CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Nguyên rất hài lòng với tiềm năng của Giang Cung Tuấn. Thêm nữa, thầy trước khi rời đi có căn dặn anh ta nếu có thể tránh gây thù với võ giả trái đất thì hãy tránh, có thể kết giao bạn bè thì hãy kết giao.

Nguyên giới là một trong những tồn tại hàng đầu của vùng đất phong ấn Tam Thiên, là nơi mà Thương giới không thể nào so sánh được. Nếu nói đến việc xếp hạng thì Thương giới thậm chí không thể đứng trong top một trăm.

Ở những thế giới khác nhau thì sức mạnh của những người tu luyện cũng sẽ khác nhau. Sức mạnh của Giang Cung Tuấn đã vượt quá so với dự đoán của Nguyên, anh ấy lại có thể chịu được đòn của thuộc hạ của mình mà không hề bị thương.

Giang Cung Tuấn nhìn thanh niên Nguyên đẹp trai đang đứng trước mặt mình và cười nhạt.

Nguyên đã chủ động xin lỗi, anh cũng không hề tức giận vì thuộc hạ của Nguyên tấn công mình.

Nguyên nhìn Giang Cung Tuấn và hỏi: “Anh Giang, bây giờ thành phố này không chào đón anh, anh đến thành phố Bất Châu có chuyện gì không? Hãy nghe lời tôi, nếu không có việc gì quan trọng thì cố gắng đừng đến. Thành phố Bất Châu hiện tại không phải là thành phố Bất Châu của trước đây nữa rồi” Nguyên Tử tể nhắc nhở.

Mục đích Giang Cung Tuấn đến thành phố Bất Châu chủ yếu là để nghe ngóng về sức mạng của Tiềm Mạc, không ngờ đến cổng thành lại gặp Nguyên.

Nhìn Nguyên không có chút ác ý nào với mình, hơn nữa anh cũng có thể đoán được rằng Nguyên rất mạnh, bởi vì mới chỉ là một người thuộc hạ của anh ta thôi đã có thể đánh anh bay lên không trung rồi.

“Tôi đến thành phố Bất Châu cũng không có việc gì to tát cả, chả là Tiềm Mạc của Thượng giới đã gửi thư quyết đấu cho tôi, muốn một tuần sau đầu một trận sống mái ở núi Bất Châu. Tôi đến đây chủ yếu để thăm dò về sức mạnh cụ thể của Tiềm Mạc.” Giang Cung Tuấn nói ra chủ ý của mình.

Nguyện cười nói: “Chuyện này đơn giản, tôi sẽ cử người đi điều tra giúp anh” Vừa nói Nguyên vừa giơ tay làm động tác mới và nói: “Hãy vào thành phố với tôi trước. Đi theo tôi, tôi không nghĩ ai đó có thể làm gì được anh. Anh ta nói rất nhẹ nhàng.

Từ câu nói này có thể thấy anh ta rất tự tin vào sức mạnh của bản thân, Giang Cung Tuấn cũng không từ chối, anh theo sau Nguyên đi về phía cổng thành.

Trước đây luôn có bảo vệ canh gác ở cổng thành, nhưng kể từ khi Hoang Hồng Hà chết trong trận chiến, những người bảo vệ đó đều giải tán, kết quả là thành Bất Châu hiện tại không có người canh gác. Nhưng ngay cả như vậy, cũng không có người nào dám chạy lung tung trong thành phố Bất Châu. Rất dễ để có thể vào thành phố Bất Châu.

Tại một nhà hàng ở thành phố Bất Châu, Giang Cung Tuấn và Nguyên ngồi ở một chỗ gần cửa sổ. Nguyên bưng ra một loại rượu ngon để tiếp đãi Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn cũng không biết anh ta muốn làm gì và tại sao lại đối xử tốt với anh như vậy, nhưng anh không hỏi quá nhiều mà chỉ im lặng uống rượu, ngẩn ngơ nhìn một số võ giả ngoài hành tinh đi trên đường phố bên ngoài cửa sổ.

