MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Thanh âm im bặt.

Nói tiếp hắn sẽ tự bại lộ chuyện mình sai người đi Phúc Lộc Trang học trộm.

Nhạc thân vương: "Quý phủ ta cũng có đầu bếp giỏi, lát nữa sẽ đưa cho Dung thế tử."

Du thân vương cùng Lộc thân vương cũng gật đầu.

Bọn họ nhất trí quyết định đem đầu bếp lúc trước mang đi học trộm giao cho Dung Chiêu, đi giúp bọn họ xây dựng Phúc Lộc Hiên!

Dung Chiêu hài lòng gật đầu.

Tạ Hồng: "..."

Lão giống như đã hiểu vì sao lúc trước thế tử nói không lo lắng những đầu bếp kia học trộm...

Trong đại sảnh.

Trương Trường Ngôn cùng nhị ca hắn lén lút đứng trong góc.

Trương Trường Ngôn: "Nhị ca, bây giờ chúng ta tung tin tức ra chứ?"

Trương Trường Hành lắc đầu: "Chờ tứ đại thân vương đi ra đã, bọn họ tức giận như vậy, khẳng định sẽ không buông tha Dung Chiêu, đợi lát nữa bọn họ đi ra nói Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ trả nợ, chúng ta lại tung tin đồn."

Trương Trường Ngôn gật gật đầu.

Trương Trường Hành: "Dung Chiêu kiêu ngạo lâu như vậy, thanh danh vay tiền không trả lan xa, ta xem hắn trở mình thế nào!"

Trương Trường Ngôn hết sức đồng ý: "Đúng vậy!"

Hắn tuy rằng cùng Dung Chiêu hợp tác, nhưng không ảnh hưởng hắn cực kỳ không thích Dung Chiêu dương danh.

Hiện tại Dung Chiêu có thể bị chụp lên danh hiệu "bại gia tử", hắn đương nhiên là cao hứng, Trương Trường Ngôn nhếch môi, không ngừng cười "hắc hắc hắc".

Lúc này...

"Nhìn kìa, bọn họ ra rồi!"

Vẻ mặt Trương Nhị và Trương Tam nhất thời mong chờ.

Vinh thân vương: "Hiền chất cẩn thận, chỗ này có cầu thang, đừng để bị ngã”.

Nhạc thân vương: "Ai nha, đâu cần hiền chất bỏ tiền, bữa cơm này Nhạc vương thúc mời."

Du thân vương: "A, ngươi mau thu tiền lại đi, bữa cơm này ta mời Dung thế tử"

Lộc thân vương: "Đừng tranh cãi nữa, ta đã cho người tính tiền rồi."

Trương Nhị và Trương Tam: "???"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-76.html.]

Đã xảy ra chuyện gì?

Hai người vẻ mặt mơ hồ, nhìn tứ đại thân vương vô cùng nhiệt tình tiễn Dung Chiêu lên xe ngựa, bốn vị thân vương thân phận cao quý lại tự mình tiễn một thế tử...

Toàn bộ người ở Đức Thuận Hiên đều sợ ngây người.

Trong bọn họ không thiếu người nhận được tin tức đến xem kịch vui.

Kết quả không thấy tiết mục bọn họ muốn xem, ngược lại bị vở kịch này làm cho kinh ngạc!

Dung Chiêu đã sớm chú ý tới Trương Tam "mặt tặc mắt chuột", nhưng cô không để ý, sau khi cáo từ bốn vị "hảo vương thúc" thì lên xe ngựa.

Chờ Vô Danh đánh xe ngựa rời đi, trên xe ngựa Tạ Hồng hít sâu một hơi.

Vẻ mặt lão khiếp sợ nhìn Dung Chiêu.

Giờ khắc này, Dung Chiêu ở trước mặt lão không ngừng phóng to, tựa như một ngọn núi cao lớn khiến người ta khiếp sợ.

Lão rụt cổ, giọng nói mang theo thăm dò: "Cho nên... Thế tử muốn cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu?"

Tạ Hồng chỉ nghe được nửa đoạn sau, nhưng cũng đủ rõ ràng.

Lão chỉ là không biết tại sao tứ đại thân vương lại đồng ý cùng Dung Chiêu làm ăn, còn là dáng vẻ vô cùng kích động, vô cùng vinh hạnh?

Dung Chiêu gật đầu.

Tạ Hồng lại hít một hơi khí lạnh.

Lại một lát sau, lão nhẹ giọng hỏi: "Thế tử, bọn họ tuy rằng không thu tiền nợ, nhưng tiền xây dựng tửu lâu..."

Dung Chiêu gõ quạt trên đầu gối, trong mắt hiện lên giảo hoạt: "Đương nhiên là chờ bọn họ đầu tư thêm rồi."

Bảo cô bỏ tiền?

Xin lỗi, cô không có.

Tạ Hồng không hiểu: "Thế nhưng vừa rồi tứ đại thân vương không phải nói không thêm tiền đầu tư, một người hai vạn lượng sao?"

Dung Chiêu cười nhẹ một tiếng, quạt xếp nhẹ điểm: "Tạ thúc, người không hiểu bọn họ."

Giọng cô mang theo ý cười: "Nếu thật sự không đầu tư thêm, vì sao vừa rồi không viết khế ước? Vừa rồi không viết khế ước là vì để câu giờ hẹn gặp riêng."

Tạ Hồng: "!?"

Lão lại hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Dung Chiêu tràn ngập kính ý.

Cái gì gọi là tay không bắt sói trắng, chính là đây.

Bình luận

Truyện đang đọc