MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Đây là lần đầu tiên cô biết, thì ra có nhà mẹ đẻ chống lưng là cảm giác gì.

Lục Nương tuy là nữ tử, nhưng làm việc cũng không kém nam tử chút nào.

Yến tiệc vô cùng náo nhiệt, tứ viên xuân hạ thu đông khác lúc trước một trời một vực, lại càng làm cho người ta bất ngờ, cảnh trí đẹp mắt, bố trí càng nhiều trò chơi, còn có rất nhiều loại hình mới lạ, các tân khách còn chơi vui vẻ hơn lần trước.

Trương thừa tướng né tránh đám đông, hạ giọng nói: "Chuyện gì vậy? Người chúng ta thu mua đâu? Tại sao yến tiệc lại thuận lợi như thế?!"

Lão không vui!

Kế hoạch hôm nay của bọn họ là phá hư yến hội, tại sao đến bây giờ vẫn thuận lợi tiến hành? Một chút ngoài ý muốn cũng không xảy ra?

Người thu mua kia rốt cuộc đang làm cái gì?!

Sân sau.

Trương Trường Ngôn chỉ huy: "Chính là tên cẩu vật này, hắn là gian tế đã bị mua chuộc muốn quấy rối, nếu bị hắn thực hiện được, Phúc Lộc Trang chúng ta xong đời rồi!"

Người bị bịt miệng trói lại mù mịt.

Mua chuộc hắn không phải là phủ Trương thừa tướng sao?

Sao hắn còn chưa xuống tay đã bị người của phủ Trương thừa tướng bắt được?!

Trương phủ này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Bữa tiệc rượu và thức ăn ngày hôm nay không kém lần trước nhiều lắm, nhưng lại có rất nhiều món mới.

"Quả nhiên danh xứng với thực, lần trước không có tham gia, lần này rốt cục đi được rồi, đáng giá!"

"Ha ha ha, may mắn chúng ta cũng đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang."

"Thực đơn này khác với món ta chọn, đến lúc đó mọi người cũng phải tới yến hội của ta nếm thử món mới."

"Nhất định phải chọn lẩu chua cay, ta thèm quá đi mất."

"Món này trước đây chưa từng ăn, mau nếm thử."

"Cũng may An Nương thông minh, quyết đoán đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-64.html.]

"Yến hội này quả nhiên đáng giá, sinh nhật ta có thể làm ở đây thật sự không tiếc nuối!"

"Dung thế tử tổ chức yến hội quả nhiên là có chút bản lĩnh."

...

Tiệc mừng thọ khách chủ tận hoan, sau khi ăn xong một cái bánh ngọt hai tầng do tiểu hài tử của Thôi phủ mang lên, càng đẩy không khí toàn bộ tiệc mừng thọ lên cao trào.

Dung Chiêu cũng không chuẩn bị tiết mục thổi nến cầu nguyện, nơi này dù sao cũng là cổ đại, vạn nhất người ta không chấp nhận được thì sao?

Nhưng chỉ một cái bánh ngọt như vậy vẫn gây ra chấn động cực lớn.

Một cái bánh ngọt hai tầng, Thôi lão thái thái là nhân vật chính được quản sự Phúc Lộc Trang hướng dẫn cắt bánh, mỗi bàn chia một miếng.

Dưới sự chú ý của vạn người, Thôi lão thái thái cười thấy răng không thấy mắt, cả người đều như trẻ lại mười tuổi, những lão đầu và lão thái thái khác quả thực hâm mộ ghen tị, cũng hy vọng mau đến ngày sinh nhật của mình.

Nếu mình cũng có thể dưới sự chú ý của vạn chúng cắt một cái bánh ngọt hai tầng thì c.h.ế.t không hối tiếc!

Những người sắp đến sinh nhật thì cười, người vừa đón sinh nhật, cả người đều thấy không khỏe.

"Đây là gì vậy?"

"Phúc Lộc Trang nói là bánh ngọt, ăn rất ngon."

"Bà nội, con muốn ăn nữa!"

"Mẫu thân mau nếm thử đi, rất xốp, bánh này thích hợp cho người lớn tuổi."

"Trẻ con cũng rất thích ăn!"

"Tuệ Nương, nhớ nói cho người ở Phúc Lộc Trang, hôm sinh nhật ta cũng phải có bánh ngọt."

"Bánh ngọt này làm như thế nào? Ta muốn ăn mỗi ngày."

...

Ăn bánh ngọt đã là tiết mục cuối cùng, lát nữa có thể xem pháo hoa, cho nên rất nhiều người đã bắt đầu lục tục đứng lên, có vài đứa nhỏ ăn xong bánh ngọt trên bàn mình bèn chạy đến bàn khác tìm người thân tiếp tục yêu cầu.

Tứ đại thân vương ở bàn chính cũng đang ăn rất vui vẻ, đã thấy Dung Chiêu mỉm cười chào hỏi: “Xem ra các vương thúc đều có mặt ở đây, mọi người có vui không?"

Bốn người vừa nhìn thấy vẻ mặt thế tử liền có chút phức tạp, Nhạc thân vương giật giật khóe miệng: "Cũng được, chỗ này của ngươi quả thật không tệ."

Trong lúc Dung Chiêu đi tới, rất nhiều người chung quanh đều an tĩnh vểnh tai nghe.

Bình luận

Truyện đang đọc