Lúc Diệp Mặc và tiên đế Chính Nhân cùng đi đến, ở đây đã có hơn mười Tiên đế, phần lớn là trưởng lão của một vài đế tông. Một Vài tiên đế nhận ra Diệp Mặc, trông thấy Diệp Mặc tới, cũng đều tới chào hỏi. Nhưng mấy tiên đế bên cạnh Vị Phong Đại Đế, trông thấy Diệp Mặc tới, lại làm như không thấy.
Vị Phong Đại Đế không để ý tới Diệp Mặc, Diệp Mặc đương nhiên sẽ không chủ động để ý tới gã.
Lúc này lối vào Bí Cảnh Trát Khuê đã lộ ra rõ rệt, nhưng Diệp Mặc vừa nhìn đã biết, cửa vào này không có cách nào đi vào được, đúng là bên trong cửa vào đã bị trận pháp khóa trái phong bế lại.
- Nếu như mấy ngày nữa không phá được trận pháp này, chúng tôi dự định sẽ tấn công mạnh vào. Nhưng loại Bí Cảnh cổ xưa này một khi cứ cố tình công kích bừa vào, rất có thể sẽ dẫn tới cửa vào bị phá hư, sẽ vĩnh viễn biến mất. Hoặc là Bí Cảnh này cũng không còn cách nào đi vào được nữa, nếu làm như vậy, sẽ là tổn thất cho cả Thượng Thiên Vực
Tiên đế Chính Nhân thấy Diệp Mặc cẩn thận xem xét ở chỗ lối vào, lập tức đi tới nói. Sự lo lắng trong giọng điệu của gã rất rõ ràng.
Diệp Mặc gật gật đầu, sau đó cao giọng nói:
- Các vị Tiên đế, trận pháp này thật ra ta có thể phá vỡ...
- Ngươi có thể phá vỡ cái trận pháp khóa trái này? Không cần phương pháp xử lý công kích thô bạo?
Vị Phong Đại Đế lập tức kinh ngạc hỏi.
- Ngươi không tin thì thôi, nếu như không phải là vì mọi người, thực sự ta còn chưa chắc muốn bỏ ra chút sức lực này. Ta không có bản lĩnh gì lắm, có thể một mình ra khỏi cái đại điện kia sao?
Diệp Mặc nhạt giọng nói, tựa như chuyện có phá trận pháp này hay không cũng chẳng sao cả.
- Ta tin, ngươi muốn phá vỡ như thế nào?
Vị Phong tiên đế trong nháy mắt liền phản ứng lại, trầm giọng nói. Trên người Diệp Mặc có quá nhiều bí mật, nếu như không phải là gã không cách nào bắt được đối phương, thì gã sớm đã đem Diệp Mặc đi nghiên cứu kỹ càng. Lúc này Diệp Mặc nói hắn có thể phá vỡ trận pháp này, Vị Phong tiên đế ngược lại cũng không kinh ngạc.
Không chỉ riêng Vị Phong tiên đế, ngay cả những tiên đế còn lại cũng đều vội vàng vây quanh. Tiên linh thảo trong Bí Cảnh Trát Khuê quan hệ đến sự phát triển sắp tới của đại đa số các môn phái. Nếu như Bí Cảnh Trát Khuê không cách nào mở ra, vậy đối với đại đa số tông môn mà nói, không phải là chuyện tốt.
- Phá vỡ trận pháp này đối với ta tiêu hao rất lớn, hơn nữa cần hai đến ba ngày. Nếu ta đã muốn mua tiên linh thảo ở đây, bỏ ra chút sức lực tiêu hao chút vật liệu tiên tài cao cấp cũng là chuyện nên làm. Nhưng ta cũng muốn có thể thu mua được tiên linh thảo cao cấp chất lượng càng tốt hơn, ta yêu cầu cũng không cao, nếu như ta trông thấy môn phái nào có tiên linh thảo mà ta ưng ý, ta phải có được quyền ưu tiên khi mua. Đương nhiên nếu như người khác ra giá cả cao hơn ta, thì thôi vậy.
