MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Tứ đại thân vương đứng phía sau đại sảnh nhìn từng rương bạc chuyển tới, mặt cười tươi như hoa cúc.

Lộc thân vương sờ sờ số bạc trong rương, vẻ mặt vô cùng kích động.

Nhiều tiền quá.

Người chưa từng thiếu tiền sẽ không biết ngân lượng đẹp đẽ đến nhường nào...

Mấy người bọn họ tuy rằng không phải "coi tiền tài như rác rưởi", nhưng trước đây sẽ không để ý tiền như vậy, trong khoảng thời gian này cuộc sống có chút túng quấn, hiện tại cực kỳ coi trong tiền bạc.

Tiền của bọn họ hóa ra lại nhiều thế này.

Vinh thân vương kích động nói: "Nhiều tiền như vậy, nếu chia hoa hồng, mỗi người chúng ta có thể chia được rất nhiều."

Lộc thân vương và Du thân vương đồng thời gật đầu.

Hôm qua Vương phi còn đang oán giận, nói trong phủ thiếu tiền mua sắm, dẫn đến rất nhiều thứ nên mua lại không mua được.

Đây là chuyện chưa từng có trong quá khứ.

Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được cái gì gọi là "nhập không bằng xuất".

Dung Chiêu hiểu bọn họ đang ám chỉ muốn chia hoa hồng.

Nghe được phải chia hoa hồng, trên mặt Dung Chiêu cũng không lộ ra bất mãn, ngược lại vẻ mặt rối rắm...

"Các vương thúc, trên giấy nợ cổ phần của chúng ta có viết, thu nhập của Phúc Lộc Hiên sẽ đầu tư vào chỉ nhánh mới mở, số tiền này tuy là rất nhiều, nhưng sẽ dùng để mua nguyên liệu nấu ăn và trả phí nhân công, hơn nữa phí hội viên tương đương với tiền thế chấp, cũng không thể chia hết tiền mà khách nhân nạp vào được..."

Vinh thân vương vội vàng nói: "Không thể chia trước một phần sao?"

Hắn thật sự rất thiếu tiền, các thân vương ngoại trừ bổng lộc ra thì còn thu nhập mỗi dịp năm mới, cũng bởi vậy tiền bạc trong phủ không phải lúc nào cũng có thể chỉ trả hết cho toàn bộ chỉ tiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-185.html.]

Đến dịp lễ hoặc trong phủ có hỉ sự, tự nhiên có thể thu được không ít tiền, nhưng nếu không có dịp nào thì bắt buộc phải thắt chặt chỉ tiêu.

Trước đây lúc có tiền không cảm thấy có vấn đề, dù sao tiền tiết kiệm Nhưng sau khi tất cả tiền tiết kiệm đều "không còn", một khi "nhập không bằng xuất", tình hình sẽ khó khắn hơn, bọn họ cũng có sản nghiệp trên danh nghĩa, nhưng chỉ tiêu của toàn bộ vương phủ hằng ngày đều rất lớn.

Hơn nữa những tiểu bối như Bùi Thừa Quyết, Bùi Quan Sơn gần đây hình như cũng cần tiền, bọn họ lấy một ít, dẫn đến vương phủ ngày càng giật gấu vá vai, trực tiếp ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày.

Nói cách khác...

Các thân vương đều nghèo.

Vinh thân vương cần tiền, Du thân vương và Lộc thân vương lại càng cần tiền, lúc trước gom góp bốn vạn lượng, Lộc thân vương còn cầm vài thứ, hiện giờ còn chưa chuộc được mấy thứ đó.

Dung Chiêu suy nghĩ một chút, gật đầu: "Cũng có thể, nhưng mà ta bên kia đang cho người bắt tay vào chuẩn bị chỉ nhánh Thanh Châu phủ thành và Dương Châu phủ thành, bây giờ tạm dừng chờ chúng ta chia tiền, đợi Phúc Lộc Hiên kiếm được tiền thì mới khởi công, như thế nào?"

Tam đại thân vương sửng sốt.

Dung Chiêu nói tới đây, vẻ mặt vô cùng hưng phấn, xoa xoa tay: "Vừa vặn ta gần đây cũng có chút thiếu tiền, cải tạo chỉ nhánh Phúc Lộc Trang tốn rất nhiều tiền, hay là chúng ta cứ chia hoa hồng trước đi!"

"Chờ một chút..." Vinh thân vương theo bản năng ngăn cản.

Hắn đột nhiên nhớ tới hắn chia hoa hồng, ba người khác cũng phải chia hoa hồng, hắn lấy đi mấy ngàn lượng, ba người khác cũng lấy đi mấy ngàn lượng, Dung Chiêu thậm chí còn được chia nhiều hơn...

Hắn chỉ lấy mấy ngàn lượng, Phúc Lộc Hiên lại thiếu mấy vạn lượng!

Mới khai trương đã vậy, kế hoạch "thiên hạ đệ nhất tửu lâu" của bọn họ phải lùi thật lâu mới có thể thành hiện thực.

Mà hiện tại đoạt đích càng ngày càng kịch liệt, tùy thời có thể phân ra thắng bại.

Không còn nhiều thời gian cho bọn họ.

Vinh thân vương vừa mới nghĩ tới đây liền nghe Du thân vương nói: "Hay là bỏ đi, Du thân vương phủ ta không thiếu tiền, lúc trước thoải mái xuất ra bốn vạn lượng, hiện giờ cũng không vội chia hoa hồng."

Bình luận

Truyện đang đọc