Các vị, lối vào Bí Cảnh Trát Khuê đã mở ra, bây giờ mời người muốn vào Bí Cảnh đi vào theo thứ tự... Lời Vị Phong tiên đế nói khiến cho những tiên nhân chờ đợi đã rất sốt một nhất thời hưng phấn lên, nhất thời hiện trường vô cùng nhiệt liệt, nhao nhao ùa vào lối vào Bí Cảnh. Đương nhiên, trong chuyện này không thể thiếu sự cảm tạ đối với những tiên đế đã mở ra lối vào Bí Cảnh.
- Sao anh của tôi chưa trở về?
Đường Bắc Vi trông thấy những người này nhao nhao tràn vào lối vào Bí Cảnh, mà Diệp Mặc vẫn chưa trở về, có chút nghi hoặc hỏi một câu.
Vô Ảnh mở rộng đôi cánh của mình một chút nói:
- Đừng gấp, lão đại còn đang ở chỗ lối vào cái Bí Cảnh đằng kia, nhất định là có lợi, bằng không thì đã sớm trở lại rồi. Anh dẫn em đi xem xem.
Lúc Đường Bắc Vi và Vô Ảnh đi vào lối vào của Bí Cảnh, ở đây đã đầy ắp người rồi.
- Tránh ra một chút, lối vào Bí Cảnh nhất định là do lão đại ta phá vỡ, mau để cho chúng ta đi vào.
Vô Ảnh thấy không chen vào được, lập tức lớn tiếng hét lên. Nếu như không phải nơi này có cấm chế cấm bay, nó đã sớm bay qua.
- Chỉ là một con vật tầm thường, cũng dám nói bừa. Trận pháp kia rõ ràng là do Vị Phong đại nhân dẫn đầu hơn mười Tiên đế đại nhân cùng nhau phá vỡ, mày một con thú bốn chân mà cũng dám ăn nói ngông cuồng như thế.
Một người quát lớn giọng điệu khinh thường.
- Ngươi là ai, làm sao biết bổn tiên nói bừa?
Vô Ảnh lập tức phản kích. Nó sợ nhất không ai tranh luận, một khi có người tranh luận, đó là chuyện nó thích ý nhất.
- Ngươi nghe kỹ cho ta, bổn vương là Sắc Hà tiên vương của Cửu Kiền Đế Tông. Ở đây nhiều Tiên đế đại nhân như vậy, ngươi cứ khăng khăng nói là một Tiên vương tầm thường có thể phá trận, chẳng phải là cuồng vọng thì là cái gì?
Cái người giọng điệu khinh thường này nghe thấy Vô Ảnh vậy mà dám phản bác, ăn nói càng thêm khí thế. Lão tổ đã ủng hộ cho bọn họ, người khác sợ Mặc Nguyệt tiên tông của Diệp tông chủ kia, Cửu Kiền Đế Tông của gã lại không sợ.
Vô Ảnh vốn không biết cái Bí Cảnh này có phải do Diệp Mặc mở ra hay không, hiện tại người tên là Sắc Hà tiên vương nói như vậy, nó cũng đúng là không có khí thế gì. Nhưng cái tên Sắc Hà tiên vương này nó vừa nghe xong đã biết, chính là kẻ đánh phá trận pháp khoanh vùng của Diệp Mặc, là kẻ cuối cùng không đến nhận lỗi. Lúc ấy có năm người công kích trận pháp, bốn người đã tới còn một người không tới, Bắc Vi đã sớm nói với nó.
Vừa nghe tên này là Sắc Hà tiên vương của Cừu Kiền Đế Tông, Vô Ảnh liền hiểu, thảo nào dám lớn lối như vậy. Cửu Kiền Đế Tông căn bản là không sợ Diệp Mặc, cho nên cũng căn bản là không đến nhận lỗi. Trông thấy tên này là một người đàn ông mà ngoại hình lại giống như cô gái, vô cùng thanh tú không nói, còn có một tước vị thuộc về nữ giới, Vô Ảnh trong mắt liền lộ ra vẻ nham hiểm.
- Nể tình ngươi trang điểm thành một cô gái, bốn tiên không so đo với ngươi, đối với phụ nữ bổn tiên vẫn có thể khoan dung.