Diệp Mặc nhìn cái trận pháp khóa trái này xong, tuy vẫn không thể lập tức phá vỡ, trong lòng lại có chút niềm tin. Lúc trước Y Y bởi vì lĩnh ngộ được Đạo Vận pháp tắc của bậc thang hư không do hắn thôi diễn, đã thôi diễn ra bậc thang hư không ra khỏi Địa U Hỏa Trì, mặt khác hắn cũng lĩnh ngộ được một vài thứ khác mà hắn vốn không biết từ trong bậc thang mà Y Y rời đi. Hắn tin rằng, chỉ cần cho hắn hai đến ba ngày, hắn có thể phá vỡ cái trận pháp khóa trái này.
Về phần đòi hỏi một số tiên tinh và tiên đan gì đó khác, Diệp Mặc căn bản là không thèm để ý đến. Tiên tinh hắn còn rất nhiều, tiên đan thì tự hắn có thể luyện chế. Chỉ có tiên linh thảo cấp chín mới là thứ bây giờ hắn cần nhất.
- Yêu cầu của ngươi ta có thể đồng ý. Nhưng ngươi phải đưa ra một số lượng nhất định, nếu như tiên linh thảo ngươi đều muốn mua hết...
Vị Phong tiên đế còn chưa nói hết lời. Diệp Mặc đã ngắt lời gã, nói:
- Ngươi sai rồi, quyền ưu tiên mua này, ta chỉ cần một gốc là được rồi.
- Một gốc?
Lời nói của Diệp Mặc khiến cho Tiên Đế cũng bắt đầu kinh ngạc, cho dù là Vị Phong tiên đế cũng không rõ Diệp Mặc có ý gì đây. Diệp Mặc ở đây chính là để thu mua tiên linh thảo cao cấp, bây giờ người người đều biết chuyện này, hiện tại quyền ưu tiên mua của hắn chỉ cần một gốc thôi, đây mới là điều cổ quái lớn nhất.
- Không sai, ta chỉ muốn được ưu tiên mua một gốc. Còn những cái còn lại, sẽ có người đưa đến quầy hàng của ta bán cho ta.
Diệp Mặc khẳng định nói.
Bí Cảnh Trát Khuê vạn năm mới mở ra một Bí Cảnh, hơn nữa thời gian mở ra cũng rất ngắn, chỉ có hai tháng. Bí Cảnh đó cực lớn, mỗi lần đều có tiên tài cao cấp xuất hiện.
Diệp Mặc sở dĩ muốn mua một gốc, chính là vì sợ lỡ như lại xuất hiện tiên linh vật cao cấp giống như Tiểu Băng Sâm.
Nếu quả thật có loại tiên linh vật này xuất hiện, hắn sẽ không chút do dự mua về. Đây là hắn suy nghĩ cho Tiểu Băng Sâm, Tiểu Băng Sâm bây giờ còn thiếu một cánh tay, nếu mà có được tiên linh vật cao cấp này, Tiểu Băng Sâm nói không chừng có thể hồi phục lại cánh tay của mình như xưa rồi.
...
Diệp Mặc bố trí trận pháp che đậy nghiên cứu trận pháp khóa trái của Bí Cảnh, mấy Tiên đế khác chỉ có thể lui ra phía sau. Hắn dùng 'Tam Sinh Quyết' thôi diễn trận pháp, đương nhiên sẽ không để cho người khác trông thấy. Hắn đúng là cảm ngộ được một chút gì đó từ bậc thanh hư không mà Y Y thánh nữ thôi diễn ra, hắn phát hiện những thứ này có thể làm cho hắn triển khai sự vật từ một góc độ khác.
Diệp Mặc vốn cho rằng mình cần thời gian tới hai ba ngày, lại không ngờ rằng chỉ sau một ngày, hắn đã hoàn toàn mở được cái trận pháp khóa trái này. Đồng thời cũng biết trình độ tiên trận của mình đã đột phá cấp bảy, đã thăng cấp đến cấp tám. Hơn nữa Diệp Mặc còn biết rất rõ trình độ tiên trận cấp tám của hắn, đối với trận pháp có lẽ là còn hiểu biết sâu sắc hơn so với một vài tông sư tiên trận cấp chín.
