Trương thừa tướng bắt đầu cẩn trọng tiến vào trạng thái làm việc, ánh mắt lạnh như băng tính kế Dung Chiêu và Dung gia như thế nào.
Mà trong thư phòng, ba nhi tử tướng tá đạo mạo của lão đứng một bên, tâm tư khác nhau...
Trương Đại: Tại sao phụ thân vẫn còn muốn đối phó Dung gia? Quả nhiên là lớn tuổi rồi, càng ngày càng ngoan cố, xem ra chuyện hòa hoãn quan hệ với Dung gia phải từ từ làm thôi.
Trương Nhị: Tại sao phụ thân vẫn còn muốn đối phó Dung gia? Lão Tam nói đúng, phụ thân đúng là bụng dạ hẹp hòi, hiện tại toàn bộ tài sản của ba chúng ta đều cột trên Phúc Lộc Trang của Dung Chiêu, bây giờ còn chưa lấy được một văn tiền, Dung Chiêu không thể xảy ra chuyện.
Trương Tam: Phụ thân lại muốn hãm hại Dung Chiêu? Không được, phải nghĩ biện pháp mật báo cho Dung Chiêu biết.......
Tòa soạn báo bắt đầu khuếch trương, Phúc Lộc Hiên ổn định phát triển, việc chia hoa hồng của Phúc Lộc Trang cũng đã giải quyết, Đoàn Đoàn có các công tử trẻ tuổi khí thịnh kia vì thanh danh mà dốc ngược túi tiền...
Tinh lực của Dung Chiêu rốt cục có thể đặt ở trên kế hoạch mới.
Lại qua hai ngày.
Hôm nay cô ra ngoài sớm, sai người đưa tới quần áo mới may, lúc nha hoàn đưa tới, động tác hết sức cẩn thận, tựa hồ bị bộ quần áo mới này làm cho hoa mắt.
Dung Chiêu sau khi xem qua cũng rất hài lòng, bảo hạ nhân mặc vào cho mình.
Ngày thường Dung Chiêu ra ngoài đều ngồi xe ngựa, nhưng hôm nay cô lại cưỡi ngựa xuất hành, một trăm hộ vệ rơi lại phía sau, vừa có thể bảo vệ cô, lại không trở ngại cô... phô diễn sự đẹp trai.
Lúc Dung Chiêu ra cửa, vừa vặn gặp được trắc phi Bạch thị sắp sửa "đi làm", Bạch thị vội vội vàng vàng, đi đường mang gió.
"Trắc phi, chào buổi sáng." Dung Chiêu cười chào hỏi.
Bạch thị vốn gấp gáp đi tòa soạn báo, nghe vậy theo bản năng quay đầu lại, đang muốn chào hỏi, đến khi thấy rõ Dung Chiêu, ánh mắt đột nhiên trợn tròn, vẻ mặt kinh hãi, ngơ ngác nhìn Dung Chiêu.
Dung Chiêu hành tẩu như gió, lướt qua bên cạnh Bạch thị, thậm chí Đợi đến khi người đã đi xa, Bạch thị mới chậm rãi giơ tay ôm ngực.
Tiểu nha hoàn bên cạnh đi theo Bạch thị: "Thế tử đẹp quá..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-371.html.]
Bạch thị hồi lâu mới phun ra hai chữ: "Yêu, nghiệt."
Cứ như vậy đi ra ngoài, hôm nay các nữ lang kinh thành còn ai sống nổi nữa?
Dung Chiêu cưỡi tuấn mã màu trắng, từ An Khánh Vương phủ đi tới đường phố náo nhiệt nhất, một đường đánh ngựa xuyên qua dòng người đông đúc, người đi đường nhìn thấy cô, tất cả đều ngẩng đầu, trừng mắt, sợ ngây người... Hoàn thành một loạt động tác.
Chờ ngựa đi xa, những người còn nhìn cô rời đi mới thu hồi tầm mắt, vẻ mặt hoảng hốt...
"Đây là... Dung thế tử sao?"
"Tuấn tú quá."
"Sao có thể đẹp như vậy? Đây là thần tiên hạ phàm sao?"
"Thế gian này sao lại có người đẹp như hắn?"
"Quần áo của thế tử cũng đẹp, kiểu dáng chưa thấy bao giờ... Không biết là mua ở đâu?"...
Đúng vậy, tuấn tú.
Dung Chiêu hôm nay ăn mặc cực kỳ chói mắt, đánh ngựa đi trên đường rêu rao khắp nơi.
Là một khán giả của các dòng phim cổ trang, phim tiên hiệp ở thời hiện đại, thẩm mỹ của Dung Chiêu quả thật không kém, năm xưa khi sản nghiệp dưới tay còn chưa khởi sắc, cô cũng từng làm công ty điện ảnh và truyền hình, tham gia vô số tiệc tối thời thượng và show diễn.
Bởi vậy, Dung Chiêu vẫn cảm thấy kiểu dáng quần áo của Đại Nhạn triều khá đơn điệu tầm thường.
Lúc trước cô từng điều chỉnh một vài chi tiết trên y phục, ví dụ như cổ áo đứng, còn từng khiến nhiều người theo đuổi trào lưu này một thời gian, nhưng đó đều là thay đổi nhỏ, hôm nay toàn thân trên dưới của Dung Chiêu hoàn toàn là dựa theo tiêu chuẩn nam chính phim cổ trang thần tượng.
Từ mũ đến giày, tất cả đầu được cho người chế tác trước nửa tháng.
Tóc là tạo hình kinh điển của nam chính phim cổ trang thần tượng, một nửa được búi bằng ngọc quan, cắm ngang một cây trâm bằng bạch ngọc, tinh xảo thanh tú, nửa còn lại xõa tung ở phía sau, tóc đen như mực.