Toàn bộ hành trình trôi nổi cả một tiếng đồng hồ, đến cuối cùng bị bốn người hoàn thành hết hai tiếng đồng hồ.
Chậm rãi rời khỏi chèo thuyền, thì Lâm Ngọc Linh dính chặt trên người của Chu Hoàng Anh rồi, có vẻ như chơi hơi mệt rồi.
Người đàn ông thấy trạng thái của cô không tốt, sau khi kêu TTA kéo dài về sau thêm vài ngày thời gian nghỉ dưỡng, cố gắng đừng chơi hết trong một ngày, thì ẫm Lâm Ngọc Linh sắp ngủ thiếp đi về khách sạn rồi.
“Ui, có người yêu đúng là khác mà” TTA cảm thán, bắt đầu đổi hành trình của hai ngày nay.
“Được rồi, đừng than nữa, tôi cũng phải đi trước rồi đây, mắc công để nam thần của tôi nhìn thấy tôi với anh bên nhau, có liên tưởng không tốt gì đó”
“Ngay cả cô cũng muốn bỏ rơi tôi, thôi thôi, trái tim của tôi đã hoá thành hoa hồng, nước mắt của tôi sớm đã luân hồi, có thể cho tôi thêm một cơ hội nữa, tôi nhất định sẽ nói một câu với những câu đằm thắm các người, khốn khiếp mà!”
Hà Thanh Nhàn mỉm cười chế giễu anh ta: “Được đấy được đấy, anh đi tìm người yêu đi”
“Tôi tìm cô hay sao mà tìm”
“Thanh Nhàn.
”
Ngay lúc Hà Thanh Nhàn muốn mảng lại, một giọng nói tươi mát khô ráo của người đàn ông vang lên, người đàn ông một mét tám mấy đi tới bên cạnh cô ta, đưa tay dụi trán của cô ta.
Hà Thanh Nhàn đỏ bừng cả khuôn mặt: “Nam, nam thần.
.
”
“Cậu là Cao Tịnh Vũ?” TTA nói ra một cái họ tên.
Ánh nhìn của người đàn ông nhìn sang khuôn mặt của anh ta: “Anh là?”
“TTA, trước đây chúng †a có gặp mặt qua một lần, cậu quên rồi? Cậu xém chút trở thành em rể của tôi đấy” TTA tỏ thái độ không tốt chế giễu Em rể? Tình hình gì đây?
Hà Thanh Nhàn vẻ mặt nặng nề nhìn sang Cao Tịnh Vũ bên cạnh, trong mắt thấp thoáng có vẻ thất vọng: “Chuyện như thế nào?”
“Hôn nhân liên minh, anh không có đồng ý” Cao Tịnh Vũ giải thích răng.
Thì ra là như vậy, trong lòng của Hà Thanh Nhàn âm thầm trút ra một hơi thở: “Nam thần, sao anh lại qua đây rồi?”
“Vừa đúng lúc được nghỉ thì qua đây, nghe họ nói em cũng ở đây, nên qua đây một chuyến xem thử” Ánh nhìn của Cao Tịnh Vũ, dừng lại trên người của TTA.
Cho dù là ai nhìn thấy bạn gái của mình, toàn thân ướt hết bên cạnh cùng với một người đàn ông khác, tâm trạng đầu sẽ không được tốt lắm, huống chỉ con người này nhìn có vẻ cũng không phải dạng chính nhân quân tử.
Thế nhưng.
Vừa đúng, TTA của bên này cũng khá là có địch ý.
Sớm thì nghe em gái nhà mình nói qua, Cao Tịnh Vũ này rất có tâm kế, nói như thế nào thì Hà Thanh Nhàn cũng là bạn thân của phụ nữ nhà anh, tự nhiên lộ ra cảm xúc che chở: “Hà Thanh Nhàn, đừng trách tôi không có nhắc nhở cô, muốn bên nhau với người đàn ông này, cô tốt nhất hãy suy nghĩ kĩ”
“Liên quan gì với anh?”
“Đúng, đừng đến lúc bị ăn hiếp rồi lại khóc lóc” Sau khi TTA thái độ không tốt để lại lời nói, liền quay người rời đi.
Hà Thanh Nhàn không có suy nghĩ sâu xa, đối lời nói của TTA cũng là khit mũi khinh bỉ, ôm chầm lấy cánh tay của Cao Tịnh Vũ.
Mày mắt cong cong mỉm cười với anh ta.
TTA đi được vài bước thì quay đầu lại, nhìn thấy thân hình cao to của Cao Tịnh Vũ bao trùm lấy cô ta, giữa đôi mày toát lên vẻ bực mình.
Hửm?
TTA bận tâm lo lắng thêm, sau khi về tới khách sạn, thì đem chuyện này nói với Chu Hoàng Anh.
Thế nhưng, ánh nhìn của người nào đó, ánh mắt đưa tình hoàn toàn dừng lại trên người của Lâm Ngọc Linh đang ngủ say, không có chút nào muốn dời khỏi ánh nhìn “Anh nghe em nói, em cảm thấy Cao Tịnh Vũ này chắc chắn là đi theo chúng ta tới đây”
“Chứ không lẽ?” Chu Hoàng Anh khit mũi khinh bỉ: “Anh ta không đi theo chúng ta tới đây, chẳng lẽ thật sự vì Hà Thanh Nhàn?”
“Nhìn xem nhìn xem, anh cũng cảm thấy như vậy mà, nhưng Hà Thanh Nhàn người phụ nữ chết tiệt đó không tin, còn theo Cao Tịnh Vũ đi mất rồi, em dám đảm bảo, lần này Cao Tịnh Vũ qua đây, tuyệt đối là biết mối quan hệ của anh và chị dâu rồi”
Chu Hoàng Anh nghe nói sụp mắt suy nghĩ.
Nếu như chỉ là liên quan tới mình, thì Cao Tịnh Vũ chẳng qua là một ngôi sao của giới kinh doanh mà thôi, không phải là gì cả.
Nhưng chuyện liên quan tới cô và bạn của cô, thì khác rồi.
“Chuẩn bị đi”
“Nhận lệnh”