Vô Ảnh cười hắc hắc, giọng điệu mỉa mai càng đậm.
Sắc Hà tiên vương sắc mặt lập tức trở nên khó coi, y ghét nhất chính là người khác nói y giống phụ nữ. Nếu sớm biết vương hiệu Bia Phong Vương phong cho y là Sắc Hà tiên vương, y thà rằng không đi phong Vương.
- Ngươi nói láo, bổn vương đường đường là đàn ông, há có thể khoan dung cho một con vật như ngươi sỉ nhục.
Sắc Hà lập tức lửa giận đùng đùng. Nếu như không phải lão tồ nói tạm thời cứ để cho Diệp Mặc càn rờ vài ngày, bây giờ y sẽ nhịn không được mà động thủ.
Vô Ảnh đánh cái hắt hơi, lại không để ý đến Sắc Hà tiên vương nữa, quay người nói với những người chung quanh:
- Mọi người thấy ta đáng yêu không, có giống phụ nữ không, sau này ta phải đổi tên thôi, mọi người đều có thể gọi ta là Tiểu Hoa tiên vương nha, không đúng, là Tiểu Hoa tiên vương thú. Dù sao thì ta cũng là loài vật, con đực dùng một vương hiệu nữ cũng không sao cả.
Vô Ảnh tranh cãi với Sắc Hà tiên vương, mọi người chung quanh đã sớm tránh ra, nơi vốn đang chật chội, lại lộ ra một lối đi lớn.
- Ngươi muốn chết.
Sắc Hà tiên vương nào còn có thể ngăn được lửa giận,sao chép tại t r u y ệ n y~y đã phóng ra pháp bảo.
Nhưng pháp bảo của y còn chưa đánh ra, chợt nghe thấy Đế Văn Thành ở sau lưng lạnh lùng quát lên:
- Dừng tay.
SSắc Hà tiên vương lập tức liền tỉnh táo lại, nhất thời thầm kinh hãi, y vậy mà không bằng một con vật. Lão tổ đã nói rõ ràng, lúc trước Đế Văn Thành sư huynh san bằng trận pháp khoanh vùng của Diệp Mặc, sai lầm không phải là bản thân hành động này, mà là không tìm lấy một cái cớ.
Hiện tại y vậy mà lại phạm vào cùng một sai lầm, ngược lại giúp đối phương tìm được cớ để cho mình chủ động xông lên. Sau một khắc, y đã cảm nhận được thần thức nghiêm nghị của tổ sư quét tới cảnh cáo, lập tức rùng mình một cái.
Vô Ảnh trông thấy Sắc Hà tiên vương được người ta khuyên can, trong lòng vô cùng thất vọng. Nó xém nữa là thành công rồi, tên kia lại không xông lên.
Nếu như nó thành công, cho dù là đánh liều làm trái quy củ do lão đại định ra, nó cũng muốn tiêu diệt Sắc Hà tiên vương.
Ở đây gây ra động tình lớn như vậy, thiếu chút nữa là đánh nhau, rất nhiều Tiên vương đã trông thấy, Diệp Mặc đương nhiên cũng nhìn thấy. Trông thấy Sắc Hà tiên vương lui ra phía sau, Diệp Mặc cũng cảm thấy tiếc. Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, một khi Vô Ảnh nuốt Sắc Hà tiên vương, hắn liền chuẩn bị đánh với Tiên đế của Cửu Kiền Đế Tông kia một trận. Đối với chuyện Vô Ảnh khích đối phương chủ động ra tay, hắn vẫn tương đối thích thú.
Hiện giờ ngọc bài tiến vào lối vào Bí Cảnh đều ở trong tay hắn, hắn không sợ mình không có ai ủng hộ.
- Diệp tông chủ, mở Bí Cảnh ra, để cho mọi người vào đi thôi.
