Giữa hai người, tất thảy mọi thứ đều không rõ ràng, quan hệ mập mờ ám muội.
"Anh Phó nói thích tôi, tôi tin, lại như anh nói, chúng ta đều là nam nữ đã trưởng thành, chỉ cần không phải xu hướng tình dục có vấn đề, thì yêu thích người khác cũng là chuyện rất bình thường, nhưng chúng ta quen biết không lâu, cũng chưa biết rõ lẫn nhau, hai chữ yêu thích này của anh cũng quá qua loa rồi!"
"Anh năm nay cũng hơn 30 tuổi rồi, không phải là một thiếu niên mới lớn, vừa mới gặp một người đã nói rất yêu thích, lại còn kích động muốn lấy cô ấy! Tôi nghĩ anh là một người thành công, tính tình chắc cũng phải trầm ổn chứ không tuỳ hứng như vậy!"
"Trái ngọt của tình yêu chính là kết hôn. Tôi đoán chắc anh cũng biết mong muốn đơn giản của tôi, chính là tìm một đối tượng để kết hôn sau đó chung sống cùng nhau chứ không phải nói dăm ba câu yêu thương của lứa tuổi thiếu niên cho nên cố ý đến dụ dỗ tôi kết hôn với anh.!"
Phó Kiến Văn nghiêm túc nghe Tố Tâm nói, cầm lên một điếu thuốc lá, gật đầu ra hiệu cho cô nói tiếp.
Dừng lại một lát, Tố Tâm nói tiếp: "Anh Phó, anh cũng nói, anh chỉ là thiếu một người phụ nữ, Đoàn Đoàn thiếu một người mẹ, người đàn bà này là ai anh cũng không để ý, như vậy hôm nay có thể là tôi, ngày mai cũng có thể là người khác!Cho nên tôi cảm thấy anh, căn bản cũng không biết cái gì là yêu thích! Yêu thích ít nhất phải cho người khác sự tôn trọng! Đúng, lần đầu tiên là do tôi chủ động, cho nên anh Phó cho rằng, những lần sau cùng hôn môi với tôi, thậm chí là đưa tôi lên giường là một điều tất nhiên, anh có bao giờ hỏi xem tôi nghĩ cái gì, cảm thấy thế nào hay không!"
Tố Tâm đã từng nghĩ tới, nếu như Phó Kiến Văn nguyện ý tôn trọng mình, thì cô cũng nguyện ý cùng anh chung sống đến hết cuộc đời.
"Đúng, mỗi một lần hôn tôi đều có cảm giác, theo góc độ sinh lý mà nói đó cũng là một điều bình thường... Đối với việc làm tình có phản ứng, tôi cũng cảm thấy vô cùng bình thường. Lẽ nào hôn người khác tôi sinh ra phản ứng thì tôi cũng sẽ cùng anh ta lên giường hay sao!"
Lời này của Tố Tâm là đã cố hết sức đè nén, không có như vừa nãy tâm tình bất ổn, nóng giận.
"Lời nói của tôi không sắc bén bằng anh bởi vì anh đã từng là luật sư giỏi vô cùng có tiếng, có thể nói khiến tôi á khẩu không biết nói gì, mọi chuyện mà anh nói tất thảy đều đúng, đều là chân lý, chỉ là tôi chưa va chạm nhiều nên không hiểu được, nếu như là vậy, cũng chỉ có thể nói rõ một vấn đề, chúng ta không phải người của cùng một thế giới."
Nói xong những lời này, Tố Tâm nghĩ đến vừa nãy Phó Kiến Văn nói những lời kia khiến cho mình tim đập mặt đỏ, dừng một chút cô nói tiếp: "Ở trong mắt của tôi, loại yêu thích của anh cũng giống như những nhà đầu tư, bọn họ cũng sẽ nói yêu thích với những cô gái, nhưng lại chỉ thích những cô gái trẻ tuổi, thân thể mới mẻ sạch sẽ sau đó cùng nhau lên giường. Lên giường xong, xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Anh thấy sao? Yêu thích của anh cũng chính là như thế!!..."
"Em nói tôi giống mấy người đàn ông kia, lý trí cùng bản năng đều không rõ ràng, chỉ biết làm theo bản năng kéo em lên giường sao."
Lời nói của Phó Kiến Văn đã mang theo chút tức giận. Ở trong lòng Tố Tâm, cô chỉ coi anh như vậy thôi sao???
"Đối với tôi mà nói, những chuyện anh làm, cùng những lời anh vừa nói, cùng những người đó chẳng có gì khác biệt."