CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Giang Cung Tuấn sau khi về đến thủ đô, tạm thời không đi ra ngoài, cũng không để ý đến những chuyện khác.

Bởi vì, Thiên đã đồng ý với anh ta, sẽ không tiếp tục nhảy ra quấy phá nữa.

Thương hội Đại Đông cũng sẽ không đối nghịch với anh nữa.

Kế tiếp, anh muốn dọn dẹp tất cả đều sẽ rất đơn giản.

Anh hiện tại, không có đối thủ.

Trước khi diễn ra cuộc tổng tuyển cử, anh muốn dọn dẹp tất cả đều sẽ rất dễ dàng.

Mấy ngày tiếp theo, Giang Cung Tuấn đều ở trong nhà.

Bởi vì Đường Sở Vi đã nói, cô muốn có con, hai người ở nhà cố gắng, từ phòng khách, ra đến phòng bếp, ban công, chỗ nào cũng lưu lại dấu vết vận động của hai người bọn họ.

Mà Tiêu Dao Đàm sau khi từ biệt phủ Thần Kiểm trở về, ông ta đã biết, thanh kiếm trong tay Giang Cung Tuấn, chính là Đệ Nhất Kiếm.

Nhưng ông ta nghĩ mãi mà vẫn chưa hiểu.

Lão tổ nói Đệ Nhất Kiếm hẳn là ở trong lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, tại sao bây giờ lại ở trong tay của Giang Cung Tuấn?

Trong khoảng thời gian này, ông ta đã phải người đi tìm đồ vật mà tổ tiên để lại ở trong địa lao ở phía sau núi.

Lúc này, Tiêu Dao Đàm đang ngồi xếp bằng, nhìn ngắm trời xanh đến ngẩn người.

“Tộc trưởng”

Một người trong tộc Tiêu Dao đi đến.

“Ừm?”.

Tiêu Dao Đàm nhìn người trong tộc, hỏi: “Có chuyện gì?”

Cái người trong tộc này nhỏ giọng nói: “Có, có phát hiện”

Nghe vậy, Tiêu Dao Đàm lập tức đứng bật dậy, nhịn không được hỏi: “Phát hiện ra cái gì?”

Ở sâu trong địa lao phía sau núi, phát hiện một căn phòng bí mật dưới lòng đất.

Nghe thấy thế, Tiêu Dao Đàm lập tức đi về phía sau núi.

Địa lao phía sau núi, chính là nơi đã từng giam giữ Tiêu Dao Phong.

Mà Tiêu Dao Phong, là một tiền bối của gia tộc Tiêu Dao, bị Tiêu Dao Dạ Thiên hãm hại, nhốt vào trong địa lao.

Đây là một hang động tự nhiên.

Bây giờ, ở cuối hang, phát hiện ra một căn phòng đá.

Căn phòng đá đã mở ra, ở bên ngoài cửa ra vào có không ít đệ tử nhà Tiêu Dao đang canh giữ.

Tiêu Dao Đàm đi đến. “Tộc trưởng”

Đệ tử canh gác ở cửa ra vào tôn kính chào một tiếng.

Tiểu Dao Đàm đi thẳng vào bên trong.

Căn phòng đá này không lớn, cũng chỉ rộng hơn một trăm mét vuông, ở chính giữa mặt đất, có có một đống xương cốt đã bị phong hóa từ lâu.

Tiêu Dao Đàm đi đến, ngồi xổm xuống, nhìn thi cốt trên mặt đất, nhẹ nhàng sờ lên.

Vừa chạm vào thị cốt, đồng thi cốt nháy mắt hóa thành tro cốt.

Mà ở trong đống tro cốt bên trên mặt đất, còn có một cuộn cổ, nhìn thấy cuộn cổ, ông ta lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng cầm lên.

Nhìn kỹ.

Phát hiện đây chính là bản vẽ cách bố trí cơ quan của lăng mộ Tần Thủy Hoàng mà ông ta vẫn luôn tìm kiếm.

Ông ta bật cười to thành tiếng: “Ha ha, tìm được rồi, cuối cùng cũng đã tìm được rồi, cho dù không lấy được Đệ Nhất Kiếm, thì mình cũng có thể lấy được Đệ Nhất Kiếm Quyết, lấy được Đệ Nhất Kiếm Quyết, sau khi luyện thành bộ kiếm thuật thiên hạ vô địch này, thì mình sẽ chính là đệ nhất thiên hạ”

Tâm trạng của Tiêu Dao Đàm không tệ.

