CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Chuyện Bát Bộ Thiên Long làm phản được truyên từ Nam Cương, lan ra khắp cả nước, thậm chí là toàn thế giới. Trên internet đang thảo luận rôm rả vê chuyện này. Tám người này là do Giang Cung Tuấn thu phục, đương nhiên Giang Cung Tuấn cũng trở thành đối tượng thảo luận. Người dân cả nước đều đang tiếc thương cho Giang Cung Tuấn, sinh ra trong quốc gia có chế độ rõ ràng, không thì anh sẽ được lưu danh thiên cổ.

Cả ngày Giang Cung Tuấn đều ở bệnh viện, nghiêm túc nghiên cứu Y Kinh. Buổi tối biết chuyện này, anh chỉ cười khẽ.

“Chồng ơi, Bát Bộ Thiên Long làm phản rồi”

Đường Sở Vi nhàm chán nằm trên giường bệnh. Mặc dù Giang Cung Tuấn cũng ở bệnh viện với cô, nhưng anh không nói với cô câu nào, cô cũng đang tìm cơ hội bắt chuyện với Giang Cung Tuấn, thấy tin tức được đề cử trên di động thì không khỏi kinh hô.

Giang Cung Tuấn tỉnh lại từ trạng thái minh tưởng, đứng dậy hoạt động gân cốt. Minh tưởng rất thân kỳ, bây giờ trạng thái tinh thân của anh đã tốt hơn nhiêu, không còn mỏi mệt, suy yếu bất lực như trước. Anh nhìn Đường Sở Vi đang cầm di động, khẽ gật đầu: “Anh biết rồi. Phòng bệnh ngột ngạt quá, anh ra ngoài đây.”

Nói xong, Giang Cung Tuấn rời khỏi phòng bệnh, đi thẳng tới phòng của Hoäc Đổng. Hoắc Đổng bị thương rất nặng, nhưng sau khi phẫu thuật thì đã thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm. Vào phòng bệnh, Giang Cung Tuấn phát hiện Hoắc Đổng đã tỉnh lại.

Hoằc Đổng vô lực kêu: “Anh em được không?” Đường Sở Vi trông mong nhìn Giang Cung Tuấn. Mặc dù đã níu chân Giang Cung Tuấn, nhưng cô cảm thấy thái độ của Giang Cung Tuấn đối với mình cứ như là một người khác hẳn trước kia.

Trước kia Giang Cung Tuấn rất nghe lời cô, nhưng bây giờ cô cảm thấy mình chỉ níu giữ thể xác của Giang Cung Tuấn. Trái tim anh ấy không còn ở đây nữa “Anh rất mỏi mệt, không muốn trò chuyện”

Giang Cung Tuấn ngồi xuống sofa, nhẹ giọng nói.

Nghe vậy, Đường Sở Vi không nói gì nữa.

Giang Cung Tuấn tựa vào sofa nhắm mắt dưỡng thân. Độc Bộ Vân đã rời đi, Bát Bộ Thiên Long cũng đã rời khỏi Nam Cương đi tìm Độc Bộ Vân, kế hoạch đã bắt đầu. Kế tiếp anh cũng phải chuẩn bị, nhưng anh còn chưa rõ tình huống hiện tại của thành phố Tử Đằng là gì. Anh suy nghĩ một hồi rồi rời khỏi phòng bệnh, ngôi trên ghế chờ ngoài hành lang, lấy di động ra gọi điện thoại cho Tần Nam: “Tới bệnh viện quân khu một chuyến”

Sau khi ra lệnh xong, anh cúp điện thoại.

Chẳng mấy chốc Tần Nam đã tới nơi, chưa đầy một giờ ông ta đã xuất hiện ở bệnh viện quân khu.

Cháu gái của Tần Nam là Tần Tương cũng đi cùng.

“Cậu chủ.” Hai người đồng thanh lên tiếng.

Giang Cung Tuấn khoát tay, chỉ vào ghế ngồi bên cạnh nói: “Ngồi đi”

Hai người ngồi xuống, Giang Cung Tuấn hỏi: “Trong khoảng thời gian tôi đi văng, tình huống của thành phố Tử Đằng là gì?”

“Cậu chủ, ý cậu là chuyện gì?” Tần Nam không rõ Giang Cung Tuấn hỏi tình huống là tình huống của chuyện gì.

Giang Cung Tuấn đáp: “Về kết cấu. Thương hội Tứ Hải, liên minh doanh nghiệp năm tỉnh, thương hội Vạn Hải cùng với một vài tài phiệt ở thủ đô đều đã làm những gì?”

Nghe vậy, Tần Nam đáp: “Từ khi khu đô thị Thời Đại được liên minh doanh nghiệp năm tỉnh mua lại thì liên minh doanh nghiệp năm tỉnh đã có động tác rất lớn, bắt đầu tuyên truyền râm rộ cho khu đô thị mới Thời Đại. Gần đây, rất nhiều tập đoàn đã tiến vào khu đô thị Thời Đại, hiện giờ bên khu đô thị mới đã rất náo nhiệt”

“Thương hội Tứ Hải cũng không nhàn rỗi, hợp tác gây dựng Dược Phẩm Tứ Hải, dự tính đấu tay đôi với các tập đoàn dược phẩm lâu đời như Vạn Quân, Trường Sinh, Bạch Vân, Thịnh Vượng”

“Bên phía thủ đô cũng có động tác không nhỏ, hiện giờ khu vực ngoài đô thị mới đã bắt đầu khởi công, rất nhiều tài chính được rót vào, xây dựng khu đô thị mới rất nhanh, tiến hành cả ngày lẫn đêm. Dựa theo tiến độ hiện tại thì chắc hẳn là sẽ hoàn thành trước tết năm sau.” Tần Nam lần lượt giới thiệu tình huống của thành phố Tử Đằng.

