MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Cẩn vương lần này đi cứu trợ thiên tai có thể sẽ xảy ra chuyện, các triều thần đều biết.

Nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.

Cẩn vương chết, quan trọng là còn liên quan đến Bắc Yến, Bắc Yến là mối họa lớn trong lòng Vĩnh Minh Đế, càng là địch nhân của triều Đại Nhạn.

Chuyện này quá lớn.

Nhật báo vừa mới nhận được tin tức, phỏng chừng hiện tại người tin tức linh thông đều biết.

Dung Vĩ lại truy hỏi: "Còn gì nữa?"

Bạch thị trả lời: "Đã xảy ra chuyện hơn mười ngày rồi, trên đường đi Mã Châu cả đội đều mất mạng, cho nên vẫn không có tin tức truyền đến, là sau đó bên Mã Châu không đón được người mới báo cáo lên trên."

"Quan binh tìm kiếm dọc đường, ở tại biên giới Biến Châu tìm được thi hài đầy đất, đã c.h.ế.t rất nhiều ngày, đồng thời không tìm được t.h.i t.h.ể Cẩn vương, hẳn là đã rơi xuống sông, có rất nhiều t.h.i t.h.ể được vớt lên từ dưới sông, ngoài ra còn vớt được mấy t.h.i t.h.ể của người Bắc Yến."

Dung Vĩ cau mày, mặc kệ có phải có người muốn đẩy chuyện này lên Bắc Yến hay không, việc có người Bắc Yến tham dự nhất định là sự thật.

Rắc rối rồi.

Giọng Dung Chiêu khàn khàn: "Cụ thể ngày nào xảy ra chuyện?"

Bạch thị suy nghĩ một chút, nói: "Đại khái là ngày hai mươi bảy tháng mười một."

"Xoảng..."

Chén trà trong tay Dung Chiêu rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh.

Hai người đều nhìn về phía cô, ánh mắt Dung Vĩ nghi hoặc: "Làm sao vậy?"

Dung Chiêu hồi lâu mới lắc đầu: "Không sao, phụ thân và trắc phi ra ngoài trước đi, con muốn yên tĩnh một chút."

Dung Vĩ hồ nghi nhìn cô vài lần, rốt cuộc mang theo Bạch thị rời đi, để lại thư phòng cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu an tĩnh ngồi tại chỗ, không có một tiếng động.

Thì ra tiếng đánh nhau ngày đó là Vô Danh...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-442.html.]

Cô đi ngang qua không dừng lại Vô Danh sống hay chết còn chưa biết.

Rất lâu sau, Dung Chiêu hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, lại thở ra một hơi thật dài, mở mắt lần nữa, trong mắt hết thảy khôi phục bình tĩnh.

Mỗi người một mạng....

Vòng thi đấu thứ hai của Vân Dung Phường còn ba ngày nữa là bắt đầu.

Mấy ngày nay cực kỳ náo nhiệt, đầu tiên là chuyện Từ Minh Chí vu cáo Dung Chiêu đã có kết luận, rất nhiều người mắng "Từ Tặc" c.h.ế.t tiệt, thậm chí còn mắng Từ gia không biết xấu hổ.

Dẫn đến gần đây người Từ gia đều không ra khỏi cửa.

Tiếp theo, có tin tức Cẩn vương bị ám sát, rất nhiều người nghị luận sôi nổi.

Các quan viên phi thường để ý, toàn bộ tâm trí đều đặt ở chuyện này, dù sao có liên quan đến Bắc Yến, Vĩnh Minh Đế cơ hồ mỗi ngày đều phải gọi một bộ phận triều thần đi vào trong cung thương nghị, triều đình và dân chúng chấn động.

Nhưng đối với dân chúng mà nói, cảm thán qua đi cũng liền quên mất.

Bọn họ ngược lại càng tò mò tin tức bát quái.

Ví dụ như...

Hôm qua nhật báo đưa tin, có tin tức nói Từ Minh Chí muốn đón Dung Ngũ Nương về Từ gia.

Điều này làm cho người ta ghê tởm muốn chết.

Cầm tờ báo hôm qua, dân chúng tụ lại một chỗ bàn tán quên trời quên đất...

"Đây không phải là để Dung Ngũ Nương lại vào hố lửa sao?"

"Đúng đó, đã tra tấn Dung Ngũ Nương tới mức này, còn trở về làm gì?"

"Dù sao cũng là thê tử của Từ Minh Chí."

"Phi, nếu Dung Ngũ Nương trở về, chắc chắn sẽ giống như những câu chuyện kia, bị hành hạ tàn nhẫn, hy vọng An Khánh Vương phủ làm chủ cho Dung Ngũ Nương, để cho cô ấy hòa ly đi."

"Đúng nha, những nguyên phối trên báo quá thảm, còn không thể hòa ly thành công, nên ủng hộ Dung Ngũ Nương hòa ly mới phải!"...

Cũng có nam nhân cổ hủ nói: "Hiện tại Từ Minh Chí cũng không có tiền đồ, lại bị thiến, Dung Ngũ Nương không thể sinh con, trở về cũng không sao, có Dung thế tử làm chỗ dựa, ta nghĩ Từ Minh Chí kia hẳn là sẽ Nói xong lập tức bị nữ tử đi ngang qua cùng với một ít nam tử tư tưởng đứng đắn mắng chửi...

Bình luận

Truyện đang đọc