Sau khi cười to, ông ta lập tức ra lệnh: “Chuyện này, bất cứ ai cũng không được nói ra ngoài, nếu như chuyện này bị lộ ra ngoài nửa điểm, giết chết bất luận tội”

“Rõ”.

Những người trong tộc Tiêu Dao có mặt ở đây đồng thời lên tiếng.

Tiêu Dao Đàm xoay người rời đi.

Sau khi rời khỏi căn phòng đá, ông ta lặng lẽ mang theo một số tinh anh của gia tộc Tiêu Dao, đi đến lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, muốn vào bên trong lăng mộ, lấy Đệ Nhất Kiếm Quyết.

Một ngày sau.

Đại Lan, núi Lâm Lang.

Chỗ này là tổng bộ của Lâm Lang Các.

Lúc này, Bách Hiểu Sinh đang ngồi trên một cái ghế gỗ trước một ngôi nhà tranh, mà đúng trước mặt của ông ta, là một người trẻ tuổi khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.

“Hả?”

Ông ta nhìn người trẻ tuổi trước mặt bằng ánh mắt kì quái, hỏi: “Trước tiên nói cho tôi nghe một chút, tin tức của cậu là gì?”

Người trẻ tuổi kia nói: “Tin của tôi, nhất định là có giá trị lớn, tôi cần một lệnh bài Lâm Lang, ông đưa cho tôi, tôi sẽ nói tin tức này cho ông biết”.

Bách Hiểu Sinh thản nhiên nói: “Lâm Lang Các của tôi từ trước đến nay chưa từng có quy tắc cấp lệnh bài Lâm Lang trước, cậu nói tin tức của cậu ra trước, nếu như tôi cảm thấy đáng giá, tôi sẽ đưa cho cậu, nếu như không đáng, tôi sẽ đưa thứ khác ra, xem như là trao đổi”

Tình báo của Lâm Lang Các là thiên hạ đệ nhất.

Là bởi vì, Lâm Lang Các vẫn luôn làm giao dịch với các cổ võ giả.

Chỉ cần là tin tức có giá trị, Lâm Lang Các sẽ cấp cho người đó một lệnh bài Lâm Lang.

Người có trong tay lệnh bài Lâm Lang, sẽ có thể yêu cầu Lâm Lang Các làm một chuyện.

Chuyện này, ngoại trừ việc giết người phóng hỏa ra, thì bất cứ chuyện gì, Lâm Lang Các đều sẽ đồng ý.

Còn Lâm Lang Các sẽ đem những tin tức thu thập này được bán cho người khác, để người khác đi làm chuyện này.

Người trẻ tuổi trước mặt này, là người của gia tộc Tiêu Dao.

Cậu ta nhỏ giọng nói: “Tôi biết lại lịch của gia tộc Tiêu Dao”

Bách Hiểu Sinh thản nhiên nói: “Cậu nói đi”.

Người của gia tộc Tiêu Dao nhỏ giọng nói: “Gia tộc Tiêu Dao, là truyền thừa từ thời Tần Thủy Hoàng, trước đây, Tần Thủy Hoàng vì muốn trường sinh, đã pháp quốc sư Từ Phúc ra biển tìm kiếm tiền dược, quốc sư gặp được phượng hoàng, cùng phượng hoàng đại chiến, thế nhưng, lại chỉ còn một vài người còn sống sót”.

“Tổ tiên của gia tộc Tiêu Dao chúng tôi, là một trong số ít người còn sống sót đó”

“Từ Phúc nói, máu của phương hoàng có thể giúp trường sinh, bởi vậy, Tần Thủy Hoàng đã đúc một thanh kiếm, còn sáng tạo ra một bộ kiếm quyết, dự định sẽ đi giết phượng hoàng. Thế nhưng Tân Thủy Hoàng cho đến lúc chết, vẫn không đi giết được phượng hoàng”

“Đệ Nhất Kiếm cùng Đệ Nhất Kiếm Quyết hiện đang ở trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng.”

