Mọi người: "..."
Chậc, quả nhiên không hổ là Dung thế tử!
Trên ghế, Vĩnh Minh Đế cười gật đầu: "Ngươi chớ lừa trẫm, khố phòng An Khánh Vương phủ của ngươi chỉ sợ còn có tiền hơn trẫm, tiền này ngươi bỏ ra."
Dung Chiêu lập tức lộ ra biểu tình ủy khuất.
Dẫn tới không ít người bật cười.
Vĩnh Minh Đế mở miệng lần nữa: "Trẫm cho ngươi một phần thưởng, gia phong An Khánh Vương thế tử, Hộ bộ thị lang Dung Chiêu là Thái phó của Thái tử."
Cả triều văn võ đều ngẩn người, mãnh liệt ngẩng đầu lên.
Hiện giờ Thái tử còn chưa định, vẫn đang tranh đoạt, thế mà trước tiên lập Dung Chiêu làm Thái phó cho Thái tử!
Thái phó Thái tử là tòng nhất phẩm, cuối năm Dung Chiêu sẽ là chính nhất phẩm Lại bộ thượng thư, tương lai còn là vương gia khác họ duy nhất, An Khánh Vương.
Tước vị, thực quyền, tất cả đều ở trong lòng bàn tay.
Một nữ tử lại nắm giữ quyền lực cực lớn, quyền khuynh triều dã.
Mà cô bây giờ, bất quá mười tám tuổi.
Dung Chiêu lại rất bình tĩnh, công lao lần này của cô Vĩnh Minh Đế không thể không thưởng, tuy rằng hào phóng hơn so với cô tưởng tượng, nhưng cô cũng vui vẻ tiếp nhận.
Dung Chiêu giơ tay hành lễ: "Tạ Hoàng thượng!"...
Tin tức ngày đó liền truyền khắp kinh thành.
"Nghe nói Dung thế tử lập công, Hoàng thượng phong làm Thái phó cho Thái tử."
"Chậc, quả nhiên không hổ là Dung thế tử!"
"Công gì các ngươi biết không?"
"Không biết, nhưng cũng không quan trọng, Dung thái phó công lao nhiều như vậy, phong nhiều hơn cũng không phải không được."
"Ngươi lại quên mất Dung thế tử là nữ tử..."
"Vậy thì sao? Dung thế tử thật sự có năng lực, ngươi đừng coi thường Dân chúng vô cùng thích Dung Chiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-684.html.]
Trong mắt bọn họ, phong cho Dung Chiêu bao nhiêu quan vị đều xứng đáng.
"Dung đại nhân hiện giờ được phong làm Thái phó, tuy rằng chỉ là hư hàm, nhưng cũng nói rõ thái độ của Hoàng thượng." Thang tiên sinh nhẹ nhàng nói.
Cẩn vương chậm rãi gật đầu,"Là muốn đoạt đích không liên lụy đến A Chiêu, cô là người của Thái tử tương lai."
Thái tử tương lai, chính là Hoàng đế tương lai.
Vĩnh Minh Đế tuy rằng đã già, cố chấp, điên cuồng, lòng ngờ vực nặng nề, nhưng hắn vẫn là Hoàng đế, thần tử tốt như vậy hắn phải bảo vệ cho triều sau, để Dung Chiêu tiếp tục dốc sức cho Hoàng đế tương lai.
Thang tiên sinh nhìn Cẩn vương, nhẹ giọng nói: "Dung thái phó có tài."
Thôi thái phó là chính nhất phẩm, Dung thái phó là tòng nhất phẩm.
Nhưng Thôi thái phó trở thành thái phó mất bao lâu, Dung Chiêu mới bao lâu?
Bất quá hai năm mà thôi.
Nhưng đoạn đường này cô đi quá ổn định.
Chức vị An Khánh Vương tương lai chắc chắn là của cô.
Hộ bộ thị lang là bởi vì Hộ bộ thiếu tiền cho nên phái cô tới gánh vác nhiệm vụ trọng yếu.
Mà cô không chỉ hoàn thành nhiệm vụ này, còn hoàn thành rất xuất sắc.
Hộ bộ bây giờ chân chính chưởng quản tiền bạc thiên hạ, vị trí này không ai dám ngồi, cô cho dù không trở thành Hộ bộ thượng thư, cũng là người nắm giữ kinh tế quốc gia!
Chức vị Hộ bộ thượng thư, cô xứng đáng.
Vậy Thái phó Thái tử thì sao?
Đồng dạng không ai có thể nói ra lời phản đối, không đơn giản là bởi vì đây chỉ là hư hàm, cũng không đơn giản là bởi vì các công tích của cô, hay bởi vì cô là tâm phúc mà Vĩnh Minh Đế lưu lại cho Hoàng đế tương lai.
Mỗi một bước, mỗi một chức quan đều rất xứng đáng, làm cho người ta không thể phản bác.
Khen một câu Dung thái phó có đại tài đã là thật tâm kính phục....
Nôi dung hòa đàm đã thav đổi. Sứ giả Bắc Yến không làm chủ được, ra roi thúc ngựa chạy về Bắc Yến, đi thương lượng với Bắc Yến Vương.
Ngày 15 tháng 7, Bắc Yến phái sứ giả có địa vị hơn, ra roi thúc ngựa vào kinh thành, đồng ý nội dung hòa đàm, mang hiệp ước đồng minh về cho Bắc Yến Vương đóng dấu, cùng với hiệp ước nhà xưởng song phương.