MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Du thân vương phủ.

Trước mặt Du thân vương bày một tờ giấy nợ cổ phần, trước mặt Bùi Quan Sơn cũng bày một tờ giấy nợ cổ phần.

Ở giữa còn đặt một quyển sổ.

Hai người vẫn duy trì trầm mặc.

Sau nửa ngày, Bùi Quan Sơn nói: "Việc làm ăn này của con rất khó kiếm tiền, chỉ là kiếm cái danh, phụ thân, Phúc Lộc Hiên kia của người đến cùng khi nào thì chia hoa hồng?"

Du thân vương: "... Mở chi nhánh thứ mười ba rồi."

Bùi Quan Sơn đề nghị: "Hay là trước tiên chia một lần hoa hồng đi?"

Du thân vương do dự: "Nếu tốc độ này tiếp tục, sang năm Phúc Lộc Hiên có thể hoàn thành mở rộng, mỗi tháng đều có thể chia hoa hồng."

Dừng một chút, hắn lại bổ sung: "Bởi vì chuyện Bắc Yến mà thân thể Hoàng huynh hình như lại kém hơn."

Kỳ thật Dung Chiêu có hỏi qua bọn họ có muốn chia hoa hồng hay không, nhưng nghe Dung Chiêu tổng quan tình huống Phúc Lộc Hiên hiện giờ, bọn họ đều lựa chọn tiếp tục khuếch trương.

Xa hoa lãng phí so với đường lui bảo mệnh mà nói, vẫn là bảo mệnh quan trọng hơn.

Bùi Quan Sơn hít sâu một hơi: "Được rồi, vậy chúng ta chịu đựng thêm một thời gian."

Phủ Trương thừa tướng.

Trương Trường Tri: "Làm sao đây? Làm sao đây? Mẫu thân tuy rằng nguyện ý giúp chúng ta giấu diếm, nhưng phụ thân bình thường hai ngày này đều sẽ kiểm tra sổ sách, vừa tra sẽ phát hiện vấn đề..."

Trương Trường Hành từ bên ngoài chạy vào, ngữ khí vội vàng: "Đại ca, tam đệ, nguy rồi! Phụ thân về rồi, đang chuẩn bị kiểm tra sổ sách!"

Trương Đại và Trương Tam: "... II"

Trương Trường Hành vội la lên: "Làm sao bây giờ?!"

Trương Trường Tri như là nghĩ đến cái gì, đột nhiên nhìn về phía Trương Nhị cùng Trương Tam.

Trương Trường Hành vẻ mặt nghi hoặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-479.html.]

Trương Trường Hành có dự cảm không tốt đề phòng Iui về phía sau hai bước.

Nửa canh giờ sau.

Trương thừa tướng vốn chuẩn bị kiểm tra sổ sách lại không kiểm tra, mà là cầm gậy chờ ở tiền viện, sai người đi bắt nhị nhi tử và tam nhi tử đang lêu lổng bên ngoài...

Lão muốn hung hăng dạy con!...

Tình huống các phủ Dung Chiêu không biết, biết cũng không để ý.

Cô đang phát tiền thưởng cuối năm cho An Khánh Vương phủ, còn có đạo quán, Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Hiên, Đoàn Đoàn, tòa soạn báo, Vân Dung Phường, một chỗ cũng không bỏ sót.

Tất cả nhân viên đều có tiền thưởng cuối năm, vô cùng hào phóng.

Thuận đường, cô còn ghé thăm Vân Dung Phường.

Năm mới cũng không ảnh hưởng đến nhiệt độ của Vân Dung Phường.

Quần áo của bộ sưu tập Vân Dung quá ít, rất nhiều người đều muốn mua quần áo Vân Dung Phường, Vân Dung Phường ngay lúc này thả ra tin tức...

Bộ sưu tập Vân Dung mỗi tháng chỉ ra mười bộ quần áo, sẽ căn cứ vào mùa và thời tiết để điều chỉnh màu sắc cùng phong cách, ví dụ như tháng kế tiếp, Vân Dung Phường đã định ra màu sắc là hồng nhạt và màu lam.

Mười bộ quần áo tháng giêng, kiểu dáng hoàn toàn bất đồng, màu sắc cũng không tương tự, màu hồng và màu lam đại diện cảnh tuyết, chỉ nghĩ thôi cũng đã đáng chờ mong.

Mỗi bộ ba ngàn lượng, đồng thời chỉ có một ngày trong tháng được đặt trước.

Tháng giêng bởi vì là năm mới cho nên đặt trước vào ngày hai mươi chín tháng mười hai, cuối tháng một sẽ nhận được quần áo.

Tin tức vừa truyền ra, mười bộ quần áo đều được đặt trước.

Những người khác tới chậm hoặc không thể đặt trước chỉ có thể lo lắng suông.

Bộ sưu tập Vân Dung đang ở thời điểm bán chạy nhất, vô số người cho người hầu chặn bên ngoài Vân Dung Phường, yêu cầu Vân Dung Phường bán nhiều quần áo một chút.

Nhưng bán nhiều là tuyệt đối không thể.

Kỳ thật Vân Dung Phường cũng không phải hoàn toàn không có hàng hóa, sau bộ sưu tập Vân Dung bọn họ lại đẩy ra một sản phẩm mới... Dung Chiêu lúc trước khoác áo choàng lên người, được rất nhiều người hâm mộ.

Áo choàng lông nhung được Vân Dung Phường thiết kế cực kỳ tinh tế, đội mũ rất đẹp, gỡ xuống cũng đẹp, cho dù là nam hay nữ, liếc mắt một cái đều muốn mua.

Bình luận

Truyện đang đọc