CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y



Cho dù là Quỷ Hạo đến từ yêu giới hay là Đạo Tình của Ma tộc, hay là Giang Cung Tuấn tới từ nhân tộc ở đại cầu thì đều không phải là người mà Lạc Băng có thể đắc tội.

Tuy cô là con gái thiên kiêu, rất kiêu ngạo.

Nhưng đối mặt với ba người này thì cô đều không có cách nào kiêu ngạo mà thay vào đó là nhiệt tình chào hỏi.

Ba người trước sau ngồi xuống.

Lạc Băng thì đứng ở bên cạnh.

‘Giang Cung Tuấn cũng nhìn Quỷ Hạo, anh không biết vì sao Quỷ Hạo sẽ biết lai lịch của anh, anh cũng chưa nói với người khác.

Quỷ Hạo nhìn Giang Cung Tuấn, cười nhạt, nói: “Anh đừng nhìn tôi như vậy, sự tích của anh đã truyền khảp vũ trụ, chỉ cần là có chút thực lực thì đều biết sự tồn tại của anh”
“Phải không?”
Giang Cung Tuấn hơi sửng sốt Anh không nghĩ tới, mình đã truyền khắp vũ trụ.

“Đúng vậy”
Quỷ Hạo nói: “Bây giờ toàn vũ trụ đều chú ý địa cầu, cũng đang chờ phong ấn địa cầu và đường tỉnh không mở ra nhỉ?
Chậc chậc, một người lấy được hai lần tạo hóa, người sở hữu sức mạnh của Luyến Bá vô tận và Ngũ Hành bản nguyên, muốn không dẫn tới sự chú ý cũng rất khó đó.”
Giang Cung Tuấn bất đắc dĩ sờ lỗ mũi Tin tức truyền khắp toàn vũ trụ đúng là quá nhanh Quỷ Hạo cũng nói mục đích, cười nói: “Tôi tới Ma giới cũng chính là muốn kết bạn với anh, anh là người có vận khí lớn, thiên đạo cũng đứng về phía anh giúp anh lớn mạnh, kết bạn với anh cũng sẽ dính một ít vận khí.


“Thiên đạo sẽ giúp tôi sao?” Giang Cung Tuấn không cho là đúng nói: “Nếu thiên đạo giúp tôi thì trong cơ thể tôi cũng sẽ không có phong ấn thiên đạo, lúc tôi đang đột phá cũng sẽ không xuất hiện thiên đạo hóa thân.”
Quỷ Hạo cười một tiếng, nói: “Đây là mặt khác, cho dù là như vậy cũng sẽ không ảnh được đến việc anh nhận được vận khí”
“Ba vị, ăn gì không?”
Lạc Băng luôn muốn tìm cơ hội nói chuyện nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội, nhân cơ hội này cô hỏi.

Lúc này Giang Cung Tuấn mới nhìn Lạc Băng.

Ngũ quan tinh xảo, da thịt trắng nõn, đôi mắt có linh khí, cho dù biểu hiện hiện tại của cô rất hèn mọn thì trên người cô.

vẫn mang khí chất cao quý không dính bụi trần.

Đúng là một người đẹp tuyệt thế hiếm có.

Chỉ là tương lai cô sẽ trở thành sinh linh đầu tiên trở thành đại đế nhưng Giang Cung Tuấn không nhìn ra.

Lạc Băng trừ cái hơi đẹp ở bên ngoài ra thì có chỗ nào đặc biệt.

“Tùy ý” Đạo Tình phất tay.


Lúc đầu anh ta tới là muốn nhìn thấy Lạc Băng nhưng bây giờ anh ta không có hứng thú với Lạc Băng, mà chỉ nhìn chăm chấm Quỷ Hạo, anh ta muốn nhìn thấu Quỷ Hạo.

Quỷ Hạo giống như là biết tâm trạng của Đạo Tình, cười tiếng, nói: “Thật ra thì lai lịch của tôi rất bình thường, kém xa so với hai vị, trái lại là anh Đạo rất thần đó, tu vi không cao nhưng lại đứng đầu Ma giới”
“Hả?”
Nghe nói như vậy, Giang Cung Tuấn ngây ngẩn mà nhìn Đạo Tình, nói: “Anh, anh đứng đầu Ma giới?”
“Chuyện này?”
Mặt Đạo Tình đầy lúng túng, gãi đầu một cái, nói: “Chuyện này nói ra thì dài lắm.”
Anh ta rơi vào trong ký ức, sau một lúc lâu mới lên tiếng; “Chuyện này phải nói từ nhiều năm trước”
“Thời đại thượng cổ, cường giả như mây ở Ma giới nhưng bởi vì có cường giả nào đó dòm ngó đến thiên cơ mà nhìn ra số mệnh của đại cầu, biết được một số chuyện trong tương lai.

Cho nên thuận theo thiên mệnh mà phát động chiến đấu, tấn công địa cầu”
“Chiến này lần này có không ít đại đế chết trận, đại đế của Ma tộc đã chết bảy bảy tám tám người, cho dù có sống sót cũng đều lần lượt bế quan”
“Trong trận chiến tấn công ở địa cầu, ngay cả người đứng đầu Ma giới cũng chính là tộc trưởng của tộc Thiên Minh cũng đều bỏ mình”
Nghe đến đây, Giang Cung Tuấn không khỏi buồn bực, thắc mắc hỏi: “Nếu hiểu rõ thiên cơ biết sẽ chết, sao phải muốn tấn công địa cầu chứ?”
Quỷ Hạo chen vào nói: “Bởi vì đây là số mệnh, là lựa chọn của thiên đạo, cho dù không tấn công địa cầu thì những cường giả cấp bậc đại đế này cũng không có cách nào tránh được sự trừng phạt của số mệnh, mà cũng sẽ chết đi.

