MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Binh bộ thị lang vô cùng đau đớn: "Ai, bỏ lỡ rồi, ngày mai ta nhất định sẽ đến sớm!"

Phúc Lộc Hiên khác với những tửu lâu khác, đây là sản nghiệp của Dung thế tử và tứ đại thân vương, cho nên đại nhân nhận được thư mời, một phần là tò mò, một phần là cho tứ đại thân vương mặt mũi, người tới rất nhiều.

Đương nhiên cũng có người không đến, tỷ như vị Binh bộ thị lang này.

Ngay từ đầu quyết định không đến, hắn nghĩ: Chẳng qua chỉ một tửu lâu mà thôi, có thể làm được trò trống gì?

Hiện tại hắn rất hối hận, cực kỳ hối hận!

Mì và các món chính còn lại đã ăn ngon như thế, những món đã bị cướp sạch còn ngon tới mức nào chứ?

Ngày mai hắn nhất định phải đến!

Một lát sau, Trương thừa tướng chậm rãi đứng lên đi về phía cửa.

Cơm nước no nê, ngay cả người chạy tới sau cũng đã ăn no, lúc này cũng sắp giới nghiêm, bọn họ đều nên rời di.

Cửa ra vào của mỗi lầu đều có một cái quầy, trang bị một quản sự và một thu ngân.

Lúc này bên cạnh quầy, rất nhiều người vây quanh hỏi chuyện đặt bàn.

Trong đó có một người cùng bọn họ nổi lên chút xung đột.

Trương thừa tướng lập tức chống bụng, bước nhanh về phía trước, chờ xem trò hay của Phúc Lộc Hiên.

"Tại sao lại hết chỗ rồi? Mới bao lâu đâu, mỗi ngày nhiều vị trí như vậy tại sao lại không có chỗ?"

Quản sự vẻ mặt áy náy, nhưng vẫn nói: "Quả thật đã đăng ký đây rồi."

Quan chức kia vươn tay: "Cho ta xem danh sách, có phải thật sự không có chỗ cho ta hay không!"

Người này đã có chút tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-124.html.]

Quản sự: "Xin lỗi khách nhân, danh sách là thông tin nội bộ của Phúc Lộc Hiên, không thể tiết lộ."

Quan viên hôm nay tới chậm, không thấy cái gọi là "Thiên Thượng Nhân Gian Thần Tiên Yến", cho nên sốt ruột chạy đi đặt bàn, nhưng hết lần này tới lần khác ngay cả vị trí cũng không có, sao có thể không tức giận?

Hắn nói: "Chưởng quầy đâu? Bảo hắn đến đây, có phải thật sự không thể thêm ta vào danh sách hay không!"

Hắn là quan, dựa vào cái gì không thể cho hắn chút đặc quyền?

Nhưng mà Cổ chưởng quỹ đúng lúc đi tới, thái độ còn cường ngạnh hơn quản sự: "Khách nhân, không có chỗ thật sự là không có chỗ, ngày mai giờ Ty bắt đầu đặt bàn cho ngày thứ tám, khách nhân ngày mai có thể đến sớm để đặt bàn."

Người nọ thấy Cổ chưởng quỹ thái độ cường ngạnh, nhất thời liền giận dữ: "Ngươi chỉ là tiểu chưởng quỹ, sao lại nói chuyện với ta như thế?"

"Là ai đang gây sự?" Một giọng nói khàn khàn vang lên.

Người nọ theo bản năng quay đầu lại, lập tức hơi ngẩn ra, lúc này sắc mặt liền thay đổi.

Chỉ thấy tứ đại thân vương đi tới, đôi mắt của bọn họ hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm hắn thật sâu, người vừa mới mở miệng chính là Vinh thân vương đứng giữa.

Nguy rồi!

Hắn tới muộn, chỉ lo gây sự mà quên mất tửu lâu này còn có cổ phần của tứ đại thân vương!

Quan viên kia biến sắc, ngập ngừng há miệng: "Hạ, hạ quan không có gây chuyện..."

Du thân vương hừ lạnh một tiếng, muốn mở miệng mắng chửi người, mà Dung Chiêu lúc này cũng đi tới, tươi cười ôn hòa hỏi: "Tôn đại nhân?"

Tôn đại nhân dưới cái nhìn chăm chú của tứ đại thân vương, vội vàng lắc đầu: "Không, không có."

Cổ chưởng quỹ: "Tôn đại nhân muốn đặt bàn nhưng đã hết chỗ."

Tôn đại nhân cuống quít xua tay, mà Dung Chiêu vẫn mỉm cười: "Thì ra là thế, Tôn đại nhân, Dung Chiêu vô cùng áy náy, nhưng bất cứ việc làm ăn nào cũng phải chú ý quy củ, thật sự là không thể thay đổi..."

Ngữ khí của cô vẫn hết sức khách khí: "Ta biết Tôn đại nhân gấp gáp đặt trước cũng là để mắt Phúc Lộc Hiên ta, nếu không như vậy, Tôn đại nhân làm thẻ hội viên, nếu là thẻ vàng có thể thoải mái đặt bàn, nếu là thẻ bạc và thẻ đồng, hai ngày nay nếu có khách hủy đặt bàn chúng ta sẽ lập tức thông báo cho Tôn đại nhân."

Vừa mới bị Cổ chưởng quỹ từ chối, lại bị tứ đại thân vương quát lớn, lúc này Tôn đại nhân chỉ cảm thấy thái độ của Dung Chiêu không thể tốt

Bình luận

Truyện đang đọc