Vị Phong tiên đế thấy Vô Ảnh không nuốt Sắc Hà tiên vương, trong lòng cũng cảm thấy đáng tiếc. Một khi Vô Ảnh nuốt Sắc Hà tiên vương, Trí Tông tiên đế của Cửu Kiền Đế Tông kia rất có thể sẽ trở mặt với Diệp Mặc. Nếu vậy, gã có thể nói Diệp Mặc quá mức hung hăng càn quấy, sau đó phẫn nộ ra tay. Hai Tiên đế đỉnh cao đồng thời ra tay, cho dù không giết được Diệp Mặc, cũng phải khiến cho hắn trọng thương.
Trí Tông tiên đế không đánh nhau với Diệp Mặc, y sẽ không mặt dày mà chủ động đi tìm Trí Tông tiên đế hợp tác. Loại chuyện này một khi xảy ra, thì tất nhiên sẽ truyền ra. Vị Phong y là một người trọng thể diện, chủ động tim người liên kết vây công Diệp Mặc, mấy chuyện như vậy y nhất định là sẽ không làm. Cho dù năm đó vây công Vô Song tiên đế, cũng là do y bố trí, nên mới thành công, từ đầu đến cuối y đều không chủ động nhắc đến một câu ‘vây công Vô Song tiên đế’ nào, nhưng kết cục lại đạt đến cái kết cục mà y mong muốn.
- Đó là chuyện đương nhiên.
Diệp Mặc mỉm cười, hắn há có thể để chuyện ơn huệ cho Vị Phong tiên đế làm. Hắn tuy chưa tính là loại người âm mưu, nhưng cũng không phải là loại dễ dàng bị người mưu hại như vậy.
Nhìn đám người chen chúc xô đẩy trước mặt, Diệp Mặc bỗng nhiên phi thân đứng trong không trung chắp tay nói:
- Các vị an tâm đi, những người hôm nay tới đây đều là anh tài của Tiên Giới, ta chỉ đơn giản nói mấy câu.
Vị Phong tiên đế thấy Diệp Mặc chủ động đứng ra nói chuyện, trong lòng lại thở dài, y biết muốn khiến cho ân huệ này của Diệp Mặc không được mọi người thừa nhận là không thể nào rồi. Lúc trước y cũng không nhắc tới tên Diệp Mặc, không ngờ Diệp Mặc vậy mà lại chủ động tự mình đứng ra nói một phen.
Rất nhiều tiên nhân không biết chuyện đều nghi hoặc nhìn Diệp Mặc, không biết Vị Phong Đại Đế ở đây, Diệp Mặc chỉ là một tông chủ tầm thường của Hạ Thiên Vực vì sao dám đứng ra nói chuyện.
- Lối vào Bí Cảnh này bị trận pháp khóa trái, đúng là rất khó mở ra. Nếu như không phải là vì ta đã từng thấy loại trận pháp tương tự như thế này trong một quyển sách cổ về trận pháp, ta cũng không mở ra được...
Lời nói của Diệp Mặc lập tức gây ra một chút nhiễu loạn, phần lớn mọi người đều không nghĩ tới, trận pháp này đúng thật là do Diệp Mặc mở ra.
Vô Ảnh hắc hắc nói:
- Ta đã nói trận pháp này là do lão đại mở ra mà, có mấy bọn ngu dốt không biết gì còn không tin, nói ta ăn nói ngông cuồng gì đó, ta nhổ vào. Đúng rồi, Bắc Vi lúc trước cô nói với tôi cái câu dài dài ngắn ngắn gì đó kia nói như thế nào vậy? Tôi lại quên mất rồi.
- Là tóc dài kiến thức ngắn.
Đường Bắc Vi bất đắc dĩ nói, tại Tiên Giới những lời này căn bản là không đứng vững được, rất nhiều người đàn ông cũng là tóc dài phất phơ, nhưng cô nói quen rồi, lúc nói chuyện huyên thuyên trời đất với Vô Ảnh theo bản năng thì nói ra thôi, Vô Ảnh còn hỏi cả buổi, cô lại không tin là Vô Ảnh đã quên.
Vô Ảnh giật mình nói:
- Đúng đúng, là phụ nữ tóc dài kiến thức ngắn.
