một đôi Ma Quang Hàn Nha mang theo tiếng vang bén nhọn cắn nuốt tâm thần người ta, bắn ra hai luồng Ma Quang trực tiếp chặn đường lui của Diệp Mặc lại.

Giới vực mạnh mẽ của bốn người chồng lên nhau, Diệp Mặc đã bị thương trong loại giới vực như thế này ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn lại càng không cần phải nói giãy thoát ràng buộc để công kích một người nào trong số đó.

Thế giới vực của Diệp Mặc bị giới vực chồng chất của bốn người xé ra, Diệp Mặc cũng bị giới vực trói buộc chặt chẽ, trong mắt Ngao Si hiện lên một tia ác độc, Chấn Lôi Tinh Vũ Kỳ chụp về hướng đỉnh đầu Diệp Mặc. Trong tiếng sét vang lên ầm ầm, giông tố mạnh mẽ không gì sánh được nện xuống. Những đường mưa mang theo lôi quang này từ trong Chấn Lôi Tinh Vũ Kỳ dâng lên, khiến cho một mảng hư không này đều bị vặn vẹo trong màn mưa này. Giông tố gào thét nổ tung, khí tức hủy diệt bị ép càng đáng sợ hơn.

Đây không phải là giông tố. Mà là sát mang hủy thiên diệt địa vô tận, chỉ là những sát mang này bị Lôi Thần kéo theo, từ trong Chấn Lôi Tinh Vũ Kỳ nện ra mà thôi.

Diệp Mặc không chờ Túc Quang tiếp tục phóng ra pháp bảo của mình, một ngọn lửa đột ngột bùng cháy lên xung quanh hắn, không gian vố đang trói chặt hắn trong nháy mắt đã bị ngọn lửa màu xanh này đốt cháy. 36 viên Lôi Hải Thần Châu đã trì hoãn chậm lại cũng lần thức hai bắt đầu vận chuyển.

- Thánh Diễm...

- Thanh Như Hiểu Thiên...

Ngọn lửa của Diệp Mặc vừa xuất hiện, bốn người liền cùng nhận ra. Hầu như là trong nháy mắt khi bảy vầng Thái dương màu xanh này của Diệp Mặc lơ lững khắp nơi trong mảnh hư không này, trường kiếm màu xanh của Túc Quang liền phóng đến. Kiếm quang của kiếm màu xanh cùng hai luồng Ma Quang của Bộc Dương Tư phối hợp lại trực tiếp lần thứ hai đánh bay 36 viên Lôi Hải Thần Châu của Diệp Mặc, trong nháy mắt đánh về hướng thân thể Diệp Mặc.

Lúc này Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc đã hoàn toàn phóng ra, bảy vầng Thái dương màu xanh hầu như hoàn toàn hòa tan mảnh hư không này. Mà giới vực của bốn người chồng chéo trong hư không cũng bị Thiên Hỏa Cửu Dương bắn cho rạn nứt ra. Giới vực của Diệp Mặc trong vùng giới vực trùng điệp này rốt cục đã chiếm cứ được một vùng nhỏ nhoi.

Chỉ là bốn gã Hỗn Nguyên Thánh Đế dưới Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc, tuy rằng có vẻ có chút vội vàng xao động, nhưng ngay cả y phục cũng không khô nứt chút nào. Thiên Hỏa Cửu Dương cũng chỉ phá vỡ giới vực của bốn người mà thôi, đối với bốn người ảnh hưởng cũng không lớn lắm.

Nhưng điều Diệp Mặc muốn cũng chỉ là phá vỡ giới vực chồng chéo của bốn người này mà thôi. Bằng không hắn căn bản là không có biện pháp động thủ. Đến lúc này, Diệp Mặc căn bản là không có lo lắng thần nguyên cùng thần thức của mình có đủ hay không, Ngũ Lôi Thương Sát cùng Thái Sơ Thần Văn cùng với Tử Đao của hắn toàn bộ bổ về Gia Cát Trí Thần.

Trong mắt hắn pháp bảo của Gia Cát Trí Thần mới là đáng sợ nhất, cái bức tranh sơn thủy trong hào quang màu xanh kia của Gia Cát Trí Thần hắn tựa hồ có chút thấy quen quen.

Ầm...

Một tiếng nổ mạnh vang lên trong ý niệm của Diệp Mặc hắn cảm giác được một luồng hào quang màu xanh ngay lập tức phá vỡ giới vực cùng 36 viên Lôi Hải Thần Châu của hắn, một bức tranh sơn thủy tuyệt mỹ hiện ra trước mặt hắn. Bên hồ nước xanh biếc như ngọc, có một ngôi nhà gỗ nhỏ tinh xảo.

