MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Nói xong hắn còn đem tám ngàn lượng kia lấy ra cho Trương Trường Tri nhìn một chút.

Trương Trường Ngôn trừng to mắt.

Nhị ca đây không phải là nói dối sao?

Tiền kia rõ ràng là tiền chia hoa hồng, có phải tiền rút vốn đâu.

Trương Trường Tri lại hài lòng gật đầu: "Tốt lắm, phụ thân không thích Dung gia, mặc kệ là làm ăn gì, nhà chúng ta không thể học theo tứ đại thân vương hợp tác với Dung Chiêu, hai nhà Trương Dung là kẻ thù truyền kiếp."

Trương Tam nghe vậy thử dò xét một câu: "Không có khả năng hòa giải sao?"

Trương Trường Tri trừng mắt: "Không có khả năng, lời này đệ đừng để phụ thân nghe được, đánh c.h.ế.t đệ cũng không chừng."

Trương Tam: "..."

Trương Trường Hành gật đầu: "Nhất định nhất định, may mắn đệ ngăn cản lão Tam, mà lão Tam cũng nghe lời, từ chỗ Dung Chiêu lấy được tiền liền trở về, đại ca, chuyện này cũng đừng nói cho phụ thân."

Trương Trường Tri nhíu mày, theo tính cách của hắn mà nói, chuyện này nên báo cho phụ thân.

Giấu phụ thân thì ra thể thống gì?

Trương Trường Ngôn thấy vậy, trực tiếp đi tới ôm lấy Trương Trường Tri: "Đại ca! Van xin huynh!"

Trương Trường Tri nhíu mày càng chặt, ghét bỏ nói: "Buông ra."

"Không buông, trừ phi huynh đồng ý không nói cho phụ thân!" Trương Trường Ngôn không buông tay.

Chuyện này tuyệt đối không thể để cho Trương thừa tướng biết, nếu không hắn sẽ bị đánh chết, hơn nữa bọn họ nào phải lấy tiền về, rõ ràng là còn muốn đưa thêm tiền.

Vậy thì càng không thể nói cho Trương thừa tướng.

Từ sau khi làm "người nghèo", đi khắp nơi ăn chực uống chực, da mặt Trương Tam ngày càng dày, tuyệt nhiên không cảm thấy khóc lóc ăn vạ có vấn đề gì, Trương Trường Hành thấy vậy trợn mắt há mồm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-178.html.]

Trương Trường Tri đen mặt, giãy giụa.

Trương Trường Ngôn ôm chặt hơn, c.h.ế.t cũng không buông tay. Trương Trường Tri mặt hết đen lại xanh, hết xanh lại đen, một lúc lâu rốt cục nghiến răng nghiến lợi: "Ta, đồng, ý, đệ, buông, ra!"

Trương Trường Ngôn lập tức buông ra, vẻ mặt nhu thuận.

Trương Trường Tri chỉ cảm thấy không có mắt nhìn, vung ống tay áo sải bước rời đi.

Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may lừa gạt được đại ca.

Nhìn thái độ của Trương Trường Tri liền biết chuyện này không thể nói cho hắn, càng không thể nói cho Trương thừa tướng, chỉ có thể lừa gạt, gạt được ngày nào hay ngày đó.

Lúc này tiếng bước chân vang lên, Trương Trường Tri vừa mới đi lại vòng trở về, xụ mặt: "Tiền đã lấy về, về sau đừng tụ tập với Dung Chiêu nữa. Chẳng qua chuyện phụ thân dặn dò vẫn phải làm, lão Tam, đệ nghĩ biện pháp để Dung Chiêu và Ngũ hoàng tử gặp mặt một lần, xem có thể tra ra nghi vấn hay không."

Trương Trường Ngôn không biết việc này, có chút mờ mịt mở to hai mắt: "Tại sao? Muốn nhìn ra vấn đề gì?"

Trương Trường Tri: "Muốn xem thử lúc Ngũ hoàng tử và Dung Chiêu ở cùng nhau, Ngũ hoàng tử có "mưu đồ bất chính" với Dung Chiêu hay không, đây chính là cơ hội để Trương gia chúng ta đánh bại An Khánh Vương phủ."

Nhắc tới cũng ngang ngược, rõ ràng là Ngũ hoàng tử thấy Dung Chiêu nổi lên "sắc ý", vậy mà lại là cơ hội đánh bại An Khánh Vương phủ.

Nhưng ai bảo người nọ là Ngũ hoàng tử chứ? Là tiểu nhi tử được hoàng đế sủng ái.

Lão Đại nói xong thì rời đi, để lại lão Nhị và lão Tam ngây người.

Trương Trường Ngôn sửng sốt một lúc, cuối cùng khiếp sợ thốt ra một câu: "Ngũ hoàng tử có mưu đồ quấy rối Dung Chiêu? Dung Chiêu là nam mà."

Trương Trường Hành đã sớm biết, ngược lại tỏ ra thấu hiểu: "Dung Chiêu quả thật xinh đẹp, mặt mày như nữ tử, mặc dù mọi người đều nói Ngũ hoàng tử yêu thích nữ sắc, nhưng kỳ thật Ngũ hoàng tử ham mê cái đẹp, chỉ cần tướng mạo xinh đẹp là được, không câu nệ nam nữ."

Trương Trường Ngôn: "Ú!I"

Hắn mở to hai mắt: "Nói đùa gì vậy? Hắn không phải là làm nhục Dung Chiêu sao?!" Sau khi tức giận, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, liếc mắt nhìn Trương Trường Hành một cái, hai người đều ở trong mắt đối phương nhìn thấy cùng một suy nghĩ.

Bình luận

Truyện đang đọc