Sắc Hà tiên vương sắc mặt càng thêm khó coi, y chính là cả đầu tóc dài bồng bềnh, nhưng y không ngờ trận pháp này thật sự là do Diệp Mặc mở ra. Lúc trước y lại mỉa mai Vô Ảnh và Diệp Mặc ngay trước mặt rất nhiều người nữa chứ, bây giờ không ngờ tới theo đó hứng lại toàn bộ rồi.
Diệp Mặc lấy tay phẩy phẩy xuống nói:
- Đương nhiên, ta có thể mở ra cái trận pháp khóa trái này, là không thể thiếu sự hỗ trợ của rất nhiều Tiên đế. Không có mấy Tiên đế ở đây toàn lực tìm ra cánh cửa của lối vào Bí Cảnh, loại trừ hết những che đậy ngoài cửa, ta cũng không thể mở ra trận pháp khóa trái của Bí Cảnh nhanh như vậy.
Quả nhiên sau khi Diệp Mặc nói xong câu đó, hơn mười Tiên đế chung quanh sắc mặt lập tức dễ nhìn hơn rất nhiều. Dù sao bọn họ cũng có giúp một chút mà, Diệp tông chủ này cũng gọi là biết ăn nói. Tiên Giới đến tiên đế, cái họ muốn chính là chứng đạo, còn nữa chính là thanh danh.
Còn lại đều là những thứ phù phiếm thôi, thanh danh càng lớn cống hiến càng nhiều, lợi ích cũng càng nhiều. Nếu không thì trong những trường hợp đứng trước công chúng, một số Đại Đế cũng không muốn tham gia.
Chứng đạo không chỉ là một lòng tu luyện mới có thể hoàn thành, tham gia các loại hoạt động, đối với chứng đạo bản thân không hề bị bất kỳ ảnh hưởng gì, ngược lại còn có thể lĩnh ngộ được nhiều thứ hơn.
Thấy tất cả mọi người đều đã biết là mình có giúp đỡ rồi, Diệp Mặc cũng không nhiều lời, chỉ lấy ra một tấm ngọc bài nói:
- Vì muốn hoàn toàn loại trừ trận pháp khóa trái, lại cần sau hai tháng nữa, ta nghĩ hai tháng sau, Bí Cảnh sẽ đóng cửa, còn tiến vào Bí Cảnh gì nữa? Đối với những người có mặt ở đây mà nói, chỉ cần đi vào Bí Cảnh là được rồi, có phá trận pháp hay không cũng không sao cả. Cho nên ta đưa ra một biện pháp, ta luyện chế ra mấy vạn tấm ngọc bài phá trận, chỉ cần có một tấm ngọc bài này là có thể tiến vào Bí Cảnh. Mọi người sau khi tiến vào Bí Cảnh rồi, cái ngọc bài này sẽ tự động vỡ vụn.
- Rất cảm ơn Diệp tông chủ.
Lần này tiếng cảm ơn ở lối vào Bí Cảnh đều rất chỉnh tề, cho thấy loại cảm ơn này là xuất phát từ đáy lòng của mọi người.
Tuy đa số tiên linh thảo đào được khi tiến vào Bí Cảnh phải thuộc về tông môn, nhưng mình cũng sẽ lấy được một phần không nhỏ, một phần này sẽ trở thành tài nguyên sau này. Một khi không vào được Bí Cảnh, thì cơ duyên và tài nguyên gì cũng đều không có. Diệp Mặc phá trận pháp, có thể tiến vào Bí Cảnh, đương nhiên phải cảm ơn.
- Được, bây giờ ta đứng ở chỗ lối vào Bí Cảnh này, cứ mỗi 100 người cùng lúc tiến vào, ta sẽ đưa ngọc bài đến tận tay các vị.
Diệp Mặc nói xong tiện tay cầm lên một tấm ngọc bài lại bố sung một câu:
- Đúng rồi, quên nói cho mọi người một việc, ta là một Tông sư tiên đan cấp tám, hai tháng sau Bí Cảnh mở ra, ta sẽ ở bên ngoài Bí Cảnh dùng tiên đan và tiên tinh đồi lấy tiên linh thảo. Chỉ cần ngươi có tiên linh thảo, có thể đồi được bất kỳ loại tiên đan gì từ cấp chín trở xuống ở chỗ ta.