Lạc Ảnh cùng Khinh Tuyết cười mỉm đứng ở trước nhà gỗ nhìn hắn. Thậm chí mừng rỡ chờ hắn mau đi tới một chút, cùng các nàng thuật lại chuyện xa cách lâu ngày gặp lại.

Trong khi Diệp Mặc đang ngây người, Khổ Trúc trong Thế giới trang vàng bỗng nhiên phát sinh ra từng đợt lắc lư, từngluồng khí tức tươi mát như nước tỏa ra trong thức hải của Diệp Mặc, Diệp Mặc cả người chấn động, hầu như là trong cùng lúc này, giông tố sát mang của Chấn Lôi Tinh Vũ Kỳ đã đánh bay 36 viên Lôi Hải Thần Châu của Diệp Mặc.

Diệp Mặc trong mắt lộ ra dứt khoát, hắn biết mình đã bị vây vào hoàn cảnh xấu. Muốn hoàn hảo vô khuyết lại lần nữa giết Gia Cát Trí Thần là tuyệt không có khả năng.

Hắn có thể liều mạng chính là đánh cược, cược Gia Cát Trí Thần không biết hắn đã tỉnh táo lại. Cược 36 viên Lôi Hải Thần Châu cùng Thánh Thể của hắn, có thể ngăn được một kích này.

Diệp Mặc làm việc quả quyết không gì sánh được, đồng thời khi đang quyết định chuyện này, Ngũ Lôi Thương Sát cùng Tử Đao cùng với Thái Sơ Thần Văn toàn bộ một lần đánh ra. Thần thông của hắn chỉ đánh hướng một mình Gia Cát Trí Thần, hoàn toàn bỏ qua đối với những công kích còn lại.

Rầm rầm rầm...

Két két két...

Trong nháy mắt này, các loại pháp bảo công kích muốn nổ tung lên. Huyết vụ bay tứ tung, giông tố, Ma Quang, kiếm quang, đao khí...đan vào nhau.

Khiến mảng hư không này hoàn toàn biến thành không gian hủy diệt, hư không dưới sự khống chế của trận pháp mạnh mẽ cũng bắt đầu đầy vết rạn nứt, mà ngay cả toàn bộ hư không cũng bắt đầu run lên trong thời khắc này.

Thanh Kiếm xanh của Túc Quang cùng Ma Quang của Bộc Dương Tư đánh lên người Diệp Mặc, cho dù là bị giới vực cùng 36 viên Lôi Hải Thần Châu của Diệp Mặc ngăn trở, cũng hầu như sắp xé rách Diệp Mặc thành mảnh nhỏ, giông tố do Chấn Lôi Tinh Vũ Kỳ tuôn ra càng khiến thân thể vốn đã tàn tạ của Diệp Mặc tiếp tục xé rách ra từng miệng máu kinh người.

Gia Cát Trí Thần trong mắt kinh ngạc vui mừng còn chưa kết thúc trong nháy mắt lại trợn trừng mắt, căn bản không thể tin được nhìn ánh đao của Tử Đao rơi xuống.

Gã nghĩ không ra Diệp Mặc đã bị Tiên Đình Sơn Hà Đồ của gã làm mê muội sao vẫn có năng lực công kích? Tiên Đình Sơn Hà Đồ chính là pháp bảo Tiên Thiên ah, cho dù là Ma Quang Hàn Nha của Bộc Dương Tư cùng Chấn Lôi Tinh Vũ Kỳ của Ngao Si cũng thua xa Tiên Đình Sơn Hà Đồ của gã.

Gã cũng nghĩ không ra, dưới công kích như sấm sét của ba người khác, tại sao Diệp Mặc phải chọn công kích người ở sau cùng là gã.

Thế nhưng những điều này đều không trọng yếu, trọng yếu là Diệp Mặc không chỉ công kích gã, mà còn là oanh kích như sấm sét. Chuyện này nói rõ là lấy mạng đổi mạng mà đánh.

Gia Cát Trí Thần khẳng định nếu như là một mình gã đối chiến với Diệp Mặc, gã tuyệt đối không đến mức rơi vào cục diện bị động như thế này. Ba Hỗn Nguyên Thánh Đế oanh kích như sấm sét vậy mà không hoàn toàn tiêu diệt được Diệp Mặc, chẳng những ba Hỗn Nguyên Thánh Đế không làm gì được Diệp Mặc, cho dù là Tiên Đình Sơn Hà Đồ của gã cũng không vây được Diệp Mặc, chuyện này cần thần niệm cường đại cỡ nào?

Thế nhưng lúc này Gia Cát Trí Thần không lịp ngẫm nghĩ nữa, Tiên Đình Sơn Hà Đồ hoàn toàn phát động, cùng Tử Đao đánh vào nhau. Những cảnh tượng kia dưới aonh kích của Tử Đao, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa. Ba luồng Thái Sơ Thần Văn từ giữa Tiên Dình Sơn Hà Đồ chảy ra, lại lần nữa đánh hướng Gia Cát Trí Thần.

