BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Khi nhìn thấy điều này, Nam Cung Yến không khỏi ngạc nhiên, không ngờ ông chủ béo này lại có tài thao lược như vậy, quả thực rất giỏi.

“Cậu đã hứa đưa sách cho tôi. Đó là lời hứa mà cậu cần phải thực hiện. Về việc làm sao tôi biết được cơ quan của cửa tiệm, đây là một bí mật”, Trần Triệu Dương nhìn anh ta cười híp mắt nói.

Trần Triệu Dương không ngờ rằng khi đến tiệm sách cùng Nam Cung Yến, lại phát hiện ra một người tài năng như vậy.

Nếu anh đoán không sai thì tên béo này hẳn là con cháu nhà họ Mặc, nếu không, người bình thường sẽ không thể thành thục thuật cơ quan phức tạp như vậy được.

Điều này khiến Trần Triệu Dương có chút tò mò về ông chủ béo này, anh ta là người rất thú vị.

“Bí mật sao? Thật sự không thể nói cho tôi biết được à?”, ông chủ béo nghe thấy lời nói của Trần Triệu Dương thì trong lòng chợt khó chiu, giận dữ nói.

“Đã là chuyện bí mật, làm sao tôi có thể tùy tiện nói cho cậu biết được? Được rồi, chúng tôi phải đi chọn sách rồi. Cậu nên ra ngoài xem cửa tiệm đi”, đương nhiên là Trần Triệu Dương không thể nói cho anh ta biết răng mình đã nhìn thấy nó bằng mắt xuyên thấu rồi.

“Vợ à, em muốn tìm loại sách gì vậy Triệu Dương vừa nhìn Nam Cung Yến vừa hỏi.

“Em có thể tự tìm", khi nghe thấy những lời của Trần Triệu Dương, khuôn mặt của Nam Cung Yến chợt đỏ bừng lên, sau đó cô nhanh chóng vào một căn phòng và bắt đầu tìm kiếm sách.

Làm sao cô có thể nói với Trần Triệu Dương là vulia đã giới thiệu một vài cuốn sách cho cô, đều là loại sách nói về cách trở thành một người phụ nữ thực sự và làm thế nào để vợ chồng có thể hòa hợp chứ?

Nếu Trần Triệu Dương biết chuyện, anh sẽ không ngừng cười nhạo cô mất.

Trần Triệu Dương có chút bất lực, anh muốn giúp cô tìm nhanh hơn, nhưng không ngờ cô lại không cảm kích, thôi sao cũng được, cứ theo ý cô vậy.

Anh bèn dạo xem một lượt, anh muốn xem thử sách của ông chủ béo này sưu tầm có những thứ hay ho gì.

Trần Triệu Dương tìm sách, tất nhiên không thể giống như Nam Cung Yến xem từng chỉ tiết được, anh trực tiếp dùng mắt xuyên thấu nhìn về phía giá sách.

Nhìn thấy Trần Triệu Dương phớt lờ mình, ông chủ béo cũng không dám quấy rầy người ta, cứ đợi ở bên ngoài, dù sao thì anh ta cũng hạ quyết tâm để có được câu trả lời mà mình mong muốn từ đối phương.

“Đừng đi theo em đấy”, Nam Cung Yến đột nhiên cảm thấy không được tự nhiên khi nhìn Trần Triệu Dương cứ luôn ở bên cạnh.

“Hả... Vậy thì anh đi sang các phòng khác xem thử đây”, Trần Triệu Dương không ngờ Nam Cung Yến lại đuổi mình đi, điều này khiến anh cảm thấy có chút kỳ lạ.

Chắc không phải cô đang chọn loại sách "nhiều sắc thái" đó chứ?

Nghĩ đến đây, trong lòng của anh đột nhiên nóng rực lên, sau đó anh bước ra ngoài với vẻ mặt đã nhìn thấu tâm tư của cô.

Nhìn thấy Trần Triệu Dương đã đi ra, Nam Cung "Yến thở phào nhẹ nhõm, sau đó bắt đầu tìm kiếm.

“Vợ à, nghe anh nói này, sách được đặt trong mỗi phòng đều cùng loại. Muốn tìm sách nào thì tìm loại trước nha”, mặc dù Trần Triệu Dương đã ra khỏi phòng, nhưng anh vẫn cảm thấy mình nên nhắc nhở vợ mình một chút, không khéo để cô lại lục lọi một cách vu vơ như vậy thì biết khi nào mới tìm thấy.

Bình luận

Truyện đang đọc