CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

“Tin tức mới nhất”

“Chiêu hôm nay, một phóng viên đã quay được cảnh bác sĩ thiên tài thành phố Tử Đằng- Đường Sở Vi và con rể nhà họ Đường xuất hiện ở cục dân chính, nghi ngờ là đã ly hôn.”

“Trên mạng truyền nhau rằng, Đường Sở Vi đã làm lành với Hắc Long, sau đó ly hôn với người chồng vô dụng của cô ấy. Dù sự thật ra sao, chúng ta hãy chúc phúc cho Đường Sở Vi và Hắc Long, mong rằng Đường Sở Vi sẽ đối xử tốt với Hắc Long, đối xử tốt với người anh hùng của chúng ta. ˆ Tin tức đầu tiên đã truyền khắp thành phố Tử Đằng.

Bây giờ, tin Đường Sở Vi và Giang Cung Tuấn ly hôn đã lan rộng.

Ngay sau đó, một tin sốc khác ập đến.

“Tin tức mới nhất, tập đoàn Giang Long đã bán tất cả tài sản của mình với giá rẻ và tuyên bố giải thể”.

“Như mọi người đều biết, ông chủ đứng sau tập đoàn Giang Long là Hắc Long Giang Cung Tuấn. Tại sao lúc này, Giang Cung Tuấn lại muốn bán tài sản của tập đoàn với giá rẻ và đồng thời tuyên bố giải thể?”

Tin tức về việc tập đoàn Giang Long giải thể đã lan truyên khắp thành phố Tử Đằng trong một khoảng thời gian ngắn.

Bởi vì ông chủ tập đoàn Giang Long có thân phận đặc biệt nên việc này đã làm gây sự chú ý của tất cả người dân.

Vào lúc này, Giang Cung Tuấn một mình trở lại Nội Kinh Các.

Trở lại nơi anh và Đường Sở Vi mười ngày sớm chiều ở chung với nhau, mười ngày chữa bệnh cho cô, cũng là mười ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời anh.

Giang Cung Tuấn ngồi ở trên sô pha, ngẩn người nhìn Nội Kinh Các xa hoa như cung điện.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Giang Cung Tuấn nhìn thoáng qua, là Hứa Linh gọi đến.

Anh trả lời điện thoại.

” Giang Cung Tuấn, cậu làm gì vậy?”

Anh nghe giọng chất vấn của Hứa Linh qua điện thoại.

Giang Cung Tuấn lạnh nhạt nói: “Làm sao vậy?

“Bây giờ bên ngoài đều lan truyên rằng Đường Sở Vi ly hôn với Giang Cung Tuấn, còn có tập đoàn Giang Long cũng bị giải thể”

“Tân Nam đã tham dự cuộc họp báo và thuật lại những lời cậu nói. Nói cái gì mà nước Đại Lan không còn Hắc Long, thành phố Tử Đằng không còn tập đoàn Giang Long.”

Qua điện thoại, giọng của Hứa Linh có chút lo lắng.

Không phải mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp sao?

Đang êm đẹp, sao tự nhiên Giang Cung Tuấn lại ly hôn với Đường Sở Sở.

“Ồ, cậu nói việc này à” Giang Cung Tuấn nhàn nhạt nói: “Không hợp thì chia tay. Thời đại này rồi.

Chia tay, ly hôn không phải là chuyện bình thường sao? Có gì to tát.”

Giang Cung Tuấn không chút để ý trả lời.

Nhưng Hứa Linh biết tình cảm của Giang Cung Tuấn đối với Đường Sở Vi là như thể nào.

Người đàn ông quyết một lòng như vậy, đột nhiên rời đi, trong lòng hẳn là cảm thấy khó chịu.

“Cậu đang ở đâu?”

“Ở nhà ngủ, không nói chuyện phiếm nữa, yên tâm làm việc đi.”

Giang Cung Tuấn nói xong liên cúp điện thoại.

Cùng lúc đó.

Thành phố Tử Đằng, trong biệt thự nào đó.

Đan Chiến cũng xem tin tức, sau khi biết được chuyện này, trong lòng sửng sốt.

Đan Thiến cau mày lẩm bẩm: “Sao lại thế này?

Buổi trưa vẫn còn tốt mà. Tại sao trong một buổi chiều lại xảy ra nhiều chuyện như vậy?”

“Thiến, con có thích Giang Cung Tuấn không?” Đan Chiến hỏi.

Đan Thiến gật đầu nói: “Anh ấy là Hắc Long, là tướng quân tài năng bảo vệ nước Đại Lan, con gái nước Đại Lan ai mà không thích”

Hắc Long là một tướng quân tài năng, và là nam thần trong trái tim của tất cả phụ nữ.

Đan Thiến cũng không ngoại lệ.

“Thiến, bây giờ Giang Cung Tuấn đã ly hôn, đây là cơ hội của con, con phải nắm chắc cơ hội này. Ha ha! Có Hắc Long là con rể, đây là chuyện rất đáng tự hào.” Đan Chiến cười nói.

“Có rất nhiều người thích Hắc Long, đâu đến lượt của con” Đan Thiến tự biết sức mình.

“Dù sao con cứ tự mình tranh thủ, chuyện của con ba sẽ không nhúng tay vào.”

Đan Thiến đảo mắt.

Giang Cung Tuấn đã ly hôn, đây quả thực là cơ hội của cô.

Kinh thành Xích Diễm, phòng trọ nào đó.