Truyền thừa trận pháp của hắn hoàn toàn là tự mình căn cứ vào trận pháp của người khác để thôi diễn ra, trong cái đại điện hư không kia, trình độ trận pháp của hắn lại có thêm một bước đột phá. Hình thành một cái hệ thống truyền thừa hoàn chỉnh, căn bản là không giống với tiên trận thông thường.
Phương thức bố trí trận pháp trong đại điện kia cho Diệp Mặc một cánh cổng hoàn toàn mới, khiến cho Diệp Mặc lĩnh ngộ được hàm nghĩa chân chính của trận pháp. Chính vì vậy, Diệp Mặc mới dám nói cần thời gian hai đến ba ngày, hắn có thể thôi diễn ra cái trận pháp khóa trái này.
Trên thực tế, Diệp Mặc cũng không có khoác lác, hắn chỉ dùng một ngày thời gian, đã hoàn toàn khai triển ra được cái trận pháp khóa trái này. Thần thức của Diệp Mặc quét vào, lập tức liền phát hiện cái Bí Cảnh này đúng là có hạn chế, từ Tiên vương trở lên căn bản là không cách nào đi vào.
Sau khi thôi diễn ra cái trận pháp khóa trái này xong, Diệp Mặc cũng không hề rời đi, mà không ngừng luyện chế ra một ít trận kỳ, đồng thời đem các loại trận kỳ này bố trí ra. Sau đó, hắn lại luyện chế ra mấy vạn miếng ngọc bài.
Chờ toàn bộ những cái này luyện chế hoàn tất, vừa hay thời gian ba ngày đã trôi qua.
- Sao rồi?
Diệp Mặc vừa mới mở ra trận pháp che đậy của mình, mấy Tiên đế đã vội vàng tới hỏi.
Diệp Mặc chỉ vào cánh cửa lớn của Bí Cảnh bị hắn mở ra nói:
- Ngươi xem.
- Ngươi thật sự phá được trận pháp khóa trái của Bí Cảnh?
Kỳ thật căn bản là không cần Diệp Mặc chỉ vào cánh cửa kia của Bí Cảnh, mấy Tiên đế đã nhìn thấy rất rõ ràng rồi. Bởi vì lúc này cánh cửa Bí Cảnh đã mở ra, thần thức quét vào giống như quét vào một cái động không đáy.
Bên trong Bí Cảnh tiên linh khí vô cùng nồng đậm đã tràn ra, như vậy hiển nhiên có nghĩa là trận pháp khóa trái ở cửa vào Bí Cảnh này đã bị phá đi.
Diệp Mặc có chút tiếc nuối nói:
- Cái trận pháp khóa trái kia đúng là ta đã phá đi, nhưng để mọi người có thể đi vào thì lại cần sau hai tháng nữa.
- Cái gì?
Nông Viêm tiên đế lập tức kinh ngạc hỏi:
- Hai tháng sau, vậy chẳng phải là Bí Cảnh đã đóng cửa sao?
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta nghĩ hai tháng sau, Bí Cảnh cũng đã đóng cửa, tiếp tục đi vào thì có lợi gì? Cho nên ta đã nghĩ ra một biện pháp tạm thời, chính là luyện chế một tấm ngọc bài phá trận, chỉ cần cầm ngọc bài này trong tay, là có thể tiến vào Bí Cảnh rồi.
Diệp Mặc nói xong, các Tiên Đế đều nhìn Diệp Mặc. Ở đây không có đồ ngốc, trận pháp đã phá đi, phải dùng ngọc bài để đi vào, cái này lừa được ai chứ? Không hiểu về trận pháp này, có thể luyện chế ra ngọc bài phá trận sao? Coi người khác là đồ ngốc sao?
