CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Được ca ngợi, Tổ Quỳnh không cảm thấy tự hào chút nào, còn nói: “Trận pháp trên hòn đảo này với cậu thì được cho là cao thâm, nhưng với tôi thì không là gì cả, cũng chỉ là một trận pháp đơn giản mà thôi.”

“Như vậy đã là lợi hại lắm rồi.”

Giang Cung Tuấn vô cùng ngưỡng mộ Tổ Quỳnh.

Đến bây giờ, anh vẫn chưa biết rốt cuộc Tổ Quỳnh đã đạt đến cảnh giới nào, điều duy nhất có thể khẳng định, chính là Tổ Quỳnh rất mạnh.

“Ôi”.

Tổ Quỳnh phát ra một tiếng thở dài.

“Đây là thời đại rực rỡ nhất trong lịch sử, đồng thời cũng là thời đại đen tối nhất, cũng không biết rằng tương lai sẽ xảy ra chuyện gì.”

Tổ Quỳnh nói xong, rồi im lặng.

Lúc này, những người chạy đuổi theo tử thành đều quay trở lại. Lần này bọn họ không những không đuổi được tử thành mà còn đánh mất cơ hội tu luyện trong hồ năng lượng. Vân Hoa và Bạch Khuynh cùng thuộc hạ rời khỏi đây trước.

Còn Giang Cung Tuấn, cùng Mạch Doanh và Tam Hoài Linh cùng rời khỏi hải vực Mang Mang.

Đoan Hùng.

Vừa trở về Đoan Hùng, Mạch Doanh đến thành phố Bất Chu trên núi Bất Chu.

Giang Cung Tuấn ngay lập tức đi đến Long quốc, bây giờ chân khí của anh đã vô cùng lợi hại, có thể hỗ trợ chân khí bay trên không của anh, mà tốc độ nhanh hơn máy bay rất nhiều lần.

Không lâu sau, đã về đến Đoan Hùng. Khoảng thời gian mà anh rời đi, trái đất vẫn còn hòa bình. Bởi vì trên trái đất xuất hiện không ít cao thủ bậc nhất, nhưng những cao thủ này gần như không xuất hiện, mà đều ở trong thành Bất Chu, lặng lẽ chờ đợi kiếp nạn xuất hiện.

Còn những tu sĩ khác cũng không dám gây sự. Đoan Hùng, đại điện hoàng cung. Giang Cung Tuấn cừa trở về, liền triệu tập những người phụ trách chủ yếu của Đoan Hùng. “Chồng à”.

Đường Sở Vi kéo tay Giang Cung Tuấn, thân mật hỏi: “Khoảng thời gian vừa rồi, không có chuyện gì chứ?”

Giang Cung Tuấn cười nhạt: “Có thể xảy ra chuyện gì, anh đã đến được vùng đất có hơn ba nghìn phong ấn, một vùng đất có chút lạc hậu, mang về đủ lương thực và một vài hạt giống đặc biệt”

Giang Cung Tuấn mang về là hạt giống gạo linh. Đất đai trên trái đất hiện nay rất phù hợp cho giống gạo này phát triển. “Vậy tốt rồi”

Đường Sở Vị mới yên tâm thở dài một tiếng. Thời gian này, cô quan tâm nhiều đến chuyện của Giang Cung Tuấn, bây giờ anh đã bình an mang hạt giống trở về, gánh nặng trong lòng cô như được trút hết.

Giang Cung Tuấn nhìn những người trên điện, dặn dò: “Lập tức liên hệ với nước Đoan Hùng, Lan Lăng quốc, Giang Triều, Thiên Quốc, phân chia loại hạt giống này, phân chia lương thực, chỉ cần hạt giống này cho lương thực, loài người trên trái đất có thể tự lực cánh sinh”



Hứa Linh đứng bên cạnh nói: “Chuyện này, cứ giao cho tôi.”

Giang Cung Tuấn nhìn Ngô Huy, Tiêu Dao Vương, Trần Vũ Yến, nói: “Thời gian này vất vả cho mọi người rồi, từ bây giờ, mọi người đến tiên phủ tu luyện đi, cũng đội quân bốn trăm nghìn người cùng luyện tập.”

Trong tiên phủ có bốn trăm nghìn quân Hắc Long. Mà bốn trăm ngàn quân Hắc Long, cần bốn thủ lĩnh. Bốn người đó là Ngô Huy, Tiêu Dao Vương, Trần Vũ Yến và Sở Vi. Thực lực của Đường Sở Vi rất mạnh, tạm thời không cần tu luyện.

Nhưng thể lực của ba người kia đang dần yếu đi, cần không ngừng luyện tập.

“Được.”

Ba người đồng ý. Sau đó, Giang Cung Tuấn mở Tiên phủ, để ba người họ tiến vào.

Mà Giang Cung Tuấn cho người bắt đầu mang lương thực từ trong phủ ra ngoài, chẳng bao lâu sau, số lượng thực mà anh mang về từ lục địa Thiên Long đã đến được vựa lúa của Đoan Hùng.

Đoan Hùng, sân sau của hoàng cung.

Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vi cùng đi dạo. Đường Sở Vị nhẹ nhàng nói: “Cung Tuấn, tiếp đây anh định làm gì?”