“Trước đây, tổ tiên của gia tộc Tiêu Dao là người trông coi lăng mộ, họ biết mình sẽ chết, sẽ bị chôn sống trong lăng mộ, cho nên trước khi chết, đã bí mật về một bản vẽ cách bố trí cơ quan của lăng mộ Tần Thủy Hoàng”

“Bây giờ, lão tổ Tiêu Dao Dạ Thiên của tộc tôi đã chết, mà lão tổ trước khi chết đã đem công lực cả đời truyền cho tộc trưởng Tiêu Dao Đàm”.

“Tộc trưởng đã tìm được bản vẽ cách bố trí cơ quan của lăng mộ Tần Thủy Hoàng, bây giờ ông ta đã dẫn người đi đến lăng mộ Tần Thủy Hoàng”

“Tiền bối Bách Hiểu Sinh, ông nói cho tôi nghe, cái tin tức này, có thể đổi lấy một lệnh bài Lâm Lang được không?”

Bách Hiểu Sinh nghiêm túc lắng nghe.

Sau khi nghe xong, ông ta gật đầu một cái: “Ừm, tin tức này chính xác giá trị một lệnh bài Lâm Lang”

Nói xong, ông ta tiện tay móc một cái lệnh bài đưa ra.

Người của gia tộc Tiêu Dao sau khi nhận lấy, nhỏ giọng nói: “Bách tiền bối, tin tức này, ông cũng không được tiết lộ ra ngoài, nếu không tôi nhất định sẽ phải chết”

“À, cậu yên tâm, Lâm Lang Các của tôi có thể tồn tại được đến bây giờ, chính là nhờ chữ tín, xưa nay đều không bán đứng người cung cấp tin tức, bây giờ lệnh bài Lâm Lang đã ở trong tay của cậu, cậu có thể yêu cầu Lâm Lang Các làm bất cứ một chuyện gì?

“Vậy tôi đi trước, chuyện này, sau này lại nói”

Người của gia tộc Tiêu Dao cầm lệnh bài Lâm Lang rời đi.

Sau khi cậu ta đi, Bách Hiểu Sinh mới suy nghĩ đứng lên.

“Nghịch Long Kiểm xuất thế có liên quan đến rồng, bây giờ cả phượng hoàng cũng có tin tức, xem ra thật sự sắp đại loạn rồi.”

“Lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, Đệ Nhất Kiếm Quyết?”

Ông ta rơi vào trầm tư.

Một lúc lâu sau, tự lẩm bẩm, nói: “Giang Cung Tuấn hẳn là rất muốn biết được tin tức này, xem ra cần phải đi thủ đô một chuyến rồi”

Hai tay ông ta chắp sau lưng, bước đi.

Mấy ngày này, Giang Cung Tuấn đều không đi quản chuyện bên ngoài. Anh một bên cùng Đường Sở Vi nặn người, một bên lĩnh ngộ Thái Nhất Kiếm Thuật.

Bang bang bang!

Bên ngoài, truyền đến tiếng đập cổng.

Giang Cung Tuấn thu Đệ Nhất Long Kiểm lại, đứng dậy đi ra ngoài mở cổng.

Chỉ thấy ở ngoài cổng có một người đàn ông mặc áo bào trắng đang đứng, trông còn rất trẻ nhưng lại có một ít tóc trắng.

Giang Cung Tuấn hơi sững sờ, bỗng hỏi: “Bách tiền bối, sao ông lại đến đây?”

Người đến là Bách Hiểu Sinh.

Bách Hiểu Sinh vừa cười vừa nói: “Tôi đến đây là có một tin tức cậu nhất định rất muốn biết, đặc biệt đến tìm cậu bàn chuyện hợp tác”

“Ỗ vậy sao?”.

Vẻ mặt của Giang Cung Tuấn ngập tràn nghi hoặc, nói: “Vào nhà trước đã”

Anh mời Bách Hiểu Sinh đi vào trong sân, dẫn ông ta vào trong nhà.

“Ông xã, có khách đến sao?”

Đường Sở Vị từ trong phòng đi ra, thấy người đến là Bách Hiểu Sinh, cũng chào một tiếng: “Bách tiền bối”

Bách Hiểu Sinh lập tức xua tay, nói: “Môn chủ khách sáo rồi, tiếng tiền bối này, tôi không dám nhận đầu”

Bình luận

Truyện đang đọc