“Còn nữa..” Tân Tương cũng lên tiếng: “Gần đây có một tập đoàn dược phẩm mới thành lập ở thành phố Tử Đằng, tập đoàn dược phẩm này tên là Bách Niên.”

“Hửm?” Giang Cung Tuấn sửng sốt, hỏi: “Bách Niên ư? Lai lịch thế nào?”

Tần Tương lắc đầu: “Tôi không rõ, gần đây Bách Niên rất nổi bật, liên tục đưa ra mấy loại thuốc mới, nhận được sự khen ngợi nhất trí của người tiêu thụ. Hơn nữa phòng khám Bách Niên cũng rất nổi tiếng ở khu phố y cổ truyền, có rất nhiều danh y tọa trấn, ngay cả Hàn Kim Thần, người bại trận bởi cậu chủ trên đại hội y thuật cũng là một trong số đó.”

Giang Cung Tuấn đã hiểu. Nếu anh đoán không nhầm thì ông chủ sau lưng Bách Niên chính là Thiên Tử, bởi vì Hàn Kim Thần đang làm việc cho Thiên Tử “Bách Niên, Bách Niên, chẳng lẽ là kế hoạch trăm năm nên mới đặt tên là Bách Niên sao?”

Giang Cung Tuấn khẽ lẩm bẩm. Anh biết mục đích của Thiên Tử, gã muốn lợi dụng cổ độc thao túng cả thế giới, mà kế hoạch này đã bät đầu từ trăm năm trước, chẳng qua thất bại ngay từ hồi đó mà thôi.

“Tôi biết. Ông đi mua những loại thuốc mới của công ty Bách Niên này cho tôi thử xem”

Giang Cung Tuấn ra lệnh “Vâng” Tần Nam gật đầu.

Giang Cung Tuấn lại nhìn Tân Tương ra lệnh: “Cô đi đặt làm một chiếc xe lăn cho tôi.”

“Hả?” Tân Tương ngây ngẩn cả người, nghi hoặc nhìn Giang Cung Tuấn: “Anh Giang, xe lăn ưự?”

“Chính là xe lăn. Đi đi” Giang Cung Tuấn khoát tay: “Vâng” Tần Tương cũng không hỏi nhiều.

Giang Cung Tuấn vuốt mặt, hít sâu một hơi rồi lấy di động ra gọi điện cho Hứa Linh: “Em rảnh không?”

“Hả? Có! Sao vậy?” Giọng nói kinh ngạc của Hứa Linh vang lên. Cô không ngờ Giang Cung Tuấn lại tìm mình nhanh đến thế.

“Tới bệnh viện một chuyến, anh có việc cần thương lượng với em”

“Vâng, em sẽ tới ngay đây.”

Hứa Linh đang nằm trên giường cả ngày không muốn nhúc nhích, nhận được điện thoại của Giang Cung Tuấn, cô cảm thấy cả người tràn đầy sức lực, nhanh chóng xoay người đứng dậy, rửa mặt, thay quần áo, trang điểm, chẳng mấy chốc đã từ một cô gái lười nhác biến thành một người đẹp khêu gợi. Sau đó, cô lái xe chạy tới bệnh viện quân khu. Chẳng qua cô không tới khu vực nằm viện. Sau khi đến bệnh viện, cô gọi điện thoại cho Giang Cung Tuấn, Giang Cung Tuấn cũng rời khỏi khu nhà nằm viện, ra ngoài tìm Hứa Linh.

Ngoài bệnh viện, thấy Giang Cung Tuấn đi tới, Hứa Linh nở nụ cười rạng rỡ, khế vuốt tóc mai trên trán, cười hỏi: “Anh có mệnh lệnh gì?”

“Đúng là có chuyện cần em.” Giang Cung Tuấn ngồi xuống ghế nghỉ ngơi trong sân.

“Hả?” Hứa Linh cũng ngồi xuống, hỏi: “Là chuyện gì?”

Giang Cung Tuấn nói: “ Năng lực của em rất mạnh, nhất là trong lĩnh vực thương nghiệp. Anh cần em ra mặt thành lập một công ty y dược”

“Hả?” Hứa Linh sửng sốt, hỏi: “Công ty y dược ự?

” Giang Cung Tuấn gật đầu, nói: “Theo anh tìm hiểu thì gần đây, thành phố Tử Đăng bông xuất hiện tập đoàn dược phẩm Bách Niên, đó là do Thiên Tử làm ra. Anh không rõ hãn ta đang làm trò quỷ quái gì, nhưng thành phố Tử Đăng là kinh đô dược phẩm, bây giờ anh đang cần tiền, cần rất nhiều tiền, cần có khối tài sản phú khả địch quốc, mở công ty dược phẩm thì sẽ kiếm tiên nhanh nhất. Trong số những người bên cạnh anh, em là người phù hợp nhất”

Nghe vậy, Hứa Linh cau mày: “Anh Giang, thành lập công ty cần tiền, bây giờ em đâu có tiên?”

“Anh sẽ nghĩ cách.” Giang Cung Tuấn day huyệt thái dương, sau đó nhìn Hứa Linh: “Thực ra anh mong rằng em có thể từ chối”

Hứa Linh sửng sốt: “Tại sao?”

Giang Cung Tuấn thở dài: “Anh không muốn nợ em, cho nên mong em có thể từ chối, đồng thời cũng hy vọng em có thể giúp anh, bởi vì lúc này chung quanh anh thực sự không có ai đáng tin cậy, càng không có người năng lực mạnh”

Bình luận

Truyện đang đọc