Cho nên khi Diệp Mặc nói ra những lời này, mọi người liền biết hắn đúng là đã phá được cái trận pháp khóa trái này, hơn nữa không cần bất kỳ ngọc bài gì cũng có thể đi vào. Hiện tại hắn cố ý luyện chế ra một tấm ngọc bài, nghĩa là hắn muốn chiếm lợi ích rồi.
Vị Phong tiên đế cố nén lửa giận, lạnh lùng nói:
- Diệp Mặc, đã đồng ý với một điều kiện của ngươi rồi, bây giờ ngươi dùng ngọc bài vơ vét tài sản là có ý gì? Chẳng lẽ ở đây nhiều Tiên đế như vậy, chỉ mình ngươi thông minh?
Diệp Mặc nhướng mày, lập tức không hài lòng nói:
- Vị Phong tiên đế, lời này của ngươi là có ý gì? Ta vơ vét tài sản lúc nào hả? Ta khó khăn vất vả hết lòng hết sức phá trận cho mọi người, ngươi cảm ơn ta như vậy hả?
- Diệp tông chủ, ý của Vị Phong Đại Đế chính là ngươi không nên thông qua ngọc bài thu phí lợi ích.
Một Tiên đế sơ kỳ nói giúp Vị Phong tiên đế một câu.
Diệp Mặc cười lạnh một tiếng,
- Thực là bụng dạ tiểu nhân, ta nói giúp mọi người luyện chế ngọc bài, ta nói ngọc bài của ta phải thu phí lúc nào hả? Ý của ta là đưa những ngọc bài miễn phí cho ai muốn đi vào bên trong Bí Cảnh, Vị Phong tiên đế, ngươi lòng dạ hẹp hòi như thế, sao có thể trở thành Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên, thật sự là khiến ta nghĩ không ra ah.
- Ngươi...
Vị Phong tiên đế bị Diệp Mặc nói cho nghẹn lời, vô cùng tức giận. Nhưng gã lại đúng là không có cách nào phản bác, người ta luyện chế ra mấy vạn tấm ngọc bài miễn phí, một viên tiên tinh cũng không lấy, muốn tặng miễn phí. Nếu như đây là sự thực, thì chính là cho thấy mình lòng dạ hẹp hòi.
Nhưng gã cho rằng ở đây kẻ lòng dạ hẹp hòi nhất là Diệp Mặc, gã căn bản là không tin Diệp Mặc sẽ rộng rãi như vậy. Nhưng trước sau gã vẫn nghĩ không ra, tại sao Diệp Mặc phải làm như vậy. Cho dù là hắn vô cùng cần tiên linh thảo, cũng không đến nỗi trợ cấp thêm như vậy.
- Diệp tông chủ, ngươi thật sự là tặng ngọc bài miễn phí?
Tiên đế sơ kỳ mới vừa rồi nói giúp cho Vị Phong kia hỏi xác nhận lại một lần.
Diệp Mặc lập tức nổi giận đùng đùng nói:
- Bí Cảnh Trát Khuê vạn năm mới mở ra một lần, rất nhiều tông môn đều gửi gắm hy vọng vào đây. Ta chỉ làm một chút chuyện nhỏ không đáng kể mà thôi, ngươi không ngừng hỏi ta như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ thật sự còn muốn lợi dụng ngọc bài của ta để thu lợi ích? Nói cho ngươi biết, ta sẽ kiên quyết không đồng ý. Ngọc bài ta muốn tặng miễn phí, bất luận kẻ nào muốn thông qua chuyện này để vơ vét của cải cũng đừng mơ.
Diệp Mặc nói vô cùng quang minh lẫm liệt, một số Tiên đế không biết tính cách Diệp Mặc còn tưởng rằng Diệp Mặc thật sự là loại người này, hoặc là cho rằng Diệp Mặc bởi vì đắc tội quá nhiều người, cho nên thông qua biện pháp này để lấy lòng một số đế tông mà thôi. Chỉ có một vài tiên đế hiểu rõ tính cách Diệp Mặc mới cảm thấy trong chuyện này khẳng định là có vấn đề, nhưng rốt cục là có vấn đề gì, lại chẳng ai nghĩ ra được.