THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

"Xôn xao", toàn bộ không khí hội đấu giá đều bị đốt lên, người này cũng thật có tiền. Đương nhiên đây không phải chủ yếu, chủ yếu người này chẳng những có tiền, còn không sợ chết, không thèm để ý mặt mũi Hạ tiền bối.

Hạ Trọng Viêm mỗi lần thêm một trăm ngàn, mọi người đã rất khâm phục khí phách của y rồi, 'Đoán khí đường' vốn là có tiền, cái này cũng không là cái gì, người kia ở phòng 392 không ngờ trực tiếp tăng giá lên một triệu.

Lúc này cho dù là đồ ngốc, cũng biết Hạ Trọng Viêm mỗi lần thêm một trăm ngàn còn có một tiếng hừ lạnh kia, hoàn toàn đã chọc giận tên rậm râu ở phòng 392, cho nên hắn mới một lần tăng giá lên một triệu. Việc này chẳng những là không nể mặt Hạ Trọng Viêm, còn trực tiếp cho một cái tát lên mặt.

Cho dù biết rõ kết cục của người ngồi phòng 392 không được tốt lắm, nhưng mọi người ở đây vẫn khâm phục sự quyết đoán và dũng khí của hắn.

- Hay, hay, hay... Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, cũng đừng làm cho lão phu thất vọng...

Sắc mặt Hạ Trọng Viêm xanh mét, một chưởng vỗ vào trên mặt bàn, trên bàn trà rắn chắc lộ ra một dấu bàn tay.

Diệp Mặc thật giống như không biết hắn đã đắc tội với rất nhiều người, sau khi trả tiền liền đóng gói 'Canh thiết tinh' to bằng chậu rửa mặt lại, trong lòng thật sự là rất vui mừng.

Mục Tiểu Vận gắt gao nắm lấy tay Diệp Mặc, tuy rằng cô có thể cảm giác được rất nhiều người ở nơi này bất mãn đối với chồng cô, nhưng cô cũng không quá lo lắng, chồng cô luôn là người có bản lĩnh đấy.

Mà ngay cả Mộng Lam người vẫn lợi dụng Diệp Mặc cũng không biết xấu hổ tiếp tục nói những lời được xem là khí phách, nếu Diệp Mặc như vậy vẫn chưa tính là có khí phách, thì không có người nào là có khí phách hết. Một nhân vật có tiền như vậy, liền chết như vậy, thật sự là thật đáng tiếc. Tuy rằng đáng tiếc, Mộng Lam cũng là biết người này chắc chắn chết không thể nghi ngờ gì nữa. Không thể không để Diệp Mặc mang đến lợi nhuận cho nàng, cô lập tức liền quên chuyện này.

Trong căn phòng không có đánh số, cô gái áo tím lại cau mày nhìn hồi lâu, cô dường như phải nhìn ra được điều gì từ căn phòng đơn giản mà Diệp Mặc đang ở trong đó.

Lúc này thiếu nữ áo xanh lại đi tới bên người cô nói:

- Tiểu thư kẻ muốn chết trong phòng 92 là một tên rậm râu, còn có một người con gái có chút tang thương.

- Quả nhiên là hắn.

Cô gái áo tím gật gật đầu, cô đương nhiên biết tên rậm râu này đã đổi một ngàn khối vàng ra mười triệu tiền vàng ở 'ngân hàng Thần Thương', hiện tại hắn mới dùng hơn một triệu, với hắn mà nói, hắn bây giờ tiền còn rất nhiều.

Sản phẩm bán đấu giá tiếp theo, Diệp Mặc lại ra tay mua mấy gốc linh thảo. Còn có mấy khối khoáng thạch. Chỉ cần Diệp Mặc ra tay báo giá đến mức nhất định về sau, trên cơ bản không ai đấu giá tiếp. Bởi vì người ở chỗ này đều biết kẻ ở phòng 392 là một người điên. Chỉ cần nhìn trúng thứ gì đó, quy tắc ngầm với hắn mà nói đều không thèm để ý. Hơn nữa người kia lập tức sẽ phải chết, cũng không có ai đi so đo với hắn.

Kỳ thật Diệp Mặc trong lòng mình rất rõ, hắn cũng không phải không hề kiêng kỵ, bình thường không phải đồ vật đặc biệt quan trọng, hắn cũng không muốn tranh đoạt với một số môn phái nổi tiếng. Nếu không phải 'Địa linh quả' và 'Canh thiết tinh' đối với hắn thật sự là quá quan trọng, hắn cũng không nhất định đi tranh đoạt. Tuy rằng hắn nắm chắc chạy trốn được. Hơn nữa cũng khá dễ dàng, nhưng dù sao mới đến Hàng Thủy thành, hơn nữa nơi này cao thủ thật sự là nhiều lắm. Vạn nhất xảy ra chuyện gì, một mình hắn vẫn có thể xoay sở, nhưng Mục Tiểu Vận có thể gặp nguy hiểm.

- Sản phẩm cuối cùng cần bán chính là năm tổ 'Khí cơ thạch'... Mỗi một tổ hai quả, năm trăm ngàn tiền vàng một tổ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười ngàn tiền vàng...

Ở thời điểm Mộng Lam lời còn chưa nói ra, Diệp Mặc đã dùng thần thức nhìn thấy linh thạch, không ngờ là năm tổ linh thạch. Diệp Mặc trong lòng lại mừng rỡ, lần này tới hội đấu giá thật đúng là không uổng công. Tuy nhiên từ báo giá mà nói. Người trong Ẩn môn cũng biết tầm quan trọng của Linh thạch.

Đối với Diệp Mặc mà nói tốt nhất là lấy về toàn bộ năm tổ 'Khí cơ thạch', nhưng hắn cũng biết lần này hẳn là là không thể nào. Bất kể là dựa vào tiền vàng hay là thực lực mà nói, hắn vẫn không phải là đối thủ của các môn phái hạng nhất. Một khi để cho nhiều người tức giận, hắn đã có thể xong đời rồi.

Tổ 1 'Khí cơ thạch' bị 'Thái Ất Môn' mua đi với giá một triệu ba trăm ngàn tiền vàng, tổ 2 'Khí cơ thạch' bị 'Từ Hàng Tĩnh Trai' mua đi cũng với giá một triệu ba trăm ngàn, đối tượng mua tổ 3 'Khí cơ thạch' là 'Côn Càn phái" giá vẫn là một triệu ba trăm ngàn tiền vàng.

Đối với ba tổ này, Diệp Mặc cũng không có động thủ, tuy rằng trong lòng của hắn rất không thoải mái. Nhưng hắn chỉ có thể nhịn. Hiện trường có người thậm chí nhìn nhìn Diệp Mặc bên này, đều đang nghĩ tên không biết trời cao đất rộng sao lần này không ra tay, chẳng lẽ hắn hết tiền sao? nguồn TruyenFull.vn

Tổ 4 'Khí cơ thạch' vừa đưa ra. 'Song tử kiếm môn' liền báo ra giá một triệu ba trăm ngàn, Diệp Mặc nghĩ cũng không nghĩ liền bỏ thêm một trăm ngàn. Đối với các môn phái hắn đã đắc tội, Diệp Mặc không ngại đắc tội thêm một chút.

Kỳ Kỳ Xung tức giận đến sôi lên, đây rõ ràng là người ta không quen nhìn chính mình, chính là muốn đối nghịch cùng Kỳ Kỳ Xung.

- Một triệu tám trăm ngàn.

Kỳ Kỳ Xung biết tầm quan trọng của 'Khí cơ thạch', đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha, một triệu tám trăm ngàn đã là số tiền không ít rồi, nếu lần này y không thể lấy 'Khí cơ thạch" trở về thì sẽ rất khó chịu.

- Hai triệu tiền vàng.

Diệp Mặc không chút nào chú ý đem giá cả đẩy tới hai triệu.

- Thiếu chủ, tiền vàng của chúng ta hiện tại chỉ có hai triệu, không có cách nào thêm nữa rồi.

Người con gái bên cạnh Kỳ Kỳ Xung không thể không nhắc nhở một tiếng.

Kỳ Kỳ Xung sắc mặt xanh mét nói:

- Được, để cho hắn mua đi, ta xem hắn có thể chịu được bao lâu.

Dường như biết cái tên điên ở phòng 392 một khi đã ra tay, tuyệt đối sẽ không không tay trở về. Mặc dù có người thử đem giá tăng tới hai triệu hai trăm ngàn tiền vàng, nhưng Diệp Mặc lập tức liền thêm tới hai triệu ba trăm ngàn tiền vàng.

Tác phong không chút lựa chọn của Diệp Mặc, khiến người muốn tiếp tục tăng giá phải bỏ ý niệm trong đầu.

Tổ 5 'Khí cơ thạch' cũng là một tổ 'Khí cơ thạch" cuối cùng vừa được đem ra, 'Thục Sơn Kiếm Tông' liền báo giá một triệu năm trăm ngàn tiền vàng. Đang lúc Diệp Mặc còn đang suy nghĩ có nên báo giá hay không, Kỳ Kỳ Xung lại không kìm nổi báo ra giá hai triệu.

Diệp Mặc trong lòng mừng rỡ, theo Kỳ Kỳ Xung dẫn đầu tăng giá, vẫn tốt hơn so với 'Thục Sơn Kiếm Tông' tăng giá. Diệp Mặc dường như không đợi 'Thục Sơn Kiếm Tông' lại báo giá, hắn liền trực tiếp đem giá tăng lên tới hai triệu năm trăm ngàn.

Tiền vàng trong tay hắn căn bản cũng không dùng vào bất kỳ chỗ nào, có thể dùng tiền vàng mua được linh thạch, hắn tuyệt đối sẽ không keo kiệt.

Không có bất kỳ sự bất ngờ nào, Diệp Mặc bỏ ra hai triệu năm trăm ngàn để lấy về một tổ 'Khí cơ thạch'. Tuy rằng tất cả mọi người đều biết kết cục cuối cùng của người kia, mấy thứ này vẫn là được đưa ra ngoài, nhưng kết quả này lại không có bất kỳ người nào có thể nghĩ đến. Bởi vì 'Khí cơ thạch' quý báu chỉ cần là người tu luyện cổ võ đều biết, ngay cả tam đại ẩn môn cũng không muốn ăn mảnh, huống chi Diệp Mặc một kẻ tu luyện lỗ mãng không gốc không rễ như vậy?

Hơn mấy triệu tiền vàng đối với người khác mà nói là rất khó có, nhưng đối với tam đại ẩn môn và một số môn phái hạng nhất mà nói, cũng không phải chuyện khó. Bọn họ sở dĩ không có tranh nhau 'Khí cơ thạch', đó là vì mấy thứ này tuy rằng rất quý báu, nhưng cũng không quý đến nỗi khiến mấy đại môn phái đấu đá nhau.

Không cần nói là môn phái hạng nhất, chính là một số môn phái bậc hai, xuất ra hơn mấy triệu tiền cũng là có thể đấy. Nhưng đối với 'Khí cơ thạch', vật này là thứ môn phái hạng nhất và môn phái cấp một cần, chỉ cần không phải đồ ngốc, không người nào nguyện ý đi đắc tội đầu sỏ này. Chỉ có thằng ngốc Diệp Mặc này mới liều lĩnh muốn lấy mấy thứ đó về.

'Song tử kiếm môn' lần này đã mang đến hơn ba triệu tiền vàng, lẽ ra có thể mua được một tổ 'Khí cơ thạch' rồi, nhưng thật không ngờ Diệp Mặc đã đánh vỡ kế hoạch của Kỳ Kỳ Xung. Sau khi Kỳ Kỳ Xung mua một đồ vật với giá một triệu, phát hiện tài lực của y không ngờ cạnh tranh không nổi với cái tên thổ dân quê mùa kia, điều này làm cho y cực kỳ buồn bực.

Hội đấu giá vừa kết thúc, Diệp Mặc lập tức dẫn Mục Tiểu Vận rời khỏi hội trường, hướng ngoài thành mà đi.

Người của hơn mười bang hội lập tức đã nhìn chằm chằm Diệp Mặc, nhưng là vì đã có hai môn phái là 'Song tử kiếm môn' và 'Đoán khí đường' đi theo, người khác dù là muốn đi theo sau phát tài, cũng không dám đi. Nói đùa gì vậy, hai môn phái này đều là ẩn môn nhất đẳng, hơn nữa theo sau còn có bốn người, trong bốn người này một gã Tiên Thiên, một gã nửa bước Tiên Thiên, còn có một gã đỉnh cao Địa cấp, hơn nữa còn có một tên đỉnh cao Huyền cấp. Loại thật lực này, người khác đi lên chẳng lẽ là muốn đi tìm chết à.

Hơn nữa Diệp Mặc đắc tội hai môn phái này, những thứ tốt trên người hắn sẽ bị này hai nhà này chia nhau, cũng là một loại quy tắc ngầm, không ai nói gì. Nơi này nói chuyện chính là thực lực, tuy rằng Diệp Mặc là một con dê béo, nhưng vì một con dê béo đắc tội 'Song tử kiếm môn' và 'Đoán khí đường", ngay cả tam đại ẩn môn hạng nhất cũng sẽ không dính vào.

Mặc dù biết Diệp Mặc xong đời, nhưng rất nhiều người vẫn lắc đầu một cái. Thật sự là đáng tiếc, bọn họ đáng tiếc không phải cái mạng của Diệp Mặc, mà là số tiền trên người hắn.

Vân Tử Y nhìn Diệp Mặc và Mục Tiểu Vận đi xa cũng lắc lắc đầu, đội hình theo dõi hai người mới chỉ có chừng ba mươi tên, nếu bọn họ còn có thể chạy thoát, đó mới là việc lạ. Tên râu rậm này làm chuyện như vậy, còn dám ra khỏi thành vào lúc này, nàng không thể không bội phục dũng khí của hắn, đây quả thực không khác gì muốn chết. Tuy rằng hắn dù không ra khỏi thành, cũng không có kết cục tốt, nhưng ở trong thành, các môn phái khác hành động sẽ e dè một chút.

- Diệp Lang, hình như có mấy người đang theo dõi chúng ta.

Mục Tiểu Vận đã nhìn ra có người đang theo dõi bọn họ, có thể thấy được bốn người theo dõi Diệp Mặc căn bản chính là không kiêng nể gì.

Diệp Mặc khẽ mỉm cười nói:

- Cho nên chúng ta phải ra khỏi thành để đi phát tài, và sau khi phát xong tài sẽ trở về.

Nhìn Diệp Mặc và Mục Tiểu Vận vội vàng lên xe ngựa ra khỏi thành, về sau càng chạy càng nhanh, cuối cùng thậm chí càng đi càng hẻo lánh. Kỳ Kỳ Xung cười lạnh ra tiếng, y nhìn thoáng qua Hạ Trọng Viêm bên cạnh nói:

- Hạ tiền bối, thật sự là không ngờ người kia muốn tìm cái chết, chẳng những dám ra khỏi thành, còn càng đi càng đến nơi hẻo lánh, hắn đang tìm kiếm nơi chôn thân.

Hạ Trọng Viêm lạnh lùng cười, y là một trong những Phó đường chủ của 'Đoán khí đường', tuy rằng tu vi của y kém cỏi nhất ở trong bốn gã Đường chủ, nhưng trình độ luyện khí của y là cao nhất. Cho nên cho dù là môn chủ của tam đại ẩn môn nhìn thấy y, cũng sẽ kêu một câu đạo hữu.

Hôm nay y đường đường là Hạ đường chủ của 'Đoán khí đường' lại bị một tên không biết cái gọi là ngu ngốc dầy xéo mặt mũi, nếu y không tự tay chặt người kia, y thật sự là nuốt không trôi cục tức này.

Bình luận

Truyện đang đọc