Mà người này chính là người thừa kế Quách gia - Quách Xuyên.
A Sinh: "..."
Quách Xuyên xoa xoa bụng: "Đi, mau đi tới Phúc Lộc Hiên!"
Nói xong xe ngựa liền mang theo bọn họ vội vàng chạy tới Phúc Lộc Hiên.
Người bán hàng rong đứng tại chỗ, gãi đầu: "Ai nha, hình như ta quên nói Phúc Lộc Hiên rất được hoan nghênh, cần phải đặt bàn trước, giờ Tý hôm nay rất nhanh đã bị đặt xong hết rồi..."
Đoàn người Quách Xuyên quả nhiên bị ngăn cản bên ngoài Phúc Lộc Hiên.
A Sinh đã lâu không bị đối xử như thế này, Quách gia bọn họ ở Giang Nam đi tới chỗ nào cũng có đặc quyền, hiện giờ lại không vào được tửu lâu, đương nhiên là vô cùng tức giận.
Quách Xuyên lập tức ngăn hắn lại, mang hắn rời đi.
"Thiếu gia..."
Quách Xuyên: "A Sinh, nơi này là kinh thành, ngươi chớ có xúc động, ngươi chỉ nghe đến danh tiếng tửu lâu này, nhưng không nghe thấy thế tử An Khánh Vương phủ và tứ đại thân vương là ông chủ Phúc Lộc Hiên sao?"
A Sinh không ngốc, lập tức phản ứng lại, vẻ mặt ảo não.
Quách Xuyên thở dài: "Xem ra chỉ có thể đợi ngày mai, ai, nếu không biết thì thôi, hiện tại biết rồi lại không biết phải đợi bao nhiêu ngày mới có thể ăn được, thật sự là ngứa ngáy khó nhịn."
Về phần làm thẻ vàng?
Quách Xuyên không muốn, là người buôn bán, hắn biết tính toán.
Quách gia bọn họ hàng năm mới đến kinh thành một lần, bình thường nhiều nhất ở nửa tháng, huống hồ hắn còn chưa nếm qua hương vị Phúc Lộc Hiên kia, làm sao chịu dễ dàng bỏ ra năm ngàn lượng?
A Sinh cũng có chút ngứa ngáy.
Hai người vừa mới vào phủ, có người bẩm báo: "Công tử, Tiền gia trong kinh vẫn muốn hợp tác cùng Quách gia chúng ta đã đưa thiệp mời đến, mời công tử ngày mai đến Phúc Lộc Hiên gặp mặt, nên trả lời như thế nào?"
Quách Xuyên cũng không quay đầu lại: "Không cần để ý, chúng ta Hạ nhân: "..."
Vì thế ngày hôm sau, Quách Xuyên thành công đi theo người của Tiền gia tiến vào lầu hai Phúc Lộc Hiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-131.html.]
Rất nhanh đã vang lên tiếng kinh hô của Quách Xuyên...
"Còn có nơi như thế này sao?"
"Quả nhiên không hổ là Phúc Lộc Hiên, thần tiên thịnh yến danh bất hư truyền."
"Ngoàm... Ăn ngon thật."...
Cơm no rượu say xong, Quách Xuyên được bồi bàn Phúc Lộc Hiên đỡ ra ngoài, A Sinh vội vàng nghênh đón công tử nhà mình.
Quách Xuyên đỏ mặt: "Lát nữa đi lấy tiền, ta muốn làm hội viên của Phúc Lộc Hiên! Phải làm hội viên thẻ vàng, ngày nào cũng tới đây."
A Sinh nuốt một ngụm nước miếng, hỏi: "Thật sự ngon tới vậy sao?"
"Vượt quá tưởng tượng, Phúc Lộc Hiên thật sự là rừng vàng biển bạc." Quách Xuyên đánh giá.
A Sinh: "Vậy chúng ta có nên bắt chước mở một tửu lâu ở Giang Nam không?"
Quách Xuyên trừng mắt: "Ngươi điên rồi, sau lưng Phúc Lộc Hiên có tứ đại thân vương, ai dám bắt chước chứ? Quách gia chúng ta mặc dù ở Giang Nam rất có địa vị, nhưng cũng không thể đắc tội tứ đại thân vương!"
A Sinh lập tức ỉu xìu.
Quách Xuyên cảm thán: "Người sáng lập Phúc Lộc Hiên này là thế tử Dung Chiêu của An Khánh Vương phủ, quả nhiên là một diệu nhân, sợ là rất có kinh nghiệm làm ăn, nếu có thể gặp mặt một lần, cùng hắn thảo luận kinh nghiệm làm ăn... Thật là đẹp biết bao."
Hắn khẽ nheo mắt, nhịn không được thì thào: "Làm sao mới có thể gặp được Dung thế tử đây?"
Quách Xuyên muốn gặp Dung Chiêu, âm thầm suy nghĩ biện pháp trong lòng....
Còn có rất nhiều người cũng muốn gặp Dung Chiêu.
Ví dụ như đám công tử trong kinh bị đem ra so sánh.
Ngày thứ hai khai trương Phúc Lộc Hiên.
Những người này liền tụ tập tại một quán trà lâu, lúc này Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn cũng xuất hiện, thậm chí ngay cả Trương Tam Trương Trường Ngôn cũng đến. Những người này tụ cùng một chỗ, đề tài nói chuyện toàn bộ là Dung Chiêu...
"Cha ta tối hôm qua vẫn khen Dung Chiêu, nói hắn có bản lĩnh."
"A, mẹ ta cũng vậy, còn muốn tác hợp cho muội muội ta, muốn Dung Chiêu làm con rể nhà ta."