MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

"Dung thế tử ngươi yên tâm, ngày sau nếu ngươi có chỗ cần ta, cứ nói đừng khách sáo"

"Đúng vậy."...

Bùi Quan Sơn cùng Bùi Thừa Quyết lần nữa liếc nhau, cực kỳ không hiểu.

Dung Chiêu lần này tốt đến mức không bình thường.

Dung Chiêu còn có việc, đám thế gia công tử thân thiết tiễn Dung Chiêu đến cửa chính, thái độ thân mật kia hoàn toàn là chúng tinh phủng nguyệt, trước kia người đi ở giữa còn là Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn.

Từ khi Dung Chiêu tiếp xúc với bọn họ, cô nghiễm nhiên trở thành Chư vị.

Những người này đều muốn thân cận Dung Chiêu, nhưng ngoại trừ Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn, còn có đám người Mộng Sinh, rất nhiều người căn bản không chen được tới bên người Dung Chiêu, càng đừng nói là tay bắt mặt mừng.

"Được rồi, chư vị đừng tiễn nữa." Dung Chiêu giơ tay, làm ra tư thái cáo từ.

Chư vị thế gia công tử nhìn cô, ánh mắt trông mong.

Bọn họ chờ cô có thể tuyển thêm nhiều tú nương, sau đó sớm hoàn thành quần áo cho bọn họ.

Lúc này, cách đó không xa trong đám người xem náo nhiệt, có một người ánh mắt sáng lên đi về hướng bọn họ, ôm quyền hành lễ: "Dung thế tử, ngưỡng mộ đã lâu!"

Dung Chiêu nhìn hắn, là một nam nhân trẻ tuổi xa lạ chưa từng gặp qua.

Cô khách khí nói: "Vị này là?"

Nam nhân kia sau khi hành lễ, vẻ mặt sùng bái nói: "Ta là người của Quách gia Giang Nam, Quách Xuyên, thế tử có lẽ chưa từng nghe qua tên của ta, nhưng ta đối với thế tử lại thập phần kính ngưỡng, lần này vào kinh, ta còn mang theo cho thế tử không ít tơ lụa tốt, đều là..."

Người này thao thao bất tuyệt, tiếng vỗ m.ô.n.g ngựa rung trời, hơn nữa còn là thật tâm thật ý.

Mọi người: "..."

Bùi Quan Sơn cùng Bùi Thừa Quyết đều hết chỗ nói lạnh lùng nhìn hắn.

Những thế gia công tử khác cũng không cao hứng, bọn họ biết Giang Nam Quách gia, nhưng hiện tại đem Quách gia so với bọn họ, cùng lắm chỉ là thế gia hẻo lánh có chút tiền mà thôi, là tay sai của Tam hoàng tử, căn bản không cần để ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-385.html.]

Dung Chiêu là đối tượng bọn họ muốn nhiệt tình đối đãi, lúc này Quách Xuyên đột nhiên xuất hiện, còn muốn tới gần nhân vật trung tâm của bọn họ...

Sao có thể sảng khoái được?

"Người này là ai vậy?"

"Quách Xuyên, ngươi không phải người Giang Nam sao? Sao lại ở kinh thành?"

"Dung thế tử đang bận, ngươi là người rảnh rỗi, sao có thể không biết xấu hổ ngăn cản Dung thế tử?"...

Dung Chiêu lại lẩm bẩm: "Giang Nam Quách gia..."

Chính là Quách gia được xưng là "Tơ lụa tốt nhất thiên hạ đều xuất phát từ Quách gia" - nhà cung cấp tơ lụa ngự dụng.

Dung Chiêu đột nhiên nở nụ cười, lại nhìn Quách Xuyên, vẻ mặt cực kỳ nhiệt tình: "Thì ra là Quách huynh, ngưỡng mộ đã lâu."

Cô cười vô cùng thân thiết, thậm chí còn đi hai bước tới gần Quách Xuyên.

Mắt phượng cong cong, khóe miệng nhếch lên.

Đừng nói Bùi Thừa Quyết, Bùi Quan Sơn và các chư vị thế gia công tử, ngay cả Quách Xuyên cũng sợ ngây người.

Dung thế tử nhiệt tình như vậy sao?

Quách Xuyên sau khi ngẩn người một lúc, theo bản năng ưỡn thẳng sống lưng, có chút khẩn trương: "Nghe đồn Dung thế tử đối nhân xử thế nhiệt tình, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền, Quách mỗ có vinh dự mời Dung thế tử ăn bữa cơm không?"

Tuy rằng không biết Dung Chiêu vì sao lại nhiệt tình, có lẽ chỉ là khách khí.

Nhưng Quách Xuyên vẫn mặt dày nắm lấy cơ hội, muốn cùng Dung thế tử hắn kính ngưỡng đã lâu ăn bữa cơm, tán gẫu một chút tâm đắc trong kinh doanh.

Dung Chiêu lại nói: "Quách huynh người tới là khách, phải là ta mời ngươi mới đúng, không biết hiện tại Quách huynh có rảnh không?" Quách Xuyên theo bản năng liền nói: "Ta rảnh, đương nhiên rảnh!"

Những người khác: "..."

Tuy Dung Chiêu tính cách luôn rất tốt, nhưng nhiệt tình mời khách như vậy đúng là hiếm thấy.

Tất cả mọi người đang nhìn Quách Xuyên, tựa hồ muốn nhìn ra hắn rốt cuộc có gì đặc biệt, có thể làm cho Dung Chiêu "nghiệp vụ bận rộn" bớt chút thời gian mời hắn ăn cơm.

Bình luận

Truyện đang đọc