ÔNG XÃ LÀ CHIẾN THẦN



Nghe anh nói vậy, viên cảnh sát biết không thể giấu được nữa, cũng không có gan nói dối thêm nên đành phải thành thật trả lời: “Chuyện này thì chưa có, nhưng tình huống hiện tại thì có thể trực tiếp đưa ra kết luận rồi…”
*Nếu cậu còn không biết cái giá phải trả cho những suy luận vô căn cứ thì tôi nghĩ cậu đường đường là một cảnh sát, cũng có khác gì mấy tên phế vật đâu?”
Hơi thở của Chu Hoàng Anh rõ ràng là nặng nề hơn, đến lời nói cũng không còn kiêng nể gì nữa.

Viên cảnh sát sợ tới mức suýt nữa quỳ xuống, làm cho vị tổ tông này nổi giận thì thật sự là đã chán sống rồi.
“Thủ trưởng, chúng tôi đã sai.


Chúng tôi sẽ điều tra lại ngay lập tức.

Mong anh bớt giận” Cảnh sát nhanh chóng xin lỗi.
‘Vẻ mặt của Chu Hoàng Anh không hề dịu đi chút nào, giọng nói vẫn lạnh băng như cũ: “Tôi sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng, vậy còn người đó thì cậu tính xử lý thế nào?”
“Đương nhiên là thả ra.

Chúng tôi sẽ thả cậu ấy ra ngay lập tức!” Cảnh sát nhanh chóng.
đứng dậy tháo còng trên cổ tay Lâm Ngọc Huy, đưa Lâm Ngọc Huy trở lại bên Lâm Ngọc Linh một cách cung kính như thể tổ tiên của anh ta vậy.
“Vậy còn con trai tôi thì sao? ..” Mẹ Trần bắt đầu hét lên với vẻ kiêu ngạo, nhưng khi chạm vào đôi mắt lạnh lùng của Chu Hoàng Anh, giọng bà càng ngày càng nhỏ: “Làm sao có thể…”
Chu Hoàng Anh đặt hai tay sau lưng, một hơi thở cao quý và trâm ổn khẽ toát ra, “Cho đến khi sự thật được điều tra, không ai đủ tư cách để bắt người khác đi.

Tôi sẽ cho người tới sòng bạc để kiểm tra, cũng nhất định sẽ bắt đúng người đúng tội.


Tốt hơn hết là bà nên đợi chúng tôi điều tra ra, đừng làm loạn lên nếu không người chịu thiệt sẽ là bà đó!”
Mặc dù Chu Hoàng Anh dường như nói những lời này để cảnh cáo cả hai bên, nhưng những người ở đó đều biết rằng đây là một lời cảnh cáo cho gia đình nhà họ Trần.

Biểu hiện trên mặt bà Trần thoáng chốc hiện lên sự hối hận và cần rứt lương tâm, đến ánh mắt nhìn Lâm Ngọc Linh và Lâm Ngọc Huy cũng dần thay đổi.
Mẹ kiếp, rốt cuộc chúng có gia thế đến cỡ nào mà có thể khiến một thủ trưởng đứng ra giúp đỡ chứ?
“Anh rể, anh thật ngầu đó” Lâm Ngọc Huy giơ ngón tay cái lên tán thưởng, trước đây cậu thường ghen tị với những người đàn ông như Chu Hoàng Anh trên TV.
Nhưng hiện tại khi chứng kiến người đàn ông trước mắt này chỉ dùng vài câu ngắn gọn đã đuổi được hết đám cảnh sát bù nhìn đó đi làm Lâm Ngọc Huy càng ngưỡng mộ Chu Hoàng Anh hơn.

Ngay cả cái nhìn về Lâm Ngọc Linh cũng đã khác đi, chị gái cậu chọn chồng cũng siêu thật đó!
Lâm Ngọc Huy tưởng chừng sẽ không đợi câu trả lời của Chu Hoàng Anh, nhưng vài phút sau cậu lại nghe Chu Hoàng Anh nói: “Đàn ông có thể gặp khó khăn nhưng bản thân họ nhất định phải tự giải quyết chứ không phải chờ một người phụ nữ tới giải cứu anh ta thoát khỏi khó khăn ấy”
Lâm Ngọc Huy choáng váng trước lời nói của Chu Hoàng Anh.
Lâm Ngọc Linh biết tính cách của em trai mình, cô bước tới và chạm vào ống tay áo của Chu Hoàng Anh và thì thầm: “Em thực sự không sao mà, cũng không phải do nó cố ý”
“Chị, anh rể nói đúng” Không ngờ Lâm Ngọc Huy lại thực sự chủ động nhận lỗi về mình rồi tán thành với câu nói của Chu Hoàng Anh.


Thái độ của cậu tỏ ra vô cùng ăn năn và hối hận.
Lâm Ngọc Linh nhìn cậu đầy hoài nghi, tất cả những lời chưa nói ra đều dừng lại trên môi “Em đợi anh ở đây, anh sẽ tới đồn cảnh sát xem sao” Giọng nói bình tĩnh của Chu Hoàng Anh lại vang lên bên tai cô.
Lâm Ngọc Linh biết rằng anh muốn tìm ra sự thật cho hai chị em họ.
Vốn dĩ một chuyện nhỏ không đáng để anh bận tâm, nhưng chỉ vì đòi lại công bằng cho Lâm Ngọc Huy, anh đã không ngại tự mình đi điều tra.

Làm sao cô có thể ngờ được anh lại là một người đàn ông đầy quả quyết và trách nhiệm vậy chứ.
Điều này khiến cô bỗng cảm động, không khỏi lo lắng nhắc nhở: “Anh nhớ về sớm đó, làm gì cũng phải cẩn thận nha: Chu Hoàng Anh khẽ thốt lên một tiếng ‘ừm, những ngón tay mảnh mai vuốt ve mái tóc của cô hồi lâu, chính những cái chạm nhẹ đó đã mang theo rất nhiều sự si mê quyết luyến ập vào trái tim của Lâm Ngọc Linh.
Sau khi anh rời đi với cảnh sát, nhà họ Trần không thể ngồi yên được nữa, thậm chí bà nội Trần cũng không thể tiếp tục giả vờ, bà †a chạy ra khỏi phòng bệnh với một cơ thể lành lặn khỏe mạnh rồi kéo Trần Kiệt cùng bà Trần vào trong phòng.
Ban đầu chỉ muốn lấy quyền thế chèn ép Lâm Ngọc Linh và Lâm Ngọc Huy một chút, ai dè không ngờ rằng hai chị em họ lại có quan hệ với vị thủ trưởng nổi tiếng này.


Bình luận

Truyện đang đọc