BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt Trần Triệu Dương và Yati đang ở trong máy bay đồng thời co rụt lại, cô ta quay đầu nhìn về phía anh.

“Bazell"

Hai người đồng thanh nói, ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng.

Chẳng qua Trần Triệu Dương không phải lo lắng cho. bản thân mà là lo lắng cho nhóm hành khách ở bên ngoài. Ở loại địa phương này, cho dù là anh muốn mang họ toàn vẹn rời đi chỉ sợ cũng phải nhìn thái độ của người ta.

Trần Triệu Dương không nghĩ tới việc thế này lại có thể kinh động đến Bazel, một trong những thế lực cầm quyền tại thị trấn Aiwa. Nếu Bazel thật sự nhúng tay vào. chỉ sợ mọi chuyện không dễ làm.

“Nếu Bazel đã xuất hiện thì đây không còn là chuyện chúng ta có thể khống chế nữa. Tháo xích sắt của tôi ra đi”, Trần Triệu Dương mở miệng nói với Yati trước.

“Được”, đối mặt với thế lực mạnh mẽ của Bazel, Yati cũng không dám nói thêm gì. Lúc trước người cô ta liên lạc thật ra chính là thuộc hạ của Bazel, nhưng cô ta không hề nghĩ muốn quấy rầy đến Bazel, ai ngờ cuối cùng vẫn động vào ông ta.

"Yati cởi bỏ xích sắt trên người Trần Triệu Dương,  đồng thời ném thẳng điều khiển từ xa xuống đất.

“Cô...

Trần Triệu Dương trợn tròn mắt nhìn động tác của cô ta, chỉ trong nháy mắt anh đã hiểu mình bị Yati chơi một khúc không thành kế rồi. Thật nực cười khi anh thật sự bị lừa, còn náo loạn sự tình đến mức này.

“Thật ra điều khiển từ xa của bom không phải cái trong tay tôi, nhưng thật sự ở trên người tôi. Cho nên dù †ôi không dùng phương pháp này thì anh cũng chẳng thể. kiểm soát cục diện trong tay được”, Yati nhìn sắc mặt Trần Triệu Dương liền biết anh nghĩ cái gì, cười lạnh nói.

“Ở trên người cô? Ồ, tôi biết rồi", Trân Triệu Dương dùng đôi mắt xuyên thấu quét một lượt các bộ phận trong cơ thể Yati, cuối cùng ánh mắt dừng ở trái tim cô †a, đồng tử anh đột nhiên co rụt lại.

Anh không nghĩ đến Yati có thể độc ác với chính mình như vậy, ngay cạnh trái tim của cô ta có một thiết bị điện tử. Dựa vào kinh nghiệm, Trần Triệu Dương biết đây chỉ sợ là một thiết bị điều khiển từ xa điều khiển bằng nhịp đập của trái tim, chỉ cần tim của Yati ngừng đập thì cả chiếc máy bay này sẽ lập tức nổ tung.

“Đồ lưu manh, anh nhìn đi đâu vậy? Có tin tôi móc mắt anh ra không hả?”, Yati thấy ánh mắt Trần Triệu Dương cứ nhìn chằm chằm vào ngực mình thì cả mặt đỏ lên, sau đó lạnh lùng nhìn anh nói.

“Cô thật sự cho rằng tôi sẽ hứng thú với một kẻ tàn hoa bại liễu như cô hả? Cô nói điều khiển hẳn là dùng nhịp tim của cô để điều khiển chứ gì. Một khi trái tim của cô ngừng đập thì quả bom kia sẽ không có dấu hiệu gì mà phát nổ”.

Trần Triệu Dương cười lạnh, không nói được một câu tốt đẹp nào với Yati.

“Anh... Làm sao anh đoán được?”, nghe Trần Triệu ói, sắc mặt Yati nháy mắt thay đổi. Đây là thứ chuẩn bị cho lần hành động này, ai mà ngờ anh lại đoán trúng chứ.

“Hừ, vì sao tôi phải nói cho cô biết? Đi thôi, cô không thực sự cho là Bazel dễ đối phó đấy chứ?”, Trần Triệu Dương khinh bỉ cười, dẫn đầu đi ra ngoài.

"Yati nhìn theo bóng lưng Trần Triệu Dương rời đi, trong mắt dần lộ ra sát ý đáng sợ.

Vốn dĩ lần này hành động vô cùng thuận lợi, tự nhiên giữa đường lại xuất hiện một tên khốn kiếp biến mọi thứ thành thế này.

“Hai vị náo loạn đến tận địa bàn của tôi hình như có chút không hợp quy củ?”

Bình luận

Truyện đang đọc