Giang Cung Tuấn nói: “Thiên tại của trái đất cũng xuất hiện một thời gian rồi, nhưng Tạo hóa vẫn chưa hề xuất hiện, anh nhân cơ hội Tạo hóa vẫn chưa xuất hiện, tiến vào Tiên phủ đóng cửa một khoảng thời gian, đợi đến khi Tạo hóa được sinh ra, sẽ chiếm lấy nó”.

Thể lực của Giang Cung Tuấn bây giờ rất yếu, so với cao thủ như Tam Hoài Linh, Vân Hoa còn cách biệt quá lớn. Với năng lực của anh bây giờ, không có cách nào để đoạt được Tạo hóa.

Nhưng, Tạo hóa không phải cứ mạnh là tranh cướp được, còn phải dựa vào một chút may mắn.

Giang Cung Tuấn biết rõ bản thân còn thấp kém, nhưng vẫn nên cố gắng thử một lần, “Em đi cùng anh.” Đường Sở Vi nói.

Thể lực của cô rất mạnh, nhưng cũng chỉ so với các cao thủ trên trái đất, So với các tu sĩ giới khác, còn yếu hơn rất nhiều. Sở Vị bây giờ cũng đã bước vào tiên giới, có thể phối hợp cùng trời đất, đánh giết những cao thủ trong tiên giới, nhưng, thực lực của cô vẫn còn kém xa. Thực lực hiện tại của cô còn thua xa các tu sĩ dị giới, cô cũng muốn luyện tập một thời gian.

“Được.”

Giang Cung Tuấn kéo tay Sở Vi, nói: “Chúng ta cùng tu luyện, cùng nâng cao năng lực, cùng bảo vệ trái đất, cùng với loài người nổi dậy, khiến cho nơi ba nghìn phong ấn phải kiêng nể thể lực của chúng ta”

Giang Cung Tuấn khát vọng rất lớn. Anh không chỉ muốn bảo vệ trái đất, còn muốn loài người trên trái đất vùng lên, khiến cho những cao thủ trên vùng đất ba nghìn phong ấn kia phải kiêng dè đến sự tồn tại của họ.

Anh biết rằng để làm được điều này cần một thời gian dài mới có thể hoàn thiện.

Nhưng, anh nhất định không từ bỏ.

Sau khi nói chuyện vài câu, Sở Vị đi đến Tiên phủ, ở trong Tiên phủ tu luyện.



Còn Giang Cung Tuấn lại đi đến thành Bất Chu.

Bởi vì anh không hiểu Tạo hóa của thiên tai xuất hiện là như thế nào, anh muốn đến thành Bất Chu để nghe ngóng, đã trải qua một thời gian như vậy các tu sĩ ở nơi ba nghìn phong ấn chắc chắn cũng hiểu rõ phần nào.

Rất nhanh, anh liền đi đến thành Bất Chu nằm trên núi Bất Chu.

Vẫn còn chưa vào thành.

“Rầm!”

Thành Bất Chụ nằm trên một dãy núi, bỗng nhiên phát ra một tia sáng chói mắt, ánh sáng vút lên trời cao, ngay sau đó, tất cả các nơi trên thế giới đều tràn ngập một thứ ánh sáng thần kỳ.

Cùng với sự xuất hiện của ánh sáng đó, trên trái đất cũng có rất nhiều nơi cũng xuất hiện những dãy núi chưa từng biết đến, những dãy núi này ẩn chứa luồng linh khí vô cùng dồi dào.

Linh khí cùng trái đất nhanh chóng dụng hợp lại cùng nhau, Một lần nữa linh khí của trái đất lại thay đổi hùng hậu. . Ngôn Tình Hay

“Có chuyện gì vậy?”

“Sao cả trái đất lại phát sáng?”

Tất cả mọi người trên trái đất đều kinh ngạc.

“Trên đài đưa tin, theo hình ảnh mà vệ tinh chụp được, trên trái đất xuất hiện những vùng đất lớn, có hải đảo, có núi, có thung lũng”

Toàn bộ báo đài trên thế giới đều đưa tin giống nhau. Với sự xuất hiện của các thảm họa thiên nhiên, các quốc gia trên toàn thế giới đã thông báo sự xuất hiện của ngày tận thế. Những công dân sống sót hiện đã thích nghi được với tất cả những điều này, giờ đây một số khu vực chưa được biết đến đã xuất hiện trên thế giới, điều này chỉ gây ra một số bất ngờ mà thôi và không gây nên quá nhiều ảnh hưởng.

Lúc này, Giang Cung Tuấn cũng thấy nghi ngờ.

Phong ấn còn chưa mở, tạo sao lại xuất hiện nhiều vùng đất mới như vậy?

Nhưng những người trong dị giới lại vô cùng phấn khích: “Tạo hóa này cuối cùng cũng xuất hiện”

“Trước khi phong ấn mở ra, Trái đất sẽ xuất hiện bốn khổ nạn, xuất hiện bốn tạo hóa. Tạo hóa thứ nhất, chính là của tôi”

“Ha ha, đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được đến ngày hôm nay”

Một số tu sĩ tự tin vào thực lực của mình đều phấn khích, nhất định có thể chiến thắng thiên tai.

“Giang Cung Tuấn có cơ hội thấy Tạo hóa xuất hiện rồi.” Trong đầu truyền đến âm thanh của Tố Quỳnh. Nghe vậy, Giang Cung Tuấn thấy vô cùng kinh ngạc, hỏi: “Tạo hóa xuất hiện rồi, sao nhanh vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc