BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

"Vậy được thôi, các anh tự chú ý an toàn", Lacey gật đầu, ông ta cũng không muốn đi cùng, thật sự quá khó đi, ông ta cũng không muốn phải chịu khổ như vậy.

Sau đó, một hàng bốn người Trần Triệu Dương đi tới khu vực khai thác, vừa mới bắt đầu, bọn họ đều tràn đây hưng phấn, nhưng mà, khi đã đào rất lâu, cũng chẳng đào được cái gì, sự hăng hái kia cũng đã phai nhạt.

Trần Triệu Dương cũng không vội vàng ra tay, tuy rằng anh cũng phát hiện ra một ít kim cương, nhưng mà những viên kim cương đó quá nhỏ, anh hoàn toàn không thèm để vào mắt.

"Hay là chúng ta đi ra đằng trước đi, chỗ này đã bị người ta sàng lọc không biết bao nhiêu lần từ lâu rồi, có thể đào được kim cương mới lạ đấy", Trần Triệu Dương. biết rõ, nếu là mỏ kim cương, nhất định sẽ không cẵn cỗi như vậy, cho nên anh mới an ủi các cô như vậy.

"Cũng đúng nhỉ, đi nào, đi ra đằng trước xem", nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, hai mắt ba cô gái tỏa sáng, tinh thần khôi phục lại một chút, chạy về phía trước.

Bọn họ nhanh chóng đi tới nơi khá ít người, đây là một sườn núi nhỏ, ngoại trừ mấy người Trần Triệu Dương ra, cũng chỉ có một thanh niên người da trắng đang đào kim cương.

Chẳng qua, sau khi người da trắng kia nhìn thấy mấy người Trần Triệu Dương đến đây, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác, im lặng không tiếng động dịch sang bên cạnh.

"Chúng ta đào ở đây thôi", Trần Triệu Dương không thể để cho vợ mình tay không mà về được, anh đã nhìn thấy một viên kim cương vàng khá to ở ngay tầng ngoài của lớp đất, chỉ cần đào một lát là có thể đào ra được.

Lúc này anh kéo Nam Cung Yến đến chỗ kia, ra hiệu cho cô đào ở chỗ này.

"Chúng ta bắt đầu đi, nhìn xem ai đào ra được viên kim cương đầu tiên trước nào”, Julia nhìn thấy Nam Cung Yến được Trần Triệu Dương kéo đi, trong lòng nhất thời hơi ghen, lúc này có chút khiêu khích nói.

"Khó mà làm vậy được, không chỉ xem ai đào được đầu tiên, còn phải xem ai đào được viên kim cương to hơn", Nam Cung Yến thân là tổng giám đốc, làm sao. không nghe ra trong lời nói của.Julia có ý nghĩa gì, lúc này hai người lập tức nhằm vào nhau.

Iris không tham gia vào việc tranh giành của hai người, mà cực kỳ khiêm tốn bắt đầu đào.

Tuy rằng Trần Triệu Dương dẫn Nam Cung Yến đến gần chỗ kim cương, nhưng cũng không dám nói thẳng cho cô biết trong lòng đất có kim cương, chỉ có thể để cho cô tự đào một mảnh nhỏ, miễn là cô không di chuyển đi chỗ khác, nhất định có thể đào được.

"Tôi đào được rồi", ngay khi hai người Nam Cung Yến và Julia đang dốc hết sức lực, muốn làm người đầu tiên đào được kim cương, một giọng nói vui mừng ngạc nhiên vang lên.

Lúc này tất cả bọn họ đều nhìn sang, thấy Iris móc. từ dưới đất lên một thứ đen như mực, sau đó cô ấy nhanh chóng gạt bỏ hết đất trên đó, lộ ra một viên kim cương to bằng hạt đậu đỏ.

"Oa, mau cho tôi xem với", Julia nhanh chóng chạy đến, vươn tay đòi cầm.

Iris hơi sững sờ, sau đó đưa cho cô ta.

Trong lòng.Julia cảm thấy vui mừng, có điều cô ta cũng không vội, mà chỉ nhận lấy viên kim cương này, quan sát tỉ mỉ.

"Viên này...viên này ít nhất cũng phải hai ca-ra đấy", 4ulia nhìn kích thước viên kim cương trong tay, không kiềm lòng được kêu lên kinh ngạc.

"Tôi xem chút nào..., Nam Cung Yến cũng không kiềm chế được tò mò trong lòng, đến gần.

"Chẳng qua, không phải kim cương đều sáng lấp lánh sao? Tại sao viên kim cương của tôi nhìn qua lại khó coi như vậy?", Iris đã vượt qua nhiệt tình hưng phấn vừa nấy, nghỉ ngờ nói.

"Đó là vì đây là một viên kim cương thô, chưa trải qua bất kỳ gia công nào, những kim cương thật sự được đưa ra tiêu thụ còn phải trải qua một loạt quá trình hàn cắt, đánh bóng vân vân, rồi mới có thể đưa ra thị trường tiêu thụ được".

dulia mở miệng giải thích, dù sao cô ta cũng là nhà thiết kế châu báu, vẫn có thể trả lời vấn đề như vậy một cách vô cùng dễ dàng.

Bình luận

Truyện đang đọc