Lúc này, cô chắp tay, sâu kín nói: "Hoàng thượng, thần có biện pháp làm cho Bắc Yến đồng ý dâng lên những lễ vật này, cũng sẽ làm cho bọn họ đồng ý hàng năm giá thấp bán ngựa cho chúng ta."
Vĩnh Minh Đế mím môi, chậm rãi mở miệng: "Ngươi nói đi."
Nếu người tới không phải Dung Chiêu, hắn đã để thị vệ kéo xuống rồi.
Cũng chính vì là Dung Chiêu nên hắn còn nguyện ý nghe một chút.
Cả triều văn võ cũng đều vểnh tai lên.
Đề nghị của Dung Chiêu...
Chỉ cần cô nghiêm túc, vẫn rất đáng tin cậy.
Dung Chiêu đưa túi giấy dầu trên tay ra, thanh âm thản nhiên:
"Thần ở thôn trang nghiên cứu sinh ý mới, Lâm đại nhân nói đúng, quả thật cần lượng lớn dê bò, việc làm ăn này vừa ra mắt, nhất định sẽ cần rất nhiều bò dê có sữa, việc làm ăn này là... Sữa bột."
Mọi người mờ mịt, hoàn toàn không hiểu cô đang nói cái gì.
Không phải vấn đề Bắc Yến sao?
Sao lại liên quan đến việc kinh doanh dê bò?
Còn ngành kinh doanh nào quan trọng hơn ngân hàng? Cần cô coi trọng như vậy sao?
Dung Chiêu vẫy tay với thái giám, dặn dò: "Lấy chút nước ấm và bát đến đây, pha cho Hoàng thượng và chư vị đại nhân nếm thử."
Thái giám theo bản năng nhìn về phía Hoàng thượng.
Vĩnh Minh Đế cũng không hiểu, nhưng gật đầu.
Dung Chiêu gióng trống khua chiêng như vậy, bình thường đều là thật sự có thứ gì đó.
Thái giám lập tức sai người đi lấy nước và bát, trên bàn đặt mấy bát nhỏ, xếp thành một hàng.
Tuy nói là cho người lớn nếm thử, nhưng cũng không phải mỗi quan viên đều một bát, bày ra tượng trưng là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-681.html.]
Dung Chiêu mở túi giấy dầu, múc đồ bên trong ra, bột phấn màu trắng hơi ố vàng được đặt vào trong bát, động tác của cô ưu nhã, nhẹ giọng giải thích.
"Đúng như tên gọi, thứ này được làm từ sữa bò và dê, trước tiên được trên các con lăn nóng, nướng thành lớp mỏng, nghiền thành bột, cạo xuống cất vào trong túi."
"Vật này khô ráo có thể bảo tồn, hơn nữa rất tốt cho sức khỏe, nếu trên chiến trường không kịp ăn lương khô, pha một ít uống liền có thể no bụng, lại có thể cường thân kiện thể. Ra biển làm hải mậu, sữa bột cũng là vật tư cần thiết."
"Trẻ em cũng có thể ăn, nếu được phổ biến thì có thể nuôi sống rất nhiều trẻ em mồ côi, thậm chí cũng có thể giải phóng đám trẻ ra khỏi mẫu thân, cho mẫu thân bọn chúng đi làm việc khác."
Cô làm việc thích nhất cử lưỡng tiện, nếu muốn giải quyết vấn đề, vậy thuận tiện đem vấn đề nữ tử cùng nhau giải quyết.
Cuộc cách mạng công nghiệp đòi hỏi nữ tử phải tách khỏi con cái để làm việc của riêng họ.
Dung Chiêu nói xong cũng đã pha xong sữa bột, tự mình uống một chén, mùi vị rất ngon.
Không uổng công cô hao phí công phu lâu như vậy.
Mọi người đều có chút mờ mịt.
Dung Chiêu tươi cười sáng lạn, thập phần tùy ý: "Hoàng thượng, chư vị đại nhân, nếm thử đi."
Mọi người: "..."
Triều hội nghiêm túc như vậy, sao lại bị cô làm cho càng ngày càng giống phiên chợ?
Vĩnh Minh Đế giơ tay ra hiệu, thái giám lập tức bưng lên cho hắn một chén.
Những người khác hai mặt nhìn nhau.
Cẩn vương dẫn đầu đi lên, bưng một chén lên, nếm thử, gật đầu: "Không tệ."
Ngay sau đó, Trương thừa tướng, Quan đại nhân và nhiều người khác cũng đến thưởng thức.
Hiển nhiên, bọn họ muốn nhìn xem bên trong hồ lô Dung Chiêu rốt cuộc bán thuốc gì!
Trịnh đại nhân cau mày, bất mãn nói: "Dung đại nhân, cái này cùng ngươi nói Bắc Yến sẽ đồng ý có quan hệ gì?"
Hắn không rõ Dung Chiêu vì sao bày ra trò này?
Thậm chí hắn cũng không rõ lập trường của Dung Chiêu rốt cuộc là cái Chẳng lẽ cô thật sự sẽ ngăn cản An vương hồi kinh?