BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Trần Triệu Dương điên cuồng lưu chuyển năng lượng trong cơ thể, mà lúc này, một đám mây tím từ phía đông cũng bay đến.

Cỏ Long Khê ở trong cơ thể, mây tím bao phủ bên ngoài cơ thể, dưới hai tầng luyện hoá, thân thể Trần Triệu Dương giống như một khối thép cứng rắn, không ngừng tôi luyện, đánh nát. Cuối cùng, một tia tạp chất màu đen theo làn da của Trần Triệu Dương chảy ra bên ngoài.

Giống như quá trình luyện thép, phải chịu không ít thống khổ, cơ thể Trần Triệu Dương bị nhấn chìm trong nước sôi lửa bỏng. Toàn thân như muốn bốc cháy, loại đau đớn này, Trần Triệu Dương chưa từng gặp qua, đau đớn vô hạn khiến cho toàn thân anh như muốn vỡ nát.

Trần Triệu Dương dựa vào ý chí cuối cùng khống chế luồng khí trong cơ thể, dẫn dắt nó không ngừng lưu chuyển. 

Thời gian trôi qua, quần áo trên người Trần Triệu Dương đã bị máu tươi thẩm thấu hoà lẫn cùng tạp chất màu đen.

Sức nóng từ bề mặt cơ thể Trần Triệu Dương làm hơi ẩm trên quần áo bốc hơi, giờ đây, quần áo bên ngoài của anh giống như bị bao phủ bởi một lớp bùn màu máu. Khi nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng cao, lớp bùn này bắt đầu đông lại.

Thời gian lại chậm rãi trôi qua, rất nhanh đã đến giữa trưa, cách địa điểm Trần Triệu Dương tu luyện không xa xuất hiện một đám người, xem bộ dạng này có lẽ là người tới leo núi.

"Yên Toa, nơi này thì có cái gì đẹp, chúng ta không nên tới đây", trong đám người, một thanh niên cao lớn, dáng vẻ anh tuấn khẽ hỏi cô gái xinh đẹp nhất trong hai cô gái.

"Thực ra tôi đến nơi này là để tìm một loại thảo dược. Sức khoẻ của ông nội tôi vốn không tốt, tôi lại nghe nói ngọn núi này có một số thảo dược thích hợp cho người già cho nên mới tới đây", người con gái tên Yên Toa mở miệng giải thích.

"Thì ra là lý do này, vừa hay người đàn ông mà tôi dẫn theo có chút kiến thức về thảo dược, nói không chừng còn có thể giúp ích cho cô ít nhiều", người đàn ông hai mắt sáng ngời, lấy lòng nói. 

"Được, cảm ơn", nghe được lời nói của anh ta, "Yên Toa khẽ mỉm cười, tiếp nhận ý tốt.

"Lí Hạ, Yên Toa, bên kia phong cảnh thật đẹp, chúng ta qua đó xem một chút đi", đúng lúc này, một cô gái chỉ về hướng của Trần Triệu Dương nói.

"Đi", sau đó, một nhóm năm người đi về phía vách đá.

"Mọi người nhìn xem, tại sao nơi này lại có một bức tượng? Nó còn dính bùn đất", khi nhóm người đi đến vách núi chỗ Trần Triệu Dương, một cô gái bỗng nhiên vui vẻ chỉ về phía trước kêu lên, rồi sau đó nhanh chóng chạy tới.

"Quân Quân, đừng chạy lung tung, sẽ rất nguy hiểm", Chu Yên Toa nhìn bạn tốt của mình đi trước, nhanh chóng chạy theo nhắc nhở rồi cũng đi theo cô ấy.

Vệ sĩ của Chu Yên Toa vội vàng đuổi kịp, Lí Hạ và vệ sĩ của anh ta cũng theo sau.

"Thật đúng là một bức tượng, kỳ quái, ai lại làm một bức tượng ở nơi không người như thế này?”, khi nhìn thấy bức tượng, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

"Mấu chốt chính là bức tượng này được làm rất chân thực, còn là hình dáng của một người hiện đại nữa", Chu Yên Toa trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, chậm rãi tiến lại gần.

"Cô chủ, cẩn thận", vệ sĩ nhanh chóng đứng chăn trước mặt Chu Yên Toa, bảo vệ cô ta ở phía sau.

"Yên tâm, đó chỉ là một bức tượng, còn có thể xảy ra chuyện gì chứ", Chu Yên Toa lãnh đạm nói.

Bình luận

Truyện đang đọc