Ba luồng Thái Sơ Thần Văn đúng lúc đanh tới, đồng thời khi Diệp Mặc trọng thương, chia Gia Cát Trí Thần ra làm vài đoạn.

Diệp Mặc lại trọng thương bay đi, đồng thời trong lòng buồn bã thở dài, hắn chỉ làm trọng thương Gia Cát Trí Thần. Với tu vi của Gia Cát Trí Thần, cho dù là chia gã ra làm vài đoạn, chỉ cần thức hải không bị hủy, nguyên thần không bị tổn thương, gã rất nhanh sẽ chữa lành thân thể của mình.

Đáng tiếc là hắn không có cách nào tiếp tục công kích Gia Cát Trí Thần được nữa, lúc này hắn đã đến tình cảnh thần nguyên cạn kiệt.

Gia Cát Trí Thần thấy thân thể của mình bị Thái Sơ Thần Văn chia làm ba đoạn, trái lại thở phào nhẹ nhõm, gã biết Diệp Mặc tuyệt đối không có cách nào đánh gã thêm một cú nào nữa. Thân thể gã còn, muốn khôi phục thân thể cũng không trắc trở. Gã đã biết Diệp Mặc không sợ Tiên Đình Sơn Hà Đồ của gã, Diệp Mặc muốn tổn thương gã lần nữa, đã không còn khả năng nữa.

Nhưng vào lúc này bảy vầng Thái dương màu xanh lơ lửng ở trên trời bỗng nhiên ảm đạm xuống, cùng lúc này bảy vầng mặt trời biến mất không thấy gì nữa.

Mấy người ở đây cũng không có để ý, Diệp Mặc trọng thương, hơn nữa thần nguyên uể oải không phấn chấn, không khống chế nổi thần thông của mình cũng là bình thường.

Mà ngay cả Gia Cát Trí Thần cũng không để ý, khi gã còn đang chữa trị thân thể của mình, thì bỗng nhiên cảm giác được một luồng màu xanh đột ngột hiện ra trước mặt gã, hầu như là đồng thời khi gã cảm giác được, một vầng Thái dương màu xanh ầm ầm đánh tới.

Gia Cát Trí Thần chấn động nhìn một vần Thái đương màu xanh này, gã hoàn toàn nghĩ không ra sao Diệp Mặc lại đột nhiên khống chế ngọn Thánh Diễm này công kích gã?

Chỉ trong tích tắc, Gia Cát Trí Thần đã bị Thanh Như Hiểu Thiên đánh cho ngay cả cặn bã cũng không còn, chớ đừng nói chi là nguyên thần. Một vòng tay màu vàng đất bị ngọn lữa màu xanh mang đi, trong thời gian ngắn trở lại bên người Diệp Mặc.

- Tiểu Thanh.

Diệp Mặc kinh ngạc vui mừng nhìn hỏa linh Tiểu Thanh, hắn rất muốn dùng một chiêu mồi lửa thần thông này đánh Gia Cát Trí Thần, thế nhưng hắn không có năng lực công kích. Lại không nghĩ Tiểu Thanh vậy mà lại thấu hiểu tâm tư của hắn, chủ động giết Gia Cát Trí Thần, cái này cũng chưa là gì, thậm chí còn mang đồ vật của Gia Cát Trí Thần về cho hắn nữa.

Diệp Mặc đưa tay thu hồi Tiểu Thanh, hắn biết lúc này không phải là lúc nói chuyện, sau một khắc hắn đã nuốt vào một viên Hỗn Nguyên Huyền Đan. Hắn lại cảm kích Thang Tòng Hạm, không có Thang Tòng Hạm, thần nguyên của hắn tiêu hao, căn bản là không có cách nào bổ sung. Thang Tòng Hạm nhờ hắn luyện đan, hắn giữ lại ba viên Hỗn Nguyên Huyền Đan. Hỗn Nguyên Huyền Đan trong nháy mắt có thể khôi phục sáu phầ thần nguyên trở lên cho Hỗn Nguyên Thánh Đế, cho nên nói hắn chí ít còn có thể toàn lực xuất thủ ba lần nữa.

Diệp Mặc lúc này ngoại hình thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ, ngực đã có thể thấy xương trắng dày đặc, hơn mười lỗ máu xuyên thấu ngực hắn. Những thứ này kỳ thực vẫn chưa tính là thương thế hung tàn nhất, hung tàn nhất là một luồng Ma Quang kia của Bộc Dương Tư.

Một luồng Ma Quang kia xuyên qua ngực Diệp Mặc đến phía sau lưng, chảy ra không phải là vết mau, mà là khí tức màu xám. Vậy hiển nhiên là sức sống trôi đi, cái này so với chảy máu còn đáng sợ hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc