MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Kế hoạch của Dung Chiêu cũng cần phải thực hiện nhanh hơn, phải đẩy mạnh hành động.

Lâm Phủ Phúc Lộc Hiên khai trương.

Lâm Phủ là một tòa phủ thành cách kinh thành gần nhất, khoái mã chỉ cần nửa ngày là có thể tới, ngồi xe ngựa cũng chỉ mất một ngày, có thể thấy được khoảng cách gần bao nhiêu.

Vào ngày thứ hai Phúc Lộc Hiên ở kinh thành khai trương, Lâm Phủ đã bắt đầu bàn tán sôi nổi.

Gần kinh thành đúng là tốt, xu hướng thịnh hành gì đều có thể lan truyền nhanh chóng, Phúc Lộc Hiên đứng đầu kinh thành, ở Lâm Phủ đương nhiên cũng sẽ không kém.

Rất nhiều người có tiền đã ngồi xe ngựa đi kinh thành thưởng thức Phúc Lộc Hiên.

Chẳng qua bởi vì bọn họ tới chậm, rất nhiều người còn không đặt được bàn, cho dù là hội viên thẻ vàng cũng không phải ăn một bữa xong rồi về, còn phải ở lại kinh thành.

Cho nên một vài dân chúng bình thường nghe nhắc tới Phúc Lộc Hiên đều có thái độ không tốt.

"Cái gì? Rẻ nhất cũng phải hai lượng bạc một người? Còn cái gì hai mươi lượng, bốn mươi lượng, một trăm lượng?"

"Đắt như vậy, ai chịu đi ăn chứ!"

"Một bữa cơm mấy lượng bạc, người kinh thành đúng là có tiền."

Ta nghe nói có một trăm lẻ tám món ăn, ăn uống thoải mái, chỉ cần ngươi ăn được thì sẽ bổ sung món liên tục."

"Vậy chắc chắn là hai mươi lượng bạc với bốn mươi lượng bạc rồi, hai lượng bạc không thể nào một trăm lẻ tám món, chỉ sợ có vài món qua loa lấy lệ, đắt quá."

"Không thể nào? Đây là sản nghiệp của Ngũ Đại Vương đó, chuyện tứ đại thân vương và Phúc Lộc Hiên các ngươi cũng không phải chưa từng nghe qua. Bọn họ hẳn là sẽ không lừa chúng ta, hai lượng bạc có lẽ cũng ăn được một trăm lẻ tám món."

"Ta vẫn không tin, cũng chưa từng có ai ăn qua."

"Lâm Phủ chúng ta có công tử Trình gia hình như từng đi Phúc Lộc Hiên ở kinh thành, tại sao không nghe nói gì nhỉ, rốt cuộc là thật hay giả?" "Không nghe nói gì vậy khẳng định là giả."

"Không nghe nói gì là bởi vì người ta còn chưa trở về!"

"Nếu không chúng ta đi đến Phúc Lộc Hiên xem thử? Mặc dù còn che vải bố, nhưng có thể tìm người của Phúc Lộc Hiên hỏi một chút?"...

Có người bàn tán thì sẽ có nhiệt độ, sẽ có người chú ý tới Phúc Lộc Hiên.

Mà lúc này, giọng rao vô cùng quen thuộc vang lên...

"Lâm Phủ Phúc Lộc Hiên tối mai khai trương rồi! Ông đi qua bà đi lại, ngàn vạn lần không nên bỏ qua."

"Nhìn một chút, nhìn một chút, tờ rơi quảng cáo khai trương Phúc Lộc Hiên."

"Quỳnh tương ngọc lộ tại cửu thiên, thiên thượng nhân gian Phúc Lộc Hiên!"

"Ngàn vàng không đổi được thiên tiên, hết thảy đều ở Phúc Lộc Hiên!"...

Một đám hài đồng phe phẩy tờ rơi quảng cáo phát khắp đường cái, cảnh tượng náo nhiệt quen thuộc lại tái hiện, Phúc Lộc Hiên ở kinh thành náo nhiệt phục chế đến Lâm Phủ.

Trong một chiếc xe ngựa khiêm tốn nhưng rộng rãi, các thân vương cười híp mắt.

Vinh thân vương: "Ha ha, xem ra Lâm Phủ Phúc Lộc Hiên cũng có thể náo nhiệt."

Lộc thân vương: "Đương nhiên rồi, người từng ăn ở Phúc Lộc Hiên chúng ta không ai nói không ngon, hơn một trăm món ăn tùy ý chọn lựa, ai có thể không mê được?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-183.html.]

Du thân vương ngược lại bình tĩnh,"Cũng không chắc, lợi nhuận chủ yếu vẫn là lầu hai, lầu ba và lầu bốn, Lâm Phủ có nhiều người nguyện ý tiêu tiền như vậy hay không rất khó nói."

Hôm nay tứ đại thân vương chỉ đến ba người, bởi vì Ngũ hoàng tử mà hoàng triều chấn động, bọn họ cũng rất khó dành ra thời gian đi đến Lâm Phủ quan sát, Nhạc thân vương ủng hộ Ngũ hoàng tử lại càng không rảnh.

Dung Chiêu thấy vậy, cười cười: "Du vương thúc chớ lo lắng, Phúc Lộc Hiên ở kinh thành quy mô không lớn, mỗi ngày cũng không tiếp được nhiều khách, Lâm Phủ dân chúng đông đảo, một tòa Phúc Lộc Hiên là không đủ thỏa mãn nhu cầu."

Nơi này cũng không phải hiện đại, vừa tìm tiệc buffet là có thể tìm ra Đây là sinh ý độc nhất vô nhị, đừng nói ở Lâm Phủ, cho dù là thành trì hạ cấp hơn nữa cũng có thể sống sót, điểm này Dung Chiêu không lo lắng.

Nói đến cái này, Vinh thân vương nghỉ hoặc: "Lâm Phủ không phải một tòa Phúc Lộc Hiên là có thể thỏa mãn, kinh thành càng là nơi rất khó đặt được bàn, vậy vì sao không ở kinh thành mở thêm một tòa Phúc Lộc Hiên?"

Nói đến chuyện này, Lộc thân vương cũng nhíu mày,"Đúng vậy, chúng ta nghe nói thế tử ở thành tây mua thôn trang, Phúc Lộc Trang cũng sắp mở chi nhánh thứ hai, tại sao không ở kinh thành mở thêm chi nhánh Phúc Lộc Hiên?"

Du thân vương: "Chẳng lẽ Dung thế tử vì Phúc Lộc Trang toàn bộ là của mình cho nên mới dụng tâm hơn?"

Nghe vậy, Tạ Hồng bên cạnh Dung Chiêu giật mình.

Tin tức Dung Chiêu mở chi nhánh Phúc Lộc Trang thứ hai không thể che giấu, gióng trống khua chiêng mua thôn trang, dẫn đến tứ đại thân vương đều nhận được tin tức.

Phúc Lộc Hiên và Phúc Lộc Trang đều là sản nghiệp của Dung Chiêu, nếu cô coi trọng Phúc Lộc Trang hơn, vậy nhà đầu tư của Phúc Lộc Hiên sẽ có ý kiến.

Nghe vậy, Dung Chiêu lại cười cười, hết sức thản nhiên trả lời,"Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp công tại thiên thu, Phúc Lộc Trang không thể so sánh, ta đương nhiên là coi trọng Phúc Lộc Hiên hơn."

Cho dù có bao nhiêu dự án được thực hiện cùng một lúc, hãy nói với nhà đầu tư rằng dự án mà bọn họ đang hợp tác là dự án mà ngươi coi trọng nhất.

Quả nhiên, sắc mặt ba vị thân vương hòa hoãn không ít.

Lúc này Dung Chiêu mới nói: "Phúc Lộc Hiên là tiệc tự chọn, nếu mỗi ngày đều đi ăn, chắc chắn sẽ ăn chán, nếu vậy việc làm ăn của Phúc Lộc Hiên sẽ giảm xuống, rất khó tiếp tục phồn vinh. Cho nên, nếu phải đợi thật lâu mới có thể ăn được, vậy mỗi một lần đi ăn đều là trải nghiệm mới, cộng thêm món ăn đổi mới, khách nhân sẽ chỉ càng ngày càng yêu thích Phúc Lộc Hiên."

Kỳ thật cũng là một hình thức lăng xê khác, món ngon càng khó ăn được thì càng phải đi ăn.

Càng phí sức, ăn vào lại càng thỏa mãn.

Bàn của Phúc Lộc Hiên rất khó đặt, cho nên mới muốn đặt.

Phúc Lộc Hiên không chỉ phải có danh lợi, còn phải có đẳng cấp, chỉ cần vừa nghĩ tới ăn cơm mời khách, suy nghĩ đầu tiền chính là Phúc Lộc Hiên, đây chính là mục đích của cô.

Ba vị thân vương ngẩn người, hồi lâu mới hiểu được, mà một khi hiểu được, lập tức trầm mặc.

Đây thật đúng là... thủ đoạn tốt.

Vinh thân vương đưa tay sờ sờ cái bụng gần đây biến mất, lẩm bẩm: "Ta đúng là lần đầu tiên nghe nói phương pháp này, hóa ra còn có thể hạn chế số lượng khách nhân... để đạt được mục đích làm ăn tốt hơn."

Nếu làm ăn tốt, ai không liều mạng tiếp đãi khách nhân ôm tiền?

Cũng chỉ có Dung Chiêu lại nhất định muốn hạn chế số lượng khách nhân.

Nhưng hiệu quả lại rất tốt.

Hiện giờ việc làm ăn của Phúc Lộc Hiên trong kinh thành không hề kém so với ngày đầu tiên, mỗi ngày vào giờ Ty, danh sách đặt bàn gần như cạnh tranh khốc liệt, rất nhiều người trời còn chưa sáng đã chờ ở cửa Phúc Lộc Hiên, có thể thấy được làm ăn rất tốt.

Du thân vương sửng sốt hồi lâu, lúc này mới chậm rãi nói: "Dung thế tử quả thật biết buôn bán, giao Phúc Lộc Hiên cho ngươi, chúng ta cũng có thể yên tâm."

Dung Chiêu tươi cười sáng lạn: "Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp của bốn vị vương thúc, các vương thúc cũng nên phí tâm."

Ánh mắt của cô nhìn về phía Lâm Phủ Phúc Lộc Hiên, cười nói: "Ngày mai chúng ta cùng nhau mở vải bố che phủ Phúc Lộc Hiên có được không?"

Ba người lập tức gật đầu, hơi có chút chờ mong.

Bình luận

Truyện đang đọc