MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Trương Trường Tri ngẩng đầu, không thể tin nhìn Dung Chiêu.

Vẻ mặt Dung Chiêu bình tĩnh, tất cả đều nắm trong lòng bàn tay....

Sân thượng.

Trương Trường Hành khó hiểu: "Đại ca sao vậy? Sao lại nói với Dung Chiêu lâu vậy chứ?"

Trương Trường Ngôn lắc đầu, ánh mắt hoảng hốt: "Có lẽ đang ăn cơm, nguyên một bàn đồ ăn thế kia mà."

Trương Trường Hành: "Đại ca không ham ăn, hắn không giống chúng ta, không phải hắn bị Dung Chiêu bắt rồi đó chứ?"

Trương Trường Ngôn liếc mắt: "Không đến mức đó, Dung Chiêu nhiều nhất chỉ bàn chuyện làm ăn với đại ca, muốn đại ca đầu tư..."

Thanh âm im bặt, hai người liếc nhau, đồng thời trừng to mắt.

Trương Nhị: "Không đến mức đó đâu nhỉ? Người đó là đại ca mà..."

Trương Tam: "Đúng, không đến mức đó, người đó là đại ca mà!"

Nhưng nói xong, hai người lại đồng thời cảm thấy không rét mà run, cực kỳ khó chịu.

Đại ca bọn họ quả thật không dễ bị cám dỗ.

Nhưng người còn lại là Dung Chiêu!

Đang lúc hai người sốt ruột, cửa nhã gian mở ra, Trương Trường Tri vẻ mặt phức tạp đi ra, Dung Chiêu đi theo phía sau, tựa hồ là tiễn hắn ra ngoài.

Trương Trường Tri giơ tay, khách khí nói: "Dung thế tử dừng bước, ta dẫn bọn chúng về là được rồi."

Dung Chiêu cười cười: "Vậy ta không tiễn."

Trương Trường Tri giật giật khóe miệng, xem như cười tạm biệt, sau đó nhìn về phía Trương Nhị và Trương Tam, đen mặt nói: "Đi thôi, hồi phủ."

Trương Nhị và Trương Tam như bị sét đánh.

Đậu má, không khí giữa đại ca và Dung Chiêu sao lại hài hòa như vậy?

Đã xảy ra chuyện gì?!

Hai người cứng ngắc nhấc chân, bị Trương Đại xách ra ngoài.

Dung Chiêu đứng ở cửa, cười nhìn bóng lưng bọn họ, hết sức hài lòng gật đầu.

Trương gia không còn là mối đe dọa nữa. Từ lúc xuyên qua tới nay, cuối cùng cô cũng đào sạch tường nhà Trương thừa tướng....

Mà Trương gia tam huynh đệ rời khỏi Phúc Lộc Hiên...

Trương Trường Tri nhìn hai đệ đệ, vẻ mặt phức tạp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-367.html.]

Ngay khi hai người rụt cổ lại, nghĩ Trương Đại muốn mắng bọn họ, Trương Đại lại thở dài: "Sao các ngươi không nói cho ta biết sớm hơn?"

Trương Nhị và Trương Tam: "..."

Làm sao dám nói cho huynh biết, còn không phải là sợ bị đánh sao?

Trương Trường Ngôn chột dạ: "Đại ca... bọn đệ sai rồi."

Hắn đang suy nghĩ, phải làm sao mới có thể ngăn không cho đại ca nói với phụ thân, phải làm sao mới có thể trốn khỏi bị trách phạt.

Trương Trường Tri lắc đầu: "Các ngươi không sai, chuyện này là lỗi của ta, ta ngay từ đầu không thể hiểu được các ngươi, không nghĩ tới các ngươi bây giờ cũng đã trưởng thành."

Trương Trường Tri có chút phiền muộn.

Trương Trường Hành: "??2"

Trương Trường Ngôn: "??2"

Đại ca sao vậy? Giận quá hóa điên?

Trương Trường Ngôn đã quen thuận nước đẩy thuyền, hắn mặc kệ Trương Đại có ý gì, nhìn ra ngữ khí của đại ca hòa hoãn, vội vàng nói: "Vậy đại ca đừng nói cho phụ thân biết có được không..."

Trương Trường Tri gật đầu: "Chuyện này đương nhiên không thể nói cho phụ thân, phụ thân có thành kiến với Dung gia, chỉ sợ sẽ không nghe chúng ta nói."

Trương Nhị và Trương Tam cùng gật đầu.

Còn không phải sao, phụ thân quá có thành kiến, tuyệt đối không thể nói.

Chờ đã

Không đúng, đại ca cũng có thành kiến!

Trương Trường Hành trừng to mắt, nhìn chằm chằm Trương Trường Tri: "Đại ca... không phải huynh cũng đầu tư Phúc Lộc Trang đấy chứ?"

Chẳng lẽ Dung Chiêu còn muốn mở thêm một nhà Phúc Lộc Trang nữa, cho nên dụ dỗ đại ca?

Trương Trường Ngôn cũng nghĩ tới, cầm lấy ống tay áo Trương Trường đâu?"

Trương Trường Tri lắc đầu: "Không có, ta trả lại cho Dung Chiêu rồi."

Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn bất ổn, thiếu chút nữa ngất di.

Trả lại?

Không có?

Trương Trường Ngôn lớn tiếng nói: "Đại ca! Huynh nói cái gì? Huynh đem bạc làm gì rồi?"

Trương Trường Tri không hiểu vì sao hai đệ đệ khiếp sợ như vậy, thản nhiên nói: "Đầu tư cho Phúc Lộc Trang của Dung Chiêu rồi."

Bình luận

Truyện đang đọc