Y Đình Thi nhàm chán ngồi trên ghế sofa.

Sau khi trở về từ thành phố Tử Đằng, cô đã không thể tập trung.

Trong đầu toàn là hình bóng người đàn ông đã va vào cô, đều là Hắc Long.

Cô không thể quên được Hắc Long.

Đúng lúc này, cô nhìn thấy bản tin được phát trên TV.

“Cái gì?”

Cô hét lên thành tiếng.

“Đình Thi, có chuyện gì vậy?”

Y Trung bước ra khỏi phòng làm việc hỏi con gái “Ba, Häc Long ly hôn.”

Y Đình Thi phấn khích kêu lên, chỉ vào tin tức được phát trên TV, nói: “Ba xem, tin tức ly hôn của Đường Sở Vi và Giang Cung Tuấn đang được phát sóng, còn có tin tập đoàn Giang Long của Häc Long cũng đã giải thể”

“Đình Thi, quên cậu ta đi, con và cậu ta không giống nhau”

“Ba” Y Đình Thi rơm rớm nước mắt nói, “Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, con làm sao có thể quên được. Ba, ba cho con một ít tiền, con muốn mua một vé đi Tử Đảng, con muốn theo đuổi hạnh phúc của chính mình”

Y Trung bất lực.

Nhưng ông cũng không còn cách nào khác, gật đầu nói: “Được, để ba chuyển cho con.”

Bây giờ, bên ngoài hoàn toàn rồi tung lên Tất cả đều đang bàn về cuộc ly hôn của Đường Sở Vị, bàn về chuyện của Häc Long Đặc biệt là câu thuật lại của Tân Nam: nước Đại Lan không còn Hắc Long, thành phố Tử Đăng không còn tập đoàn Giang Long. Câu này đã gây ra một trận sóng to gió lớn.

Sau khi Giang Cung Tuấn gọi điện cho Mộc Ninh nhờ anh ta kiểm tra một số bảng chứng bên ngoài của vợ của Lâm Hoàng Minh- Trác Nhã Lệ, liền tắt điện thoại di động, buồn bực trong lòng Đêm nay, cả nước Đại Lan đều lan truyền chuyện của Häc Long.

Đồng thời, một quốc gia nào đó ở biên giới Nam Cương Đất nước này được gọi là Quốc Ấn.

Quốc Ấn có diện tích tương đối lớn, nhưng còn thua xa Đại Lan Quốc Ấn, trong một văn phòng bí mật.

Người đàn ông lãnh đạo Quốc Ấn đang bí mật gặp gỡ một đại tướng từ Đại Lan “Thiên Suất, cậu đừng làm tôi khó xử, cậu có biết phát động chiến tranh tốn bao nhiêu tiền không?”

“Tỳ Khưu, ông phải hiểu được răng, hiện tại ông có thể ngồi vào vị trí này, là ai đã âm thâm giúp đỡ, tôi có thể cho ông ngồi lên được, tôi cũng có thể kéo ông xuống”

“Nhưng, Thiên Suất, chuyện này quá khó.”

Thiên Suất này chính là Thiên Tử.

Là người đứng đầu trong năm vị đại soái của Đại Lan. chỉ huy quân đội kinh thành Xích Diễm.

Thiên Tử hơi dừng tay nói: “Biên giới Nam Cương có hai mươi tám quốc gia. Lần này phát động chiến tranh không chỉ có một mình Quốc Ấn, mà còn có các quốc gia khác”

“Ông chuẩn bị sẵn sàng chờ lệnh. Ba ngày sau, quân đội hai mươi tám quốc gia sau khi hạ được quân Lâm Thành, sẽ phát động chiến tranh với Nam Cương”

“Việc này?”

Tỳ Khưu nghỉ hoặc.

“Thiên Suất, cậu tốn nhiều sức lực như vậy để làm gì?”

Sắc mặt Thiên Tử trầm xuống nói: “Tôi muốn để cho một người phải chết”

“Hắc Long?”

“Đúng”

Thiên Tử cũng không phủ nhận, nói: “Có anh ta, tôi ở Đại Lan cũng không làm được gì. Mọi sắp xếp của tôi đều không thể tiến hành. Chỉ khi nào có thể loại bỏ anh ta, tôi mới có thể mạnh dạn triển khai, khống chế toàn cuộc.”

“Ông yên tâm. Chờ tôi xây dựng một quốc gia mới, lập ra quy tắc mới thì ông chính là nguyên lão của thời đại mới.”

“Được rồi”

Tỳ Khưu cũng còn cách nào khác.

Ông có ngày hôm nay đều do một tay Thiên Tử nâng đỡ.

Ông ta là người vô dụng, nếu không có Thiên Tử thì làm sao có thể ngồi ở vị trí này.

Thiên Tử rời đi.

Anh ta đã đi đến hai mươi tám quốc gia trong một đêm và chỉ tìm người phụ trách từ hai mươi tám quốc gia.

Đe dọa và dụ dõ, thuyết phục hai mươi tám quốc gia ba ngày sau sẽ xuất binh.

Ở thủ đô hai mươi tám quốc gia nhanh chóng tập hợp quân đội của họ.

Mỗi nước phái ra một trăm nghìn quân, ước.

tính sẽ tập hợp ba triệu quân, ba ngày sau sẽ đến Thiên Sơn Quan phát động tổng tấn công vào Nam Cương.

Bình luận

Truyện đang đọc