Hiện tại thời gian chưa tới, một khi thời gian đến thì những đại đế đã sớm chết đi này có lẽ sẽ sống lại”
“Đúng vậy”
Đạo Tình gật đầu: “Chính là như vậy, thuận theo thiên mệnh có khả năng sống sót, nếu không thì sẽ thật sự bị giết sạch”

Anh ta trở về chủ đề chính.

“Không ít cường giả cấp bậc đại đế chết dẫn đến việc Ma giới mất đi chủ nhân.”
“Sau đại chiến, Ma giới cũng bắt đầu lấy sức nghỉ ngơi, một khoảng thời gian qua đi, các tộc bàn bạc lựa chọn người đứng đầu Ma giới mới”
“Mà thầy của tôi, bản thân chính là một vị đại đế, trong trận chiến ở thời đại thượng cổ ấy thầy của tôi đã lợi dụng bảo vật vô thượng tránh được một kiếp này, mà may mắn còn sống sót.

Lúc tranh đoạt vị trí đứng đầu Ma giới thì thầy của tôi xưng hùng xưng bá trở thành người đứng đầu Ma giới”
“Cho đến khi tôi xuất hiện thì thầy của tôi đã tuyên bố tam giới, truyền lại vị tí đứng đầu Ma giới cho tôi”
Anh ta nhìn Giang Cung Tuấn, nói lại: “Chuyện chính là như vậy đó, mặc dù tôi là người đứng đầu Ma giới nhưng không có thực quyền gì cả.

Nếu không có thầy tôi, trong tam giới ai sẽ quan tâm đến tôi chứ?”
Quỷ Hạo cười nói: “Cho dù là như vậy thì cũng rất tốt, ít nhất là trong Ma giới không ai dám làm gì anh.”
“Đúng vậy” Mặt Đạo Tình đầy đắc ý, nói: “Thăng nhãi nhà anh biết nói chuyện, tôi thích”
‘Giang Cung Tuấn không có hứng thú với những thứ này, anh vẫn hứng thú với cuộc chiến của thời đại thượng cổ hơn.

Không khỏi hỏi: “Ma tộc tấn công địa cầu chỉ là vì thuận theo thiên mệnh sao, còn nữa, số mệnh mà mấy người nói rốt cuộc là cái gì?”
Đạo Tình khoát tay nói: “Ai mà biết chứ, cảnh giới của chúng tôi quá thấp, không bước vào đại đế, vốn dĩ không có cách nào hiểu những thứ này”
“Đúng vậy” Quỷ Hạo gật đầu, nói: “Những thứ này đối với chúng tôi mà nói đó là quá xa với, thôi đi, không nói những thứ này nữa.

Lạc Băng nhanh đi chuẩn bị rượu ngon, hôm nay tôi muốn cùng hai vị đại ca uống một phen”
“Vâng”
Lạc Băng cười nói, sau đó xoay người đi chuẩn bị rượu.

Trong nháy mắt xoay người, khuôn mặt xinh đẹp của cô hiện lên sự bất mãn, trong lòng thầm nhũ: “Làm cái gì mà coi tôi như người hầu sai bảo chứ?”

Rất nhanh, Lạc Băng đã đem rượu ngon thức ăn ngon lên.

Cô đảm nhiệm nhân vật cô hầu gái rót rượu cho ba người “Hai vị đại ca, chúng ta kết nghĩa thế nào?”
‘Sau khi uống một chút rượu, Quỷ Hạo mở miệng nói kết nghĩa: “Tôi với hai anh mới gặp mà như đã quen từ lâu, không bằng kết nghĩa huynh đệ, từ nay vê sau có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, thế nào?”
Nghe vậy, Đạo Tình nhìn Quý Hạo rồi nhìn lại Giang Cung Tuấn.

“Tôi không có ý kiến, anh Giang, anh thấy sao?”
“Kết nghĩa?”
Giang Cung Tuấn cũng ngây người.

Anh nhìn Đạo Tình và Quỷ Hạo mà rơi vào trong suy nghĩ.

Mặc dù hai người này không phải là nhân tộc nhưng đều có lai lịch cực lớn Bây giờ Đạo Tình là người đứng đầu Ma giới, thầy của anh ta là một đại đế, hơn nữa còn tồn tại với tư cách là cường giả ở thời đại thượng cổ.

Quỷ Hạo là sinh linh yêu giới, anh ta có thể đi từ yêu giới tới Ma giới thì chắc chẩn không đơn giản.

Đi theo kết nghĩa với hai người này, anh chỉ có chỗ tốt chứ không có chuyện xấu.

Hơi suy nghĩ, anh nói: “Hai người cũng biết, tôi là nhân tộc đến từ địa cầu, thời đại này là thời đại lớn rực rỡ nhưng chuyện này chỉ dành cho vạn tộc thôi.

Còn thời đại này là ngày tận thế của nhân tộc, tương lai tôi sẽ gặp rất nhiều phiền phức”
Quỷ Hạo đứng lên, tùy ý nói: “Sợ cái gì chứ, có kiếp nạn gì thì ba huynh đệ chúng ta cùng nhau vượt qua.”.


Bình luận

Truyện đang đọc