“Anh Giang” Nguyên đột nhiên nói.



“Ừ.” Giang Cung Tuấn phản ứng lại, nhìn Nguyên.

Nguyện cười và nói: “Chắc hẳn anh có biết trong thời đại này, trái đất sẽ sản sinh ra mấy người có linh căn chí tôn.”

Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Ừ, tôi có nghe nói qua”

Bổ Sơ hỏi: “Anh đã bao giờ gặp được người như vậy chưa?” Sau khi nhìn Nguyên một cái, Giang Cung Tuấn khẽ lắc đầu nói: “Chưa”

Nguyên nói: “Những người đó rất dễ để nhận biết, trên trái đất có Tứ Đại Thụy Thú, chỉ cần uống máu tươi của Tứ Đại Thụy Thú vào, người có thể nhập ma chính là linh căn chí tôn. Tôi cũng có nghe nói, người vợ tên Đường Sở Vị của anh dường như chính là người như vậy?”

Giang Cung Tuấn choáng váng trong lòng, anh không ngờ rằng Nguyên mới đến Trái đất trong thời gian một ngày mà đã có thể điều tra được rõ mọi chuyện như vậy rồi. Anh không biết ý định của Nguyên là gì, hiện tại chỉ có thể giả ngu mà thôi.

“Chuyện này tôi cũng không biết. Mấy năm trước, vợ tôi đã uống máu tươi của Thụy Thú, quả thực đã bị Ma hóa. Nhưng mấy năm nay tình trạng này không còn xả ra nữa. Có lẽ vợ tôi không phải là căn linh chí tôn gì đó”.

Từ lời của Giang Cung Tuấn, Nguyên biết Giang Cung Tuấn đang kiêng dè anh ta, anh ta cười nói: “Thật ra tôi không có ý xấu gì. Tôi biết vợ của anh bây giờ là cao thủ số một trên thế giới, có thể giết chết người tu luyện có cảnh giới siêu phàm. Vợ anh mạnh như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của nhiều người. Ở một số vùng đất bị phong ấn, có một số đạo chính thống rất cổ xưa, con cháu của những đạo chính thống này đã nhận được lệnh tử thần phải giết chết Thiên Kiêu có căn linh chỉ tôn sinh ra trên trái đất.”

“Tại sao?” Giang Cung Tuấn khó hiểu hỏi: “Tại sao lại phải giết chết những căn linh chí tôn được ra trên mặt đất?”

Nguyên giải thích: “Vì những đạo chính thống này đều là những người tham gia vào việc giết những kẻ phản bội của trái đất năm đó. Họ lo sợ Thiên Kiều căn linh chí tôn của trái đất sẽ lớn.

lên và đe dọa đến địa vị của họ”.

Giang Cung Tuấn có biết một chút về những kẻ phản bội, nhưng bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì ngay cả Mạch Doanh của Ma giới cũng không biết, anh tin rằng Nguyên cũng không biết nhiều nên anh cũng không hỏi quá nhiều.

Nguyên lại nhắc nhở: “Anh nên cẩn thận hơn, đặc biệt phải nhắc nhở vợ anh nếu có thể không xuất hiện thì bảo cô ấy đừng xuất hiện. Trong khoảng thời gian này nhất định không được thò đầu ra. Dù bây giờ cô ấy rất mạnh, nhưng những người xuất hiện trên trái đất lần này đều là Thiên Kiêu thực sự đến từ vùng đất bị phong ấn, còn Tiêm Mạc, người đã gửi thư quyết đấu cho anh có thể chẳng bằng một đầu ngón tay so với Thiên Kiêu thực sự.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn im lặng, anh không nói gì nữa.

Ngay sau đó, người được Nguyên cử đi đã quay trở lại.



“Cậu chủ” Một người phụ nữ xinh đẹp đến bên Nguyên và nhẹ nhàng nói.

“Ừ ” Nguyên khẽ gật đầu nói: “Cô đã phát hiện được những gì cứ nói thẳng.”

“Vâng.” Người phụ nữ gật đầu, lập tức nhìn về phía Giang Cung Tuấn, nói: “Anh Giang, tôi đã điều tra rồi. Người tên Tiềm Mạc đến từ Thương giới này là đệ tử bế môn của cao thủ mạnh số một Thương giới, cũng chính là người anh em cùng môn phái với Thần Tử. Thần Tử bị đã anh giết chết, lần này anh ta gửi thư quyết đấu cho anh chủ yếu là để báo thù cho Thần Tử. Hơn nữa thực lực của Tiềm Mạc cũng rất mạnh. Anh ta đã đạt tới cảnh giới nhập thành rồi, hiện tại đã là nhập thánh cấp thứ ba, mạnh hơn anh rất nhiều. Trong trận chiến này, anh gần như không có tạo hóa chiến thắng”

Giang Cung Tuấn nghe vậy, vẻ mặt cứng đờ, Nhập thánh cấp thứ ba? Anh mới chỉ đang ở đỉnh của cảnh giới thần thông cấp thứ tám, trên cấp thần thông là cấp siêu phàm, vượt qua sáu cấp siêu phàm mới đến được cảnh giới nhập thánh.

Về phần cảnh giới nhập thánh có bao nhiêu cấp độ Giang Cung Tuấn vẫn còn chưa hiểu rõ, nhưng hiện tại anh đã biết sức mạnh của Tiềm Mạc là ở cấp thứ ba của cảnh giới nhập thánh.

Cảnh giới này mạnh hơn rất nhiều so với anh, anh phải chiến đấu như thế nào đây?

Cho dù anh có thể tới nhà thời gian, có thể tu luyện trong nhà thời gian với tốc độ cao, nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy, anh hoàn toàn không thể nào đuổi kịp Tiềm Mạc được.

Nguyện cười nhạt nói: “Cảnh giới nhập thánh cấp thứ ba quả thực là mạnh hơn anh rất nhiều. Anh Giang, theo tôi thấy thì trận quyết đấu này anh hãy nhận thua đi, hãy nhận lỗi và xin lỗi Tiềm Mạc, tôi tin anh ta sẽ không lấy mạng của anh”

Nguyên cười và đưa ra ý kiến của mình.

Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi, nhìn Nguyên và hỏi: “Nguyên, cậu đến từ một vùng đất bị phong ấn mạnh mẽ, chắc hẳn cậu hiểu rất rõ cảnh giới của tu sĩ. Nhập thánh có mấy giai đoạn?

Cảnh giới sau nhập thánh là gì?” Cao thủ ở vùng đất bị phong ấn mạnh đến thế nào?” Giang Cung Tuấn hỏi những câu hỏi còn đang vướng mắc trong lòng.

Nguyên liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn, nói thật: “Nhập thánh tổng cộng có chín giai đoạn, càng đến giai đoạn sau thì càng mạnh và đáng sợ hơn so với giai đoạn trước đó. Sau chín giai đoạn này sẽ đến pháp cảnh, khi đạt đến cảnh giới này thì có thể tu luyện ra hình dáng của chính mình, cảnh giới này gồm có ba tầng. Sau pháp cảnh là kiếp cảnh. Sau kiếp cảnh chính là tiên cảnh. Mà trước mắt, một số đạo chính thống cổ đại ở vùng đất bị phong ấn đều có cao thủ bậc tiên cảnh trấn giữ.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn vẻ mặt cứng đờ, bọn họ thực sự là đã tu luyện đến cấp độ tận cùng rồi, cảnh giới hiện tại của anh quá yếu, thực sự quá yếu.

Sau khi hít một hơi thật sâu, anh hỏi: “Lần này, Thiên Kiều tới trái đất để tranh đoạt tạo hóa là cảnh giới gì?”

Nguyên khẽ lắc đầu nói: “Cái này thì không rõ lắm, bởi vì vùng đất bị phong ấn đều bị cô lập, tôi cũng không biết sức mạnh cụ thể của những Thiên Kiều ở vùng đất bị phong ấn khác”

Bình luận

Truyện đang đọc