ÔNG XÃ LÀ CHIẾN THẦN



Trần Anh Tuấn sung sướng đến mức suýt bật khóc, đại ca ơi! Khó khăn lắm anh mới nói được một câu khen ngợi anh ta.

Mà Trần Anh Tuấn nhất thời kích động đột nhiên lại quy củ ngẩng đầu chào theo kiểu quân đội: “Vâng, xin thủ trưởng yên tâm, em nhất định sẽ bảo vệ chị dâu thật tốt, nhất định sẽ không để anh lo lắng”
“Chỉ được phép bảo vệ nơi ở” Chu Hoàng Anh hơi cau mày, bổ sung thêm một câu.

Trần Anh Tuấn vội vàng nói như một con chuột nhỏ sợ hãi: “Thưa ngài thủ trưởng, xin ngài hãy yên tâm, tiểu nhân không dám đào góc tường của vị Phật lớn của ngài”

“Sao hả?” Chu Hoàng Anh nhìn về phía Lâm Ngọc Linh, để cô tự chọn.

Lâm Ngọc Linh rốt cuộc không nhịn được cười thành tiếng, cô gật đầu, có Trần Anh Tuấn tham gia vào cuộc sống của cô chắc chắn cô sẽ không thiếu niềm vui Sau khi tiên Chu Hoàng Anh và Trân Anh Tuấn đi, Lâm Ngọc Linh trở về căn hộ, vừa bước vào cô đã thấy Hà Thanh Nhàn đang cầm một cuốn sách tiếng Anh, vô cùng đau khổ gặm nhấm từ đơn.

Nhìn thấy Hà Thanh Nhàn, Lâm Ngọc Linh đã rất ngạc nhiên.

Hôm nay là thứ hai, Hà Thanh Nhàn lẽ ra đã phải đi học từ sớm rồi chứ, nhưng cô không ngờ rằng cô ấy còn ở nhà, Hà Thanh Nhàn thấy cô đầu tiên: “Này!
Ngọc Linh, cậu trở về thật đúng lúc, cậu là học bá khoa tiếng anh, đến giúp tớ xem xem từ đơn này phát âm như thế nào?”
Lâm Ngọc Linh che giấu tờ giấy kết hôn vẫn đang cầm trong tay, hoảng hốt nói: “Từ nào cậu chỉ cho tớ xem đi”
Hà Thanh Nhàn phát hiện cô đang né tránh, ánh mắt lóe lên: “Này! Ngọc Linh, cậu đang làm trò quái quỷ gì đó, cậu giấu giấu diếm diếm cái gì vậy?”
Lâm Ngọc Linh càng thêm hoảng hốt, đảo mắt nói: “Không… không có gì”
“Nói dối, tớ !” Hà đã nhìn thấy tất cả Thanh Nhàn vẻ mặt chắc chắn, dáng vẻ đau lòng vì bị bỏ rơi: “Hu hu, Ngọc Linh, cậu không còn yêu tớ nữa rồi, cái gì tớ cũng nói cho cậu nghe, nhưng bây giờ cậu lại lừa dối, giấu diếm bí mật với tớ, chúng ta như vậy thì có còn là bạn tốt nữa không?”
Lâm Ngọc Linh trở nên nghiêm túc, cô sốt sắng nói: “Đương nhiên là bạn tốt rồi, nhưng chuyện này cần phải giữ bí mật… thôi đi, dù sao cậu cũng là bạn thân nhất của tớ nên cho cậu xem, nhưng cậu phải hứa với tớ rằng không thể kể cho bất cứ ai.



Quan trọng như vậy sao?
Hà Thanh Nhàn thích nghe những câu chuyện bát quái quan trọng, cô ấy giống như được bơm máu gà, lắc đầu nguầy nguậy nói: “Tớ thề, chuyện này chỉ có trời biết, đất biết, cậu biết, tớ biết thôi.


“Được rồi!” Lâm Ngọc Linh cũng yên lòng hơn, cô do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy cuốn sổ màu đỏ chót từ phía sau ra.

Cô còn chưa kịp nói gì hết, Hà Thanh Nhàn đã lo sợ cô lấy lại không cho cô ấy xem nữa nên nhanh chóng giật lấy cuốn sổ từ tay cô.

Nhưng khi nhìn thấy ba chữ trên cuốn sổ đỏ đó, mắt cô ấy trừng lớn kinh ngạc, suýt chút nữa ném cuốn sổ đỏ ra ngoài như chạm vào củ khoai lang nóng.

“Mẹ nó! Tớ không nhầm đi, đây là sổ đăng ký kết hôn!”
Sau khi nhìn thấy Hà Thanh Nhàn có biểu hiện này, Lâm Ngọc Linh đau đầu kinh khủng: “Đúng vậy, cậu không nhìn lầm”

Hà Thanh Nhàn ngây ngốc hỏi: “Ai… với ai?”
“Còn có thể là ai chứ? Đương nhiên với anh ấy rồi”
Với anh ấy?
Chu Hoàng Anh?
Hà Thanh Nhàn vẫn giữ thái bán tín bán nghi, cô ấy đưa bàn tay run rẩy của mình chậm rãi mở cuốn sổ đăng ký kết hôn ra, khi nhìn thấy nam nữ chính trong bức ảnh, cô ấy cảm thấy cả thế giới đều là ảo ảnh.

Hà Thanh Nhàn ôm đầu của mình, cả người choáng váng: “Ái chà, có vẻ như tớ sắp ngất rồi?
Lâm Ngọc Linh căng thẳng, đưa tay đỡ cô ấy: “Thanh Nhàn, cậu không sao chứ? Có phải là trời nóng quá nên cậu bị say nắng không?
Hay là chúng ta đi bệnh viện đi”
“Tớ không sao” Hà Thanh Nhàn xoay người lại, kích động nắm lấy bàn tay của Lâm Ngọc Linh: “Chúa ơi! Thật không thể tin được, bạn thân của tớ đã biến thành vợ của thủ trưởng rồi, nếu chuyện này mà bị truyền ra ngoài, thì chắc chắn sẽ gây ra chấn động lớn”


Bình